Quan Lộ Thương Đồ
Chương 631 : Hiệp Hội Sáng Nghiệp
Ngày đăng: 00:10 22/04/20
Đề tài càng kéo càng xa, lời nói càng bịa càng tròn. Cung Như Xuân, Thôi Quốc Hằng qua đây sẽ không chỉ muốn nghe hoạt động thương nghiệp của tiệm Inte. Mông Nhạc, Đỗ Phi cũng là nghe huyền ca mà biết nhã ý, tự nhiên cũng kéo đến hiệp hội sáng nghiệp.
Rất nhiều ý nghĩ là Trương Khác cung cấp, Đỗ Phi, Mông Nhạc cũng có thể rất nhanh dung nhập những ý nghĩ này vào trong phương án chỉnh thể, cách nghĩ cũng theo đó mà thông suốt.
Mông Nhạc miêu tả cho Cung Như Xuân, Thôi Quốc Hằng, vào tương lai không lâu sau, hiệp hội sẽ tổ chức các loại hình thức hoạt động như thiết kế tiệm Inte, thiết kế phần mềm, thiết kế inte, thiết kế quảng cáo...Cũng kết hợp hoạt động thường ngày của tiệm Inte với chương trình dạy học của nhà trường.
Như vậy, thương nghiệp Inte đưa vào hoạt động nhìn qua hoàn toàn là đang cung cấp cho Hiệp hội sáng nghiệp một sân chơi thực tiễn, có tính thí nghiệm mà thôi. Còn nói thêm một số hoạt động thương nghiệp, tỷ như lợi dụng tiệm Inte cỡ lớn để tổ chức lớp đào tạo máy tính, tài trợ cho tổ chức học sinh của Học viện Thông Tin mở các cuộc thi đấu game. Cung Như Xuân, Thôi Quốc Hằng nghe xong đều liên tục gật đầu.
Dù sao khác với các tổ chức học sinh thông thường, Hiệp hội sáng nghiệp sẽ quản lý tài chính sáng nghiệp 10 triệu, bất kể Cung Như Xuân hay là Thôi Quốc Hằng đều có khuynh hướng phía trường sẽ nắm giữ quyền chủ động.
Điểm này, Đỗ Phi, Mông Nhạc đã sớm được Triệu Tử Lâm ở trước mặt chỉ thị.
Hiệp hội sáng nghiệp dù sao vẫn phải đưa vào phạm vi của tổ chức học sinh, phải tiếp thu phía trường chỉ đạo cùng quản lý. Phần hoạt động thương nghiệp cùng quản lý tài chính nhất định phải thiết lập ở ngoài Hiệp hội sáng nghiệp. Đây là điểm mấu chốt cơ bản nhất. Mông Nhạc, Đỗ Phi còn chưa thể đấu tâm cơ với những lão già như Cung Như Xuân, Thôi Quốc Hằng.
Trước đó, Đỗ Phi và Mông Nhạc cũng đã có phân công, lực ảnh hưởng của Đỗ Phi ở trong trường chưa thể so với Mông Nhạc. Giao tiếp với các tổ chức hiệp hội trong trường cùng với phía trường, tự nhiên lấy Mông Nhạc là chủ.
Mông Nhạc nói:
- Đã nói qua với trung tâm sáng nghiệp Vườn Sồi về phương thức quản lý, phương thức công ti vận doanh cùng hiệp hội vận tác kết hợp với nhau. Mới đầu thành lập, nhân viên đăng kí vào công ty, tài chính đưa vào tài khoản công ty thống nhất quản lý, hoạt động thương nghiệp cũng tiến hành dưới hệ thống của công ty. Kinh phí hoạt động mà Hiệp hội sáng nghiệp yêu cầu thì đề xuất xin với công ty...
Nếu Mông Nhạc đã lấy Vườn Sồi ra làm lá chắn, Cung Như Xuân, Thôi Quốc Hằng cũng không tiện nói cái gì. Dù sao lúc này vẫn là có thái độ ủng hộ, không có tâm tư đi động khoản tiền đó.
Ra khỏi phòng làm việc hiệu trưởng đã không một bóng người, Đỗ Phi mãn nguyện cảm khái, duỗi duỗi người, nắm lấy vai Mông Nhạc:
- Đi, đêm nay phải chúc mừng một chút, mày tranh thủ uống hết ba chai bia đi...
- Chờ một lát, lát nữa lão Tần sẽ qua đây. - Mông Nhạc không vội vàng đi.
Tần Cương là chủ nhiệm lớp của Mông Nhạc, còn kiêm phụ trách công tác Đoàn ủy học viện, bản tính không quá tự cao tự đại, hoặc là nói vẫn chưa học được cách làm ra vẻ. Trương Khác cũng chỉ coi như biết hắn, nhưng Mông Nhạc có quan hệ rất tốt với hắn. Ở trong trường, Mông Nhạc ít nhiều có vẻ ngổ ngược, còn có thể liên tục làm chủ tịch Hội Sinh viên của học viện hai khóa, nhân tố càng nhiều là Tần Cương coi trọng hắn.
Cũng không biết Mông Nhạc vừa mới cùng Tần Cương đã làm ám hiệu gì, đợi một hồi quả nhiên Tần Cương đi vòng lại.
Thấy được Trương Khác, Đỗ Phi, Tần Cương cười nói:
- Chủ nhiệm Ngụy của các em có việc về trước rồi, vốn muốn hẹn thầy ấy cùng ăn cơm tối.
- Ha ha...
Trương Khác cũng không có biểu hiện gì đối với việc này, chẳng lẽ còn muốn mình dày mặt đi mời hắn sao? Y chỉ nói giỡn với Tần Cương:
- Chủ nhiệm Tần, sau này bọn em cũng xem như là bám vào bắp đùi của thầy rồi đấy...