Quan Lộ Thương Đồ
Chương 533 : Giống Hệt Nhau
Ngày đăng: 00:09 22/04/20
- Đó là lý luận ái tình của bác sao?
Trần Tĩnh nhận lấy lý rượu, nghi hoặc hỏi:
- Cháu thấy khó hiểu quá.
- Chàng trai này trong mắt cô là tình nhân hoàn mỹ.
Chủ quán nổi hứng nói chuyện, chỉ hai cô gái nói:
- Trong mắt tiểu thư xinh đẹp này cũng là tình nhân hoàn mỹ, chẳng lẽ tiểu thư xinh đẹp này có thể vì bên cạnh chàng trai đã có cô làm bạn liền đi nhấp nhận một tình cảm miễn cưỡng khác sao? Tình cảm hoàn mỹ luôn độc nhất vô nhị, nhưng đôi khi thi thỏang lại trùng nhau...
- Bác trai, nhất định khi còn trẻ bác là tình nhân hoàn mỹ trong lòng rất nhiều cô gái.
Hứa Tư cười tinh nghịch:
- Trong lòng người khác tôi có hoàn mỹ không thì tôi không biết, nhưng tình nhân hoàn mỹ trong lòng tôi lại chọn gả cho người khác, tôi mở quán bar nơi này chỉ mong cô ấy đi qua thi thoảng ngồi lại uống một ly rượu... Đôi khi cô ấy cũng cùng chồng ngồi xuống chiếc ghế tròn này ngắm tịch dương, còn tôi hưởng thụ cảm giác hoan lạc được thấy cô ấy...
Chủ quán đưa mắt nhìn xa xăm, giọng đầy xúc cảm.
Trương Khác lấy một ly rượu ở góc quầy bar, rót rượu nói:
- Cháu mời bác ly rượu, vì quán bar hoàn mỹ này.
Lại thêm một lần rượu nữa, tới khi người đi đường đông dần, Trương Khác trả tiền tám ly rượu vang rồi đi.
Chi nhánh Khoa Vương tại Hong Kong cách đây hai con đường, Trương Khác và Hứa Tư đi dạo không có mục đích, liền đưa Trần Tĩnh về công ty trước.
Trần Tĩnh tây cầm ô, nhớ lại nụ cười của chủ quán bar, mắt cười như vầng trăng cong:
Khi Cát Ấm Quân biểu diễn kỹ thuật lái xe luôn chú ý phản ứng của Trương Khác: Ban đầu Trương Khác chỉ nghĩ xe phóng nhanh qua, không hề ngờ đuôi xe đột nhiên quét ngang, nếu đổi lại là người khác sẽ kinh hoàng lùi lại đằng sau, hoặc tránh sang bên, vậy mà vừa rồi Trương Khác trong tích tắc kéo Hứa Tư ra sau bảo vệ, đồng thời còn lo lắng nhìn Trần Tĩnh.
Trần Tĩnh đương nhiên nhìn thấy ánh mắt đó, nhưng cô chẳng kịp hưởng thụ chút ngọt ngào vừa tràn ra từ sâu trong nội tâm, vội vàng xin lỗi thay cho Cát Ấm Quân.
Trương Khác nhếch mép nói:
- Đâu có liên quan gì tới cô, vừa rồi cô cũng sợ giật mình còn gì, con người tôi hình như xung khắc với xe hay sao ấy, tháng trước ở Bắc Kinh cũng vì loại chuyện này xung đột với người ta. Thời buổi này người ta thích lấy xe sang ra khoe oai phong, đáng tiếc tôi không tán thưởng loại người nó.
Chắc là Tạ Kiếm Nam không kể cái chuyện bị đập xe ở Hải Châu cho Trần Tĩnh nghe, người khác cũng không làm chuyện chọc giận hắn này, nhưng Trương Khác thì tâm tư không đơn thuần như thế, nói tiếp:
- Ngay cả chút ân oán giữ tôi và Tạ Kiếm Nam cũng vì chuyện này mà ra, động tác nguy hiểm này chắc bọn họ cùng học khi du học nước ngoài...
Trần Tĩnh xin lỗi liên tục:
- Thi thoảng ở chỗ đất trống luyện tập một chút, còn ở nơi đông người mưa gió thế này thì quá đáng lắm rồi.
- Cô cũng không cần xin lỗi, có xin lỗi cũng phải là hắn.
Trương Khác nhặt ô lên, hàn huyên vài câu rồi cùng Hứa Tư rời đi, lần này Phó Tuấn không dám cách quá xa, theo ngay sau bọn họ.
Trần Tĩnh nhìn Trương Khác và Hứa Tư rẽ qua góc đường mới về công ty, tới trước phòng giám đốc của Cát Ấm Quân gõ cửa, không đợi trả lời đã đẩy cửa đi vào, thấy thư ký của hắn đang cầm đá ấp lên cái mắt bị phó tuấn đánh xưng vù.
Cát Ấm Quân thấy Trần Tĩnh mặt âm trầm đi vào, nhớ lại cảnh thảm hại vừa rồi, quay mặt đi, bảo thư ký ra ngoài.
- Tôi cho rằng hành vi của anh hôm nay quá bốc đồng vô lễ, biết rõ thân phận của đối phương còn làm như thế, chỉ mang lại ảnh hưởng xấu tới công ty, tôi sẽ báo cho hội đồng quản trị chuyện này, xử lý ra sao để họ quyết định.
Trần Tĩnh đanh mặt nói xong câu này bỏ đi ngay, không thèm thừa lời.