Quan Lộ Thương Đồ

Chương 550 : Đổi Chỗ

Ngày đăng: 00:09 22/04/20


Ads Tuy nói khoản tiền hơn 10vạn đối với Trương gia thì thật không tính là gì, Trương Tri Phi giúp họ hoàn lại. Nhưng cuối cùng Trương Tri Vi vẫn bị đuổi ra khỏi cục Dânchính của huyện Đông Xã.



Đương nhiên rồi. Rất nhiều sự tình xảy ra sau đó cũng không phải vẻ vang đặc biệt gì, thậm chí so với Trương Tri Vi, Trương Dịch tham ô côngkhoản còn liên luỵ đến danh dự của toàn bộ gia tộc. Đương nhiên sẽ không nói cho người ngoài. Thiệu Chí Cương cũng không rõ lắm, hắn chỉ biết từ trước đến nay Trương Tri Hành, Trương Khác đều có bất mãn với một nhàTrương Tri Vi. Lúc này Trương Khác chủ động nhắc tới cần Lương Quân,thần thái đó như đã quên Trương Dịch hoàn toàn.



Đương nhiên Thiệu Chí Cương cũng sẽ không đi nhúng tay hỏi sự tình nội bộ Trương gia.



Trương Tri Phi thì lại nghĩ cùng Trương Khác nói chuyện tình hình gầnđây của Trương Dịch, song cũng sẽ không thích hợp nhắc tới ở trước mặtnhiều người, hắn chuyển đề tài:



- Sau này bên Kiến Nghiệp sẽ trở nên náo nhiệt... Lúc này phải tạo căn cứ địa trước...



Diệp Kiến Bân nói:



- Trong cao ốc Tân Hoa Đô còn phòng làm việc không...



Thiệu Chí Cương lắc đầu:



- Để lại cho Khác thiếu gia đi. Thế Kỷ Cẩm Hồ quy mô lớn thế nào, nêntiết kiệm vẫn là phải tiết kiệm. Tôi thấy thuê một tầng lầu ở phụ cậnĐông Đại sử dụng trước đi...



Thuê lầu làm việc ở đường Tân Thị kinh doanh có chi phí rất cao. Mặc dùDiệp Kiến Bân cũng là cổ đông của địa ốc Thế Kỷ Cẩm Hồ, nhưng Thiệu ChíCương xem như tổng tài, có trách nhiệm đầu tiên đối với chi phí kinhdoanh của công ty. Hắn vội vàng lắc đầu cự tuyệt kiến nghị của Diệp Kiến Bân.



- Nếu nói địa ốc thương nghiệp, địa ốc thương nghiệp trong TP.KiếnNghiệp có giá gấp ba đến năm lần so với Hải Châu. Lượng công trình, quymô kinh doanh, quy mô lợi nhuận đều phải lớn hơn nhiều. Then chốt nhấtvẫn là địa ốc thương nghiệp của TP.Kiến Nghiệp có nhu cầu dồi dào, HảiChâu không thể so sánh được. Cẩm Hồ sẽ kiên trì đặt tổng bộ ở lại HảiChâu, nhưng địa ốc Thế Kỷ Cẩm Hồ phải đến thành phố lớn mới có pháttriển lớn, mọi người mượn cơ hội lần này dời tổng bộ qua đây sao? -Trương Khác cười nói.



- Có thể gấp gáp quá không?



Thiệu Chí Cương nhìn Trương Tri Phi, Diệp Kiến Bân. Địa ốc Thế Kỷ Cẩm Hồ không phải là của mỗi nhà hắn, Thịnh Hâm Hoàn Cầu của Diệp gia, thựcnghiệp Hồng Viễn của Trương Tri Phi, Duy Vực đầu tư với danh nghĩa củaHứa Tư, Thịnh Thế Niên Hoa Đô của Thịnh Thanh đều là cổ đông của địa ốcThế Kỷ Cẩm Hồ.



- Được, điệu bộ muốn mà còn ngại ở đây cũng không có người thưởng thức.



Trương Khác vừa cười vừa nói:



- Tâm tư của anh tôi nhìn thấu chín phần. Anh không chỉ muốn dời địa ốcThế Kỷ Cẩm Hồ qua đây, còn muốn đồng thời dời cả ăn uống giải trí Thế Kỷ Cẩm Hồ qua đây, muốn làm thì làm một lần luôn đi... Chỉ cần không muốn chiếm đại tiện nghi từ trong kế hoạch Vườn Sồi, che mát cho mọi ngườithì vẫn có thể.



- Vậy dời qua đây đi...
- Đương nhiên sẽ có động tác lớn...



- Được rồi, không cần thiết đứng ở phòng khách thảo luận mấy vấn đề này.



Tạ Hán Tịnh ở phía trước dừng chân lại:



- Đừng để khách ở trong phòng chờ chúng ta.



Tạ Ý cười cười, không cùng Tạ Chiêm dong dài gì nữa, đi trước dẫn đườngcho mọi người đi vào một gian phòng xa hoa. Chu Cẩn Tỳ và Cao Chân đãđợi từ sớm ở trong phòng, ngồi bên cạnh Cao Chân còn có một phụ nữ xinhđẹp, trang điểm rất tỉ mỉ, cử chỉ rất thân mật với Cao Chân. Trần Tịnhnhìn cô ta chung quy không giống như người yêu của Cao Chân.



Khi cô gái đó phát danh thiếp, trên người tỏa ra mùi hương rất đặc biệt, Trần Tịnh một mặt suy nghĩ xem là loại nước hoa gì, một mặt nhìn tấmdanh thiếp nhận được trong tay: Lâm Tuyết, tổng giám đốc công ty hữu hạn khai phát địa ốc Tinh Điển.



A? Cô gái này nhìn qua còn chưa tới 27-28 tuổi, trong tay lại có mộtcông ty khai phát địa ốc, Cty Tinh Điển này hình như nghe người khác nói qua rồi, quy mô không nhỏ.



Cô gái đó khi đưa danh thiếp tới trước mặt Tạ Kiếm Nam thì cười nói:



- Tạ tổng sẽ không tham một tấm danh thiếp của tôi chứ?



Trần Tịnh nghĩ thầm thì ra Kiến Nam quen với cô ta, Tạ Kiếm Nam thần sắc tự nhiên cười nói:



- Trí nhớ của tôi không kém vậy đâu, nhưng ngày hôm nay có bạn gái tôi ở đây, sẽ không khen phụ nữ khác đâu. Lâm tổng bức tôi cũng vô dụng.



Tạ Kiếm Nam nở nụ cười nhìn Trần Tịnh một cái, lại cười nói với cô gái xinh đẹp trước mắt:



- Nghe nói địa ốc Tinh Điển vẫn luôn có hứng thú đối với việc cải tạocông trình của ngõ Học Phủ, không biết chuyện trong TP.Kiến Nghiệp đãbàn thỏa đáng hay chưa, ở đây mấy người chúng tôi đều tốt nghiệp từ Đông Đại, rất chờ mong Lâm tổng có biểu hiện khiến người kinh ngạc đây.



- Tạ tổng nói thế thuần túy là muốn chọc giận tôi rồi.



Ánh mắt cô ta lóe lên, cũng khiến người khác phân không rõ tâm tình của mình, lại lấy giọng điệu như hờn dỗi nói với Cao Chân:



- Thư ký Cao, anh nói với Tạ tổng một chút đi, ngày hôm nay đã xảy ra chuyện gì làm người ta tức điên nào?