Quan Lộ Thương Đồ

Chương 530 : Không Tin Nữa

Ngày đăng: 00:09 22/04/20


Ăn tối xong trực tiếp đưa Lý Viễn Hồ và quan biên trên tỉnh tới đường cao tốc, Trương Khác ngồi trong xe Đường Học Khiêm, nói:



- Cuối cùng vẫn để tỉnh trưởng Lý mang thất vọng rời đi... Chúng ta đúng là không phải thuận dân rồi.



- Ha ha, đôi khi đành phải chịu thôi.



Đường Học Khiêm bình tĩnh cười, khi Lý Viễn Hồ rời đi không hề che giấu vẻ mệt mỏi trên nét mặt, đại khái phản ánh thất vọng trong nội tâm ông ta.



- Có lẽ ông ta cho rằng mấy ngày trước cháu ở Bắc Kinh nhắc tới hạng mục khu khoa kỹ chẳng qua là cái danh nghĩa tính chất chính trị, cho nên hôm nay căn bản không nhắc tới một lời.



- Chắc vậy, tóm lại có thể tiếp tục phát triển theo phương châm định sẵn là chuyện tốt.



Đường Học Viên chẳng hề kỳ vọng sĩ đồ của mình có thể tiến xa, ông chỉ mong Hải Châu có thể phát triển trình tự tốt đẹp, không vì ai đó mà làm loạn đường lối, lãng phí tài nguyên, lỡ cơ hội, cho dù bị Lý Viễn hồ dữ khoảng cách cũng chẳng sao.



Lý Viễn Hồ không hề quay đầu lại nhìn xe đằng sau, ông ta biết Trương Khác và Đường Học Khiêm ngồi trong chiếc xe đó, ông ta đang suy nghĩ thái độ như gần như xa của Đào Tấn với Cẩm Hồ, không cố ý xa cách cũng không cố ý coi trọng... Có lẽ mình quá gấp rồi.



Lý Viễn Hồ đúng là coi sự kiện Cẩm Hồ lần này như một nguy cơ chính trị trên sĩ đồ của ông ta để xử lý.



Hướng gió ở TW đang âm thầm chuyển biến, thái độ với kinh tế phi công hữu khác hẳn trước kia, phó thủ tướng Triệu Tể Đông công khai bày tỏ ủng hộ cạnh tranh công bằng giữa công hữu và phi công hữu, xúc tiễn lẫn nhau, đây chính là trọng tâm tranh luận TW trong hai năm qua.



Tập đoàn Ái Đạt là xí nghiệp dân doanh nổi danh nhất trong nước hiện tại, định sẵn là được quan tâm ở mức độ nào đó, Lý Viễn Hồ không hề muốn xử lý không thỏa đáng lưu lại ấn tượng không tốt với cấp trên.



Nếu bị cho rằng là chính trị không thành thục, đó sẽ là đả kích trí mạng mới sĩ đồ của ông ta.



Đương nhiên trong lòng Lý Viễn Hồ không phải không có oán hận, hôm nay ông ta không mời Trương Khác hay Từ Học Khiêm ngồi cùng xe, đã tỏ rõ điều đó.



Lý Viễn Hồ điều chỉnh tư thế, mắt lướt qua kính chiều hậu, gặp phải ánh mắt đang dò xét mình của Tô Dật Quần, hắn vờ như không có gì tránh đi, Lý Viễn Hồ giật mình, ông ta không muốn tâm tình của mình bị hắn lợi dụng, cau mày nói:
Lý Viễn Hồ hơi nhướng mày lên:



- Có lẽ là như vậy.



Chuẩn xác mà nói thì Lý Viễn Hồ nửa tin nửa ngờ về tính chân thực của hạng mục khu khoa kỹ Cẩm Hồ, dù thế sau khi tận mắt chứng kiến Tân Quang đầu tư bảo vệ môi trường, ông ta cũng tin Cẩm Hồ không phải thuần túy lấy cái cớ bảo vệ môi trường đối phó với mình, tâm tình hơi thỏa mái một chút.



Nhưng có vết xe đổ là hạng mục bột giấy, ông ta tuyệt đối không để bản thân vào thế bị động.



Tô Dật Quần không có gan che giấu lời Lý Viễn Hồ ủy thác hắn chuyển cho Đường Học Khiêm, nói Lý Viễn Hồ hi vọng được nghe ý kiến của Hải Châu về khu khai phát công nghiệp thứ hai.



Đường Học Khiêm hơi bất ngờ, ông lo Lý Viễn Hồ ủng hồ Tô Dật Quần làm bừa làm bậy ở Hải Châu, như thế ông sẽ rất đau đầu, cho thấy Lý Viễn Hồ là người có suy tính chính trị thành thục, không mang tình cảm cá nhân vào trong công việc, đây là kết quả tốt nhất rồi.



Đường Học Khiêm lập túc quyết định ngày mai mở cuộc họp thường ủy, cố gắng làm kế hoạch hoàn thiện nhất, trên đường về nói với Trương Khác:



- Cẩm Hồ là xí nghiệp chủ thể của khu khai phát thứ hai, hay ngày mai cháu tham gia cuộc họp? Đầu tư tiền kỳ của khu khai phát thứ hai đa phần hi vọng vào Cẩm Hồ.



- Cháu sẽ phái Thái Phi Quyên tới, đầu tư kỳ hai nhà máy Tân Quang tính tới hôm nay đã gần 700 triệu rồi, sau này còn tiếp tục mở rộng sản lượng. Bên Ái Đạt cũng sẽ tiếp tục lập hạng mục, chỉ là hơi nhỏ, nếu thuận lợi cũng được 1,1 tới 1,2 tỷ. Hạng mục khu khoa kỹ ban đầu cháu muốn đặt ở Hải Châu, đám Tô Tân Đông đều cười cháu "nhớ chuồng", nghĩ lại thì cũng cần có thứ an ủi tỉnh trưởng Lý, nên cháu chuẩn bị làm lớn ở Kiến Nghiệp.



Trương Khác trình bày kế hoạch của mình, để hai bên tiện phối hợp.



- Được 1,1 tới 1,2 tỷ là tốt rồi, người của cục mời gọi đầu tư không thể ăn không ngồi rồi được, khu khai phát năm ngoái mời gọi đầu tư chưa được 1 tỷ, năm nay không có đột phá thì bác cho về nhà làm ruộng hết.



Đường Học Khiêm gật đầu:



- Bác cũng không ra nhiệm vụ cho cháu, Cẩm Hồ nên lấy phát triển tốt đẹp làm ưu tiên suy nghĩ đầu tiên, doanh nghiệp lớn mạnh là điều không dễ dàng. Cẩm Hồ thực sự phát triển lên có lợi cho Hải Châu rồi.