Quan Lộ Thương Đồ
Chương 579 : Hai Cảnh Đối Lập
Ngày đăng: 00:10 22/04/20
Mây đen cơn bão tài chínhtàn phá khắp ĐNÁ, nhưng đám cá mập vẫn chưa chịu dừng tay, đám đầu cơtràn vào thị trường tài chính ngày càng đông, đã lâu lắm không có cơ hội tiệc tùng rồi, tất cả đều muốn tới chia một phần bữa ăn ngon lành.
Lúc này quỹ đầu tư của đám Trương Khác trở thành không đáng nhắc tới rồi.
Thượng tuần tháng tám, Trương Khác ở lại Hải Châu, chuyện gặp phải khách sạn Bán Đảo dẫu sao cũng không thể tính là vui vẻ, nên ở nhà cùng vớiĐường Thanh.
Trần Phi Dung cũng về nhà trong kỳ nghỉ, cho nên đa phần thời gian là cả ba cùng ở bên nhau.
Vườn bách thảo đã có quy mô sơ bộ, trường quốc tế Hải Dụ học kỳ này cũng chính thức khai trường, Chỉ Đồng, Tích Dung, Tích Vũ và con cái củanhân viên cao cấp trong Cẩm Hồ là những học sinh đầu tiên.
Trương Khác suốt ngày ở bên hai cô gái, có điều theo sau là ba cái đuôi, không vứt bỏ được, y cảm thấy mình như lạc vào vương quốc nữ nhân rồi.
Tới khi Đường Thanh thuận lợi thông qua cuộc phỏng vấn của nhân viênchiêu sinh Đh Hong Kong, Trương Khác một lần nữa tới Hong Kong, Đỗ Phisố khổ bị vứt ở đó suốt.
Lúc này thành tích thi tốt nghiệp cùng danh sách trúng tuyển khoa chínhquy trọng điểm đều đã có, thành tích của lớp y xem như vẫn ổn định pháthuy truyền thống trước nay.
Không có gì bất ngờ Lý Quý, Tiêu Xuân Minh và Hứa Nhược Hồng đều trúngtuyển vào ĐH Đông Hải khoa văn, còn có cả một nam sinh nữa thường ngàyrất trầm mặc vào khoa ngoại ngữ -- Tới giờ Trương Khác vẫn không biếttên.
Đỗ Phi tuy thiếu mất 6 điểm, nhưng vẫn được đỗ vớt, với hắn mà nói, đâylà thành tích hài lòng được rồi, vì chỉ cần lấy được giấy báo trungtuyển cả ĐH Đông Hải mang về nhà ăn nói với mẹ hắn là xong.
Thêm vào Trương Khác "làm người ta kinh ngạc", và hai học sinh nữa,tổng cộng Nhất Trung có tám học sinh ban văn trúng tuyển vào ĐH ĐôngHải.
Bạn bè trong lớp Trương Khác tới Kiến Nghiệp học gần một nửa, đây làthời gian đám học sinh tung hê tất cả chơi bời nhảy múa, Đỗ Phi lại bịTrương Khác ném ở Hong Kong.
Đỗ Tiểu Sơn vừa mới điều tới thành ủy làm trưởng phòng tổ chức cũng chẳng hỏi han gì tới.
Ngày 17 tháng 8, Trương Khác quay lại Hong Kong, thời khắc dữ dội nhấtcủa cơn bão đã quét qua ĐNÁ, nhưng dư âm của nó vẫn còn, đám đầu cơkhông hề có ý bỏ qua những gì sót lại, đám người tham lam này tựa hồ còn muốn ăn cả thịt lẫn xương.
Tạ Chiêm, Lưu Minh Huy tựa hồ cũng có tâm tư như Tạ Kiếm Nam, nên khi ba người đứng ở chỗ lấy hành lý thì nhìn thấy đoàn người Trương Khác đãlàm xong thủ tục đi ra đại sảnh.
Tựa hồ như có cảm ứng, Trương Khác quay đầu lại mỉm cười với bọn họ, chỉ là nụ cười chỉ đeo trên khóe miệng, bất kể thế nào đều không thể khiếnngười ta coi là lời chào hỏi thiện chí.
Tạ Chiêm tức tối chỉ muốn ném ngay cái va li vào mặt y:
- Nhục, cho dù có cắt giảm chi tiêu cũng không cần phải ngồi khoang thường chứ!
- Được rồi.
Tạ Kiếm Nam giọng bình tĩnh:
- Cho dù có ngồi ở khoang thương vụ, trong lòng anh có dễ chịu hay không?
Lúc này hắn đã nhìn thấy Trần Tĩnh, Tạ Tử Gia đứng ở đại sảnh.
Tạ Chiêm không nói gì, đúng là ngồi cùng với Trương Khác cùng một khoang càng thêm áp lực.
Bên kia có Diệp Kiến Bân và Đỗ Phi tới đón, nhìn thấy Trần Tĩnh, TrươngKhác hiểu cho hoàn cảnh của cô, chỉ gật đầu cười rồi rời đi, không dừnglại nói chuyện.
Trần Tĩnh cũng chỉ cười ngượng ngập, rất miễn cưỡng, chẳng phải là côoán hận gì y, chỉ là sợ nụ cười của mình lọt vào mắt đám Tạ Kiếm Nam sẽkhông hay lắm.
Tình cảnh điện tử Ái Đạt và Khoa Vương hiện giờ trái ngược nhau, một nụcười thân thiết, chắc chắn trong mắt người khác là không thích hợp.
Nhưng khi Trương Khác quay đầu đi, Trần Tĩnh lại cảm thấy hơi hối hận, thầm nghĩ mìm cười có quá gượng gạo không?