Quan Lộ Thương Đồ

Chương 611 : Xung Đột Trong Văn Phòng Khóa

Ngày đăng: 00:10 22/04/20


Năm ngoái khi ở hiệu khu Tân Phổ, Hồ Kim Tinh cùng chú hắn Hồ Tôn Khánh tận mắt nhìn thấy thư ký Liễu Chí Quân của bí thư Tỉnh ủy, trước khi ở trên xe rời khỏi hiệu khu Tân Phổ chạy tới tìm Trương Khác nói nói mấy câu.



Từ nhỏ hắn lớn lên trong hoàn cảnh đó, mưa dầm thấm đất nên cũng nhìn người biết chuyện, trong lòng rõ ràng Trương Khác lai lịch bất phàm, tình huống thông thường sẽ không chủ động trêu chọc y. Lúc này thấy bắt không được nhược điểm của Trương Khác, cũng chỉ có nén giận theo mọi người lên núi. Bắt được nhược điểm thì sao? Hắn còn chưa gặp qua người nào ở trước mặt hắn còn bố láo hơn Trương Khác.



Đổi lại người khác, Hồ Kim Tinh đâu thể để người ta túm cổ áo xoay ngược lại, bị vu cáo ngược còn phải nén giận?



Mông Nhạc nói với người dẫn đầu:



- Tôi không đi. Chẳng có ý nghĩa gì. Mọi người thích thì đi đi.



Người đằng trước nói thầm, cũng không nghe rõ ràng, kệ hắn đi.



Mông Nhạc cùng Trương Khác chạy đến cửa hàng phía đông mua bia. Tửu lượng của Mông Nhạc không được, chỉ mua ba l-on. Trương Khác chuẩn bị hai l-on cho mình, cho Mông Nhạc một l-on. Hai người ngồi trên thềm đá đi thông núi Hợp Hoan, vừa uống vừa nói chuyện.



- Thằng dẫn đầu là chủ tịch của Hội Sinh viên trường, thằng bị mày nắm cổ áo là chủ tịch Hội Sinh viên Học viện quan hệ xã hội. Cũng là mày lợi hại, cứ thế trấn trụ họ không dám nói thêm câu nào!



Trương Khác cười cười, nếu không phải Mông Nhạc chủ động cầm đèn pin lại, cũng chỉ có thể nén giận để mắng vài câu cho xong việc; nếu Mông Nhạc cầm lại đèn pin rồi, Hồ Kim Tinh không thức thời còn soi đèn pin qua, hắn sẽ không may mắn rồi. Cả nhóm đó mà trấn áp không được, vậy cũng đừng đi kiếm ăn gì nữa.



Lúc này, nhóm người đi lên núi lại trở xuống, đương nhiên không có thu hoạch gì, nam nữ trên núi đều y phục chỉnh tề, lại không thể cản không cho người khác ở trên núi nói chuyện yêu đương.



Như thế không lâu cũng đủ để Hồ Kim Tinh nói lại việc vừa rồi xảy ra, cùng hắn nhận được oan ức thế nào nói cho mọi người. Xuống núi thấy hai người Trương Khác cùng Mông Nhạc còn không kiêng nể gì cả ngồi ở thềm đá dưới chân núi uống bia trò truyện.




Trương Khác vỗ vỗ vai Mông Nhạc. Hắn phải dè chừng không cho Mông Nhạc chạy ra ngoài một mình uống rượu buồn, vạn nhất uống cho xuất huyết dạ dày mà không có ai để ý thì tiêu mất.



- Được!



Mông Nhạc chạy đi muốn mua rượu, Trương Khác kéo hắn lại:



- Trong ký túc xá có sẵn rồi.



Xe đạp đang vứt ở trước ký túc xá nữ, Trương Khác cũng không đi quản. Đêm nay đừng gặp mặt Tịch Nhược Lâm mới tốt, y liền dẫn Mông Nhạc về thẳng ký túc xá.



Trong tủ lạnh chứa cũng nhiều bia, chơi bóng mồ hôi mồ kê trở về, làm một bia ướp lạnh thì sướng hơn tiên. Chỉ sợ tiểu tử Mông Nhạc này uống quá nhanh -- thật sự không có lòng tin đối với tửu lượng của hắn. Trương Khác bảo Mông Nhạc ngồi đợi trên sân thượng, y cầm mấy l-on bia tẩm vào nước ấm trước, rồi hỏi Mông Nhạc có cần uống cafe trước không.



Mông Nhạc cũng rõ ràng Tịch Nhược Lâm có bạn trai, chỉ là dưới tình huống như vậy gặp phải, trong lòng khó tránh khỏi luống cuống. Ngẫm lại cũng thật không có khổ sở, chỉ là tâm tình thản nhiên trong lòng bất kể như thế nào cũng hóa giải không được, cũng không có quá muốn làm mình quá chén. Trương Khác nói uống cafe, hắn liền nói cũng được.



Uống cafe trước rồi uống bia. Trương Khác bảo Mông Nhạc tối ngủ ở trên giường của Đỗ Phi. Đến 7h, Đỗ Phi từ bên ngoài trở về, thấy Mông Nhạc ngủ trên giường hắn, mình thì ôm chăn trải lên sàn nhà đánh một giấc.



Đêm qua uống rượu nói chuyện với Mông Nhạc nên Trương Khác ngũ trễ. Buổi sáng thức dậy, thấy Đỗ Phi đang ôm chăn ngủ trên sàn nhà, cũng không biết tiểu tử này buổi sáng mấy giờ trở về. Mông Nhạc cũng còn đang ngủ như chết. Chắc hẳn chuyện này sẽ trôi qua như vậy, nỗi đau còn lại sẽ cần thời gian tới hóa giải.



Mở máy vi tính, nhận được mail của Đường Thanh, mail có thể nhìn ra là viết vào mấy thời điểm khác nhau. Mới vừa vào đại học Hong Kong, mọi chuyện đều cảm thấy mới mẻ, ở cùng một khu ký túc xá với Thịnh Hạ, có thể nhận được chút chiếu cố. Vợ chồng Minh Đức đã gọi điện thoại qua mời họ cuối tuần ăn cơm.