Quan Lộ Thương Đồ
Chương 521 : Ngang Tàng Gặp Phải Hoàn Khố
Ngày đăng: 00:09 22/04/20
- Em nghe nói phó thủ tướng Triệu Tể Đông đề xuất thủ tiêu chế độ chia phòng phúc lợi của nhân viên đơn vị sự nghiệp, đổi thành chính sách trợ cấp tiền. Em nghĩ trước thời hạn thực thi chế độ này, một số quan viên bộ ủy ban vì phúc lợi của mình tập trung phân chia nhà phúc lợi, bọn họ không có thời gian đi xây, cho nên vội vàng mua nhà chia nhau...
Trương Khác vỗ đầu:
- Thêm vài tháng nữa giá nhà ở Bắc Kinh lại tăng vọt rồi.
- Vậy có thể tăng bao nhiêu?
Lương Văn Giang hơi cổ hủ, nhưng không phải hoàn toàn là con mọt sách, hiểu biết chút về kinh tế, song không hiểu vì sao Trương Khác đưa ra kết luận này.
Trương Khác chỉ cười không nói rõ hơn.
Theo suy nghĩ của Lương Văn Giang cho dù bộ ủy ban có chia phòng đột xuất, song tiền vẫn phải tự kiếm, vả lại đại bộ phận quan viên Bắc Kinh có nhà ở rồi, có thể chia thêm được bao nhiêu đâu.
Nhưng hắn đâu biết các lãnh đạo trừ giải quyết nhà ở ình, còn tranh thủ thời kỳ đặc thù này giải quyết nhà ở cho con cái, thậm chí cháu chưa ra đời cũng đã có nhà ở rồi.
Trương Khác đang nhìn tòa nhà chung cư cao tầng cảm khái thì đằng sau lưng có tiếng còi ô tô điếc tai, quay đầu nhìn lại thấy thấy một chiếc Buick màu đen rẽ vào tiểu khu mà không hề giảm tốc độ, Lương Văn Giang bị kính x quét phải, hai chai rượu đều rơi xuống đất, thiếu chút nữa cũng bị ngã.
- Anh không sao chứ?
Trương Khác vội đỡ lấy hắn.
- Không sao.
Lương Văn Giang xoa cánh tay, hai chai rượu rơi xuống, rượu chảy hai ra ngoài hộp, chiếc xe kia dừng lại, Trương Khác tưởng lái xe xuống xin lỗi thì một cái đầu keo bóng mượt thò ra chửi:
- Chỗ này có người chết hay sao chúng mày đứng ngây ra đó làm bài vị.
- Con mẹ mày chứ.
Trương Khác chửi ngay lại:
- Mày có gan thì xuống xe cho tao...
- Thế sao?
Tiêu Thụy Dân chỉ bình thản hỏi lại một câu, mặt thoáng qua chút âm trầm.
Chu Hưng Đông thì không ngồi yên được, đứng dậy nói muốn xem xem xe ra sao, Tiêu Thụy Dân áp giọng nói:
- Có gì hay mà xem, chỉ bị người qua đường rạch vài cái, mai đưa tới chô sửa xe là được.
Nghe ngữ khí ông ta có ý mắng Chu Hưng Đông, ít nhiều để lộ sự bực tức, Trương Khác nhếch mép cười, càng lúc càng xác định Tiêu Thụy Dân cũng biết thân phân của mình.
Thấy Trương Khác và Tiêu Thụy Dân đánh võ Thái Cực, không ai để ý tới chuyện xung đột ở cổng tiểu khu nữa, Lương Văn Giang mới dần bình tĩnh lại.
Vương Húc Sâm không hiểu xảy ra chuyện gì, chỉ thấy không khí hơi quái dị, nói:
- Cứ xuống xem đi, trị an nơi này tốt lắm, bình thường không có ai làm chuyện thất đức như thế đâu.
Lúc này Tiêu Thụy Dân mới để Chu Hưng Đông xuống, nếu không thì quá lộ liễu, một cái xe đắt tiền như thế bị người ta phá, không thể không nghe không hỏi được.
Chu Hưng Đông đi xuống, một lúc sau còi cửa vang lên, Vương Thái Linh đang giúp mẹ trong bếp, bảo Lương Văn Giang ra điều khiển cửa cho Chu Hưng Đông lên.
Trương Khác chẳng tìm được chủ để nói với Tiêu Thụy Dân, vờ đứng lên xem Lương Văn Giang điều khiển hệ thống mở cửa.
Lương Văn Giang cầm micro lên, màn hình đen trắng liền kích hoạt, tuy không rõ ràng lắm, nhưng thấy được khuôn mặt vặn vẹo vì tức giận của Chu Hưng Đông, tay siết chặt đấm vào tường.
Trương Khác hả hê nói với Tiêu Thụy Bình:
- Bác Tiêu, có vẻ như tình hình xe hơi nghiêm trọng, bác nhìn mặt anh Chu kìa, hình như giận lắm.
- Chuyện cỏn con, còn cứ tính toán...
Tiêu Thụy Bình đi tới, thấy trước khi vào thang máy mặt Chu Hưng Đông đã kiềm chế lại, hẳn nghe thấy ông ta và Trương Khác nói chuyện rồi, người không hiểu thân phận của y thì thôi, hiểu rồi làm gì còn cửa cho hắn làm tàng.