Quan Lộ Thương Đồ
Chương 581 : Mộng Tưởng Có Thể Xa Xỉ
Ngày đăng: 00:10 22/04/20
Cơn bão tài chính sẽ còntiếp tục lan đi, lúc này phán đoán được phương hướng tiếp theo cơn bãotập kích, có thể theo sát bước tiến của những con cá mập lớn, có được cơ hội lớn hơn.
Từ Ấn Độ ra, ở Châu Á còn có những con mồi béo đó là hai con rồng lớn và bốn con rồng nhỏ.
Năm 97, quy mô thương mại đối ngoại trong nước tương đương với Hàn Quốc, nhưng nội địa mở một khe cực hẹp cho thị trường tài chính, đám cá mậpmuốn chui vào phải mất hai ba năm mới thành công.
Đná là nơi Nhật Bản đầu tư lớn nhất, nên ắt bị liên lụy kiến kinh tế suy thoái, thời gian này thị trường tài chính Nhật Bản chấn động liên tục,nhưng quy mô kinh tế Nhật Bản cực lớn, lượng dự trữ ngoại hối USD đứngđầu thế giới, đám cá mập nuốt nổi không?
Vậy chỉ còn lại bốn con rồng nhỏ Singapore, Đài Loan, Hong Kong, HànQuốc, quy mô kinh tế tầm trung, lượng dự trữ ngoại hối không quá lớn.
Nick Leeson nói:
- Trước đó Hong Kong là một cơ hội rất tốt.
- Hong Kong thì không cần tính tới nữa.
Trương Khác nói thẳng thừng luôn:
- Hợp tác lâu như vậy rồi tôi không muốn giấu anh nữa, bốn chúng tôi có quan hệ rất sâu với Ái Đạt.
- Hả?
Diệp Kiến Bân vốn được Nick Leeson giúp đỡ mới rửa sạch được gần 1 tỷHKD gửi vào tài khoản bí mật, Nick Leeson ngốc đến mấy cũng biết số tiền này từ Hong Kong chuyển ra, chỉ là không biết bọn họ có quan hệ mậtthiết với điện tử Ái Đạt:
- Mọi người đã làm một chuyện làm đám cá mập tà chính cực kỳ tức giận đấy.
- Bất kể về công hay về tư chúng tôi không thể kiếm lợi từ thị trường tài chính Hong Kong được.
Trương Khác cười nói:
Chỉ số Hang Sheng Index sụt giảm khởi nguồn từ công bố ngày 11 tháng 7của điện tử Ái Đạt, khiến cho đám cá mập mất đi mục tiêu công kích tuyệt hảo.
Người sáng suốt có thể nhìn ra đó là chính phủ TW sớm đã cảnh giác vớicơn bão tài chính ĐNÁ, Nick Leeson cũng nhìn thấy được bóng dáng chínhphủ TW ẩn sau đám Trương Khác, Diệp Kiến Bân.
Gạt đi đề tài này, Cát Minh Tín hỏi:
- Vậy bỏ đi Hong Kong, mục tiêu tiếp theo của đám cá mập là gì?
- Hàn Quốc.
Hứa Tư nói có vẻ không chắc lắm.
Trương Khác nhìn trong mắt Hứa Tư tựa hồ có ngọn lửa đang bốc cháy, nắmbàn tay hơi lạnh vì mồ hôi của cô, lần trước ở Huệ Sơn cô từng nói mởquán bar quán cà phê ở những thành phố mình dừng chân, Hứa Tư rất ít khi bốc cháy vì mộng tưởng của bản thân.
- Không được sao, chỉ là thiết kế kiến trúc phụ trợ thôi, dù sao cũng đâu tranh được với nhà thiết kế chính quy.
Thấy Trương Khác không nói, Hứa Tư tự đánh trống rút lui trước, giọng nhỏ lí nhí:
- Có tranh cũng không được...
- Em đang nghĩ chị liệu có đồng ý để em làm cộng tác hay không?
Trương Khác vòng tay ôm lấy chiếc eo nhỏ của Hứa Tư, nhìn vào đôi mắt mỹ lệ của cô:
- Nếu muốn đem quần thể kiến trúc trong mộng tưởng thể hiện ra, còn bộphận chuyên nghiệp do chuyên gia xử lý, em cũng rất khao khát được thấy.
- Được à?
Mắt Hứa Tư sáng lên.
- Muốn em nói thật chứ?
- Ừ!
Hứa Tư nhìn Trương Khác mong đợi.
- So với người khác, em càng thích kiến trúc mộng tưởng của chị hơn, mặc dù chúng ta chưa thể hoàn toàn làm theo ý muốn. Nhưng ở mộng tưởng nàyxa xỉ một chút, em không thấy có gì không được.
- Vậy bên phía Việt Tú thì làm sao?
Hứa Tư lại có chút do dự, cô gần như có thể tưởng tượng ra lúc mình tập trung toàn bộ tinh thần vào công tác thiết kế.
- Không sao cả, ném cho người khác là được.
Trương Khác biết Hứa Tư vì mình mới một mình tới Hong Kong, về sau mìnhđem đại bộ phận cổ phần chuyển cho Tạ Vãn Tình, đại khái cô ngốc nàyngại không nói muốn rời đi. Nếu như cô đã nghĩ ra chuyện mình muốn làm, Trương Khác đương nhiên không trói buộc cô vài Việt Tú.
Hứa Duy hạ tuần tháng sáu về Kiến Nghiệp bảo vệ luận văn tốt nghiệp, rồi tới Đài Loan hội họp với Tôn Tĩnh Hương, Giang Đại Nhi. Trương Khácliền cùng Hứa Tư trở về căn nhà gần ĐH Hong Kong.