Quan Lộ Thương Đồ

Chương 639 : Biểu Diễn Ở Sân Bay

Ngày đăng: 00:10 22/04/20


Trương Khác và Phó Tuấn ngồi tầu điện ngầm tới sân bay, xe của y đã đi đón Đường Thanh rồi.



Trương Khác và Đường Thanh đứng đợi ở đại sảnh, nhìn thấy Trần Phi Dungkhoác một ba lô vàng đi ra, Chu Hưng Đông theo sát đằng sau cô bắtchuyện, nhưng phải dừng lại chỗ lấy hành lý, Tiêu Thụy Dân cũng có ở đó.



Người của Liên Tín sao lại xuất hiện ở đây?



Trần Phi Dung tới làm Đường Thanh rất hưng phấn, nhìn thấy bóng dáng của cô là vẫy tay rối rít, chạy tới sát chỗ ngăn cách đợi Trần Phi Dung làm thủ tục, Trương Khác ngồi trên chế dài đợi hai tiểu nha đầu, đồng thờiquan sát đám Tiêu Thụy Dân, Chu Hưng Đông đằng sau cửa kính.



Nhìn lượng người hình như thời gian này chỉ có chuyến bay từ Kiến Nghiệp tới, chẳng lẽ đám Tiêu Thụy Dân cũng từ Kiến Nghiệp bay sang?



- Này...



Chu Hưng Đông chen ra ngoài, đi thẳng tới chỗ Đường Thanh và Trần Phi Dung ôm nhau:



- Ở Hong Kong không thể ra ngoài chơi, vậy về Kiến Nghiệp liên lạc nhé,hay là em giữ phương thức liên lạc của anh, nếu gặp phải chuyện đau đầucứ gọi cho anh, anh sẽ lập tức giải quyết cho em, ở Kiến Nghiệp không có chuyện gì anh không dẹp được...



Chu Hưng Đông giọng rất to, Trương Khác ngồi tận bên kia cũng không nghe rõ, y duỗi mình đứng dậy, đi tới nói với hắn:



- Hay là tôi cũng cho anh phương thức liên lạc, có chuyện gì anh không dẹp được còn có thể gọi tôi cầu cứu...



Nhìn thấy Trương Khác cười đểu xuất hiện trước mặt mình, Chu Hưng Đông ngớ ra.



Trần Phi Dung nở nụ cười duyên dáng với Trương Khác, cô không biếtTrương Khác nhận ra Chu Hưng Đông, tưởng y tới giải vây cho mình, ômcánh tay Đường Thanh, yên tĩnh đứng sau lưng y.



Chu Hưng Đông quẫn bách trốn về chỗ Tiêu Thụy Dân lấy hành lý.



- Ngông nghênh, ra vẻ ta đây.



Chu Hưng Đông cũng chỉ dám đợi Trương Khác đi rồi mới lẩm bẩm sau lưng:



- Giám đốc Tiêu, tên nhóc này xuất hiện ở đây làm gì?



Tiêu Thụy Dân đâu phải biết xem bói, làm sao biết được Trương Khác ở đây làm cái gì:



- Bọn họ đang lôi kéo người từ ĐNÁ cho kế hoạch Vườn Sồi, chắc đấy là nguyên nhân y xuất hiện ở đây.
Nếu không có Chu Hưng Đông nói những lời kia, chưa chắc bị Trương Khácxỉ nhục như vừa rồi, Tiêu Thụy Dân không có tâm tình nghe hắn nói lungtung nữa, mặc dù Ái Đạt có được kỹ thuật hạng hai, nhưng chiếc di độngtrước mắt này phải thừa nhận có cảm giác của đồ hạng nhất, đó mới là thể hiện của thực lực, không phải khua môi mua mép là bù đắp vào được:



- Mua vé máy bay cho tôi, tôi lập tức về Bắc Kinh.



- Á!



Chu Hưng Đông trố mắt:



- Phía điện tử Gia Tín thì sao?



- Chúng ta cũng không thông báo cho phía điện tử Gia Tín là tôi tới, cậu xử lý đi, coi như tôi chưa tới...



Tiêu Thụy Dân cau mày, không đoán trước được chiếc dí động này của ÁiĐạt đưa ra thị trường sẽ tác động thế nào vào thị trường di động nội địa do Liên Tín, Liên Tấn, Đông Hưng đang chia nhau, nhưng ông ta biết mình không có dũng khí lấy di động của Liên Tín ra trực tiếp cạnh tranh vớiÁi Đạt.



Lúc này Tiêu Thụy Dân còn tâm tình nào đi du thuyết đối tác Hong Kong,nói những lời đẹp đẽ làm gì khi mấy ngày nữa sẽ bị sản phẩm của Ái Đạtđưa ra thị trường đánh tan một cánh vô tình.



Ông ta quyết định giao chuyện ở Hong Kong cho Chu Hưng Đông xử lý, thựclực lẫn tinh lực của Liên Tín lúc này không đủ đi kinh doanh thị trườnghải ngoại, nên dồn toàn bộ sức lức nghênh chiến Ái Đạt ở trong nước thì hơn.



Nếu như chuyến đi Hong Kong này không còn ý nghĩa nữa, chẳng bằng về Bắc Kinh chuẩn bị cho sớm.



Chu Hưng Đông không ngờ một phen hành động của Trương Khác ép Tiêu ThụyDân xưa nay tác phóng mạnh mẽ phải rời khỏi Hong Kong, bọn họ tới HongKong là để tìm đối tác, làm bàn đạp đưa sản phẩm của Liên Tín tới thịtrường ĐNÁ, ai ngờ ngay bước đầu còn chưa thực thi, Tiêu Thụy Dân đã rút lui.



Tự tin của Tiêu Thụy Dân đã bị chiếc di động này của Ái Đạt đánh đổ sao?



Cho dù di động của Ái Đạt có đẹp tới đâu thì có tác dụng gì? Một số thịtrường trong nước không phải mở cửa cho tất cả doanh nghiệp.



Chu Hưng Đông không suy luận nổi Tiêu Thụy Dân nghĩ gì, hỏi:



- Vậy phía bên này phải đàm phán thế nào?



- Nên đàm phán ra sao thì đàn phán như thế, cậu là tổng giám đốc công ty Nam Phương, những chuyện này vốn do cậu phụ trách.



Tiêu Thụy Dân không tự tin khai thác thị trường hải ngoại nữa, quyếtđịnh trong thời gian ngắn Liên Tín không coi đây là thị trường chủ yếu,tất nhiên buông quyền cho Chu Hưng Đông.