Quan Lộ Thương Đồ
Chương 648 : Cảnh tượng lớn
Ngày đăng: 00:10 22/04/20
Ngày 13 tháng 10, đoàn người Tôn Thượng Nghĩa, Quách Tùng Duyên, Liễu Chí Thành và nhân viên kỹ thuật cùng gia quyến tới được sân bay quốc tế Kiến Nghiệp.
Cát Kiến Đức phó chủ nhiệm ủy ban kế hoạch quốc gia, Dịch Vân Phi phó bộ trưởng bộ bưu điện, cùng Đào Tấn, Lý Viễn Hồ, La Quân, Tiêu Minh Kiến, Vương Duy Quân...v..v..v.. Đích thân tới sân bay quốc tế đón tiếp.
Không phải nghi ngờ gì nữa đây là hạng mục có ý nghĩa trọng yếu nhất với bố cục sản nghiệp kỹ thuật cao ở trong nước, so với kế hoạch xây dựng nhà máy của Motorola ở Thiên Tân, nhà máy tinh viên ở Kiến Nghiệp càng có tính đột phá hơn, dù sao nó phục vụ cho toàn bộ sản nghiệp điện tử.
Cát Kiến Đức tới Kiến Nghiệp không phải chỉ vì ba người Tôn Thượng Nghĩa, mà đại biểu cho ủy ban kế hoạch quốc gia tiến hành khảo sát thực địa kế hoạch chiến lược sản nghiệp mới của tp Kiến Nghiệp và tỉnh Đông Hải, một khi được thông qua, quốc gia sẽ có hỗ trợ về chính sách.
Chắc là không một ái muốn một tên thanh niên dáng vẻ lưới nhác uể oải đứng ở trong một đám quan viên trung niên ăn mặc trang trọng, mà phía Cẩm Hồ cũng chẳng tìm ra được người thích hợp cùng Đào Tấn ra sân bay đón tiếp.
Đinh Hòe chủ tịch kiêm tổng giám đốc điều hành viện nghiên cứu kỹ thuật Cẩm Hồ, nhưng danh vọng và ảnh hưởng lại khổng bằng tổng giám đốc điều hành tập đoàn Ái Đạt là Trần Tín Sinh, nhưng tập đoàn Ái Đạt lại không có liên quan trực tiếp tới Việt Tú.
Nếu chỉ nhìn từ chức vụ tổng giám đốc Thái Phi Quyên của Cẩm Hồ là người có tư cách xuất hiện nhất, nhưng trong hệ thống của Cẩm Hồ, Thái Phi Quyên kỳ thực có địa vị kém hơn cả Trần Tín Sinh, Đinh Hòe, Tô Tân Đông, Chu Du.
Đúng là một cái hệ thống có kết cấu làm người ta đau đầu, trường hợp này, Trương Khác mà không xuất hiện là không tìm ra ai thích hợp.
Thế là Trương Khác không để người của Cẩm Hồ ra tham gia hoạt động tiếp đãi nữa, chắc đám Đào Tấn và Lý Viễn Hồ cũng thông cảm thôi.
Trương Khác không tham gia tiếp đãi cùng các ông già, lúc này y đạp xe tới Vườn Sồi tẩy trần cho vợ chồng Đàm Vân Tùng.
Đi theo Đàm Vân Tùng tới Kiến Nghiệp còn có bốn kỹ sư ông ta mời tới từ Singapore, Malaysia, đều là tinh anh trong lĩnh vực của mình, đồng thời là nhân tuyển mà kế hoách "trăm người hành động" cần chiêu mộ.
Nếu đã ủy thác Đàm Vân Tùng làm nhà khoa học đứng đầu phòng thực nghiệp điện tử, vậy phải cho ông ta quyền lực gây dựng đội ngũ nghiên cứu khoa học, nên chỉ cần nhân tuyển ông ta thừa nhận, sẽ được thuê dùng.
Đương nhiên Đàm Vân Tùng cũng xin ý kiến phía Cẩm Hồ, đặc biệt là của Đinh Hòe, Trần Tín Sinh hai người có hiểu biết sâu về lĩnh vực nghiên cứu kỹ thuật điện tử.
Gặp mặt ngắn ngủi xong, Trương Khác về trường.
Tháng mười rồi, đêm ở Kiến Nghiệp se se lạnh, đạp xe qua rừng mai phía bắc trường, Trương Khác phải dừng lại thả ống tay sao xuống.
- Này...
- Ê, này, gọi anh đấy.
Trương Khác quay đầu lại, thấy Tạ Tử Gia và Trần Tĩnh đứng dưới một cột đèn đang nhìn về phía này.
Trương Khác chống chân xuống đất, nhìn hai cô gái đang đi tới:
- Trong rừng mai là chỗ sinh viên nam nữ vụng trộm, tôi không ngờ có người gọi mình ở đây... Sao cô cũng ở Kiến Nghiệp?
Như để hưởng ứng lời y, trong rừng mai truyền ra một tiếng rên rỉ không áp chế nổi, Trương Khác nhún vai, Trần Tĩnh cười xấu hổ, khuôn mặt tinh tế hơi ửng đỏ, ra hiệu cho y vừa đi vừa nói.
- Cẩm Hồ vì sao vô lương tâm thế, vì sao lại định giá linh kiện i108 đắt như vậy.
Tạ Tử Gia tay chống hông trừng mắt nhìn Trương Khác, chẳng để ý vừa rồi y chỉ chào hỏi mỗi Trần Tĩnh, giọng điệu rõ ràng coi cô ta là không khí, nhưng dáng vẻ thanh lệ lại thêm khí thế hung dữ toát ra một tư vị động lòng người rất đặc biệt:
- Chẳng lẽ Cẩm Hồ muốn ngoạm một miếng thịt lớn trên người chúng tôi mới cam tâm?
Trương Khác nhìn Tạ Tử Gia, lại nhìn Trần Tĩnh, Trần Tĩnh nhiều thịt hơn, lại tích hết ở ngực, vòng eo nhỏ nhắn thon gọn, nếu cho y cắn chắc chắn y chẳng cắn cô bé bên cạnh, không biết Trần Tĩnh nhìn nhận sự việc này ra sao.