Quan Lộ Thương Đồ

Chương 545 : Phá Băng Cùng Đan Lướ

Ngày đăng: 00:09 22/04/20


Trương Khác nhớ Hứa Tư buổi chiều sẽ đến quán bar 1978 chờ y, uống rượu cho đến 2h chiều liền vội vã giải tán. Vương Duy Quân cùng Kim Quốc Hải đi cùng nhau, đại lâu của Phủ thị chính và Sở Công an tỉnh nằm sát bên. Trương Tri Hành muốn cùng Khổng Trường Hà đi đến hiện trường Đại hội thúc đẩy, buổi chiều còn muốn dành chút thời gian đi sở Giao thông tỉnh nói chuyện hạng mục đường cao tốc Tân Vu, chuẩn bị nửa đầu năm nay khởi công xây đường cao tốc.



Sau này thời gian từ Tân Vu đến Kiến Nghiệp sẽ rút ngắn đi một nửa, không chỉ vậy, điều này cực kỳ quan trọng đối với thúc đẩy kinh tế TP.Tân Vu phát triển. Mọi việc xong xuôi, ban đêm Trương Tri Hành trở về Tân Vu, cũng không ở lại Kiến Nghiệp một đêm.



Trương Khác thì kéo Diệp Kiến Bân, Diêu Văn Thịnh đến hẻm Học Phủ -- Diêu Văn Thịnh mới được điều đến TP.Kiến Nghiệp, chức vụ còn chưa có an bài, nên tương đối tự do. Chức vụ của hắn cũng phải đợi trong TP.Kiến Nghiệp thảo luận ra phương án cụ thể đối với hạng mục Khu Khoa học công nghệ thì mới có thể quyết định.



Buổi chiều tháng tư, mặc dù không phải là cuối tuần nhưng ngõ Học Phủ vẫn có rất nhiều học sinh dắt tay nhau tản bộ dưới tán cây ngô đồng. Quán bar vào buổi chiều trông vắng vẻ hơn so với các quán cafe vỉa hè. Nhóm Trương Khác đẩy cửa đi vào, thấy Hứa Tư đang ngồi ở trên quầy bar nói chuyện với Tôn Tịnh Mông ở trong quầy bar. Tôn Tịnh Mông thấy Trương Khác liền châm chọc y:



- Còn tưởng rằng đời này cậu chỉ biết làm rùa đen rút đầu không dám qua đây chứ.



Hứa Tư mím môi cười, cũng không đồng tình với Trương Khác.



Trương Khác không nhận ra hai sinh viên làm trong quán bar. Buổi chiều Tô Nhất Đình và Hà Huyền không có ở đây, Linh Tiểu Yến lại được đeo thẻ quản lý ở trước ngực. Còn có hơn hai tháng nữa mới tốt nghiệp, nhưng đã chính thức đảm đương chức quản lý của quán bar.



Trương Khác cười quay đầu lại nói với Diệp Kiến Bân:



- Nếu như ngõ Học Phủ giải tỏa, Linh Tiểu Yến có thể coi là thất nghiệp rồi không?



- Cái gì, ngõ Học Phủ sắp giải tỏa?



Tôn Tịnh Mông trợn tròn mắt, bàn tay đặt trên quầy bar bằng đá cẩm thạch màu tối, hận không thể tóm lấy Trương Khác để hỏi tường tận:



- Tôi còn chưa làm bà chủ đã, sao ngõ Học Phủ lại bị giải tỏa?



Linh Tiểu Yến cũng không lo lắng:



- Đều nói dỡ bỏ hai ba năm rồi, bây giờ còn chưa thấy động tĩnh gì, sao dễ dàng giải tỏa được?



Cô đi tới bắt chuyện với nhóm Trương Khác, Diệp Kiến Bân, Diêu Văn Thịnh vào trong quán bar ngồi, trông cũng rất có phong phạm của quản lý:



- Muốn uống cái gì?



Chi Hoa Sĩ mà Diệp Kiến Bân giấu kỹ ở chỗ này sớm đã bị Tôn Tịnh Mông trộm uống sạch rồi, buổi trưa đã uống rượu, mọi người chỉ muốn uống chén nước chè xanh, liền bảo Linh Tiểu Yến hỗ trợ pha chè xanh mang tới đây!
Hắn cũng là cắn răng nói ra việc này. So với bị đuổi khỏi đây, tình huống chung quy không thể càng xấu hơn:



- Vừa mới xin phép trưởng phòng Phùng rồi.



- À!



Lục Văn Phu lại khẽ cảm thán một tiếng. Lúc này hoạt động của Trương Khác tại Kiến Nghiệp bắt đầu trở nên sinh động, chỉ là không nghĩ ra Trương Khác gọi nhân vật râu ria số 1 như Chu Tiểu Quân qua làm gì.



Nếu Trương Khác mới vừa ăn cơm trưa với Vương Duy Quân, lại hẹn Chu Tiểu Quân qua uống trà, nói như vậy, Chu Tiểu Quân ở trong cảm nhận của Trương Khác vẫn là có địa vị nhất định. Không tiện hỏi thêm cái gì, Lục Văn Phu đi vòng ra khỏi bàn tới trước mặt Chu Tiểu Quân, vỗ vai hắn, nói:



- Vậy thì anh đi nhanh đi. Tôi làm trễ của anh không ít thời gian rồi, có cần tôi bảo ban lái xe lấy xe đưa anh đi không?



Thái độ của Lục Văn Phu đột nhiên thân thiết làm Chu Tiểu Quân có chút mơ hồ. Ma lực của Trương Khác lớn như vậy sao? Còn có, Lục Văn Phu không phải đã chuyển sang làm môn hạ cho Lý Viễn Hồ rồi sao? Đang muốn cảm tạ hảo ý của Lục Văn Phu rồi khéo léo cự tuyệt thì Lục Văn Phu đã mở cửa phòng làm việc phân phó người:



- Tiểu Trương, tiểu Chu đi ra ngoài có một số việc, coi có ai ở ban lái xe không, bảo lái xe đưa cậu ấy đi...



Tầng băng cứng đến bây giờ cũng chỉ còn lại một tầng hơi mỏng cuối cùng cũng sắp bị đâm thủng. Mỗi ngày Lục Văn Phu đều đi bên cạnh Lý Viễn Hồ, sao có thể chưa cảm giác được chứ? Đợi Chu Tiểu Quân đi ra ngoài, Lục Văn Phu mới cầm văn kiện đợi phê duyệt đi đến phòng làm việc của Lý Viễn Hồ, trong lòng đang do dự có nên chủ động nhắc tới việc buổi tối Vương Duy Quân định ngày hẹn với Lý Viễn Hồ hay không...



*********



Chu Tiểu Quân ngồi trong xe của Chính phủ tỉnh chạy thẳng đến ngõ Học Phủ, cũng không trì hoãn bao nhiêu thời gian. Đẩy ra cánh cửa kính màu sắc rực rỡ nặng nề, Chu Tiểu Quân thấy bạn gái Linh Tiểu Yến đứng ở sau quầy bar hướng về trong góc nói chuyện.



Nhìn qua, Trương Khác, Diệp Kiến Bân, Hứa Tư, Tôn Tịnh Mông đang ngồi ở bàn rượu trong góc nói chuyện với một thanh niên hắn chưa gặp qua. Vừa lúc Trương Khác quay đầu lại nhìn qua, vẫy tay gọi hắn:



- Qua đây qua đây, giới thiệu một người cho cậu quen... Bạn học của cậu Giản Chí Khang đang ở tỉnh thành chứ gì? Cậu gọi điện hẹn cậu ta cùng qua đây đi, vừa rồi quên nói với Linh Tiểu Yến.



Diêu Văn Thịnh tại Kiến Nghiệp đã định trước phải có thành tích, Trương Khác cũng quyết định thành toàn hắn. Đã như vậy, để mấy người Chu Tiểu Quân, Giản Chí Khang cùng nhau phát triển. Trương Khác kéo một cái ghế cho Chu Tiểu Quân ngồi vào chỗ giữa y và Diêu Văn Thịnh, lại nói với Diêu Văn Thịnh:



- Chu Tiểu Quân công tác tại văn phòng Chính phủ tỉnh, phụ thân cậu ấy cũng là bộ phận cũ ở sở tĩnh. Chỉ sợ cậu không phải rất quen thuộc đối với Kiến Nghiệp, lại không thể bắt anh Diệp làm hướng đạo cho mình. Tôi tìm cho cậu một hướng đạo, cậu xem coi thế nào?



Diêu Văn Thịnh cũng biết muốn tại Kiến Nghiệp thành chuyện, tại cơ quan phải có người tin được có thể sai phái. Cấp bậc lúc này của hắn tuy thấp, muốn tìm được người thích hợp cũng khó. Đặc biệt là phải cùng Cẩm Hồ bảo trì liên hệ chặt chẽ, chung quy không thể mọi chuyện đều kéo theo Diệp Kiến Bân. Cho dù cùng sau khi quen thân với Trương Khác, cũng không thể mọi chuyện đều tìm Trương Khác giải quyết.