Quan Lộ Thương Đồ
Chương 65 : Tống Bồi Minh
Ngày đăng: 00:05 22/04/20
Trương Khác lắc đầu:
- Chuyện của chúng ta vừa mới đắt đầu thôi...
Mắt nhìn sang phía đông, Hứa Tư nhìn theo ánh mắt y, Tương Vi đang đi ngược dòng người hướng tới phía này.
- Có cần tôi tránh đi không?
- Chị Hứa Tư.
Trương Khác nắm lấy bàn tay Hứa Tư, không để cô biến mất trong dòng người xa lạ, siết nhẹ một cái, nhìn vào đôi mắt luống cuống của cô:
- Ít nhất còn có em bên cạnh chị, không cần phải tránh.
- Giám đốc Tiểu Trương, trợ lý Hứa, buổi tổi có rảnh không? Đợi chuyện này xử lý xong, khu trưởng Tống muốn mời cả hai tới nói chuyện.
Tương Vi chạy tới, hơi thở còn hơi gấp, trán rịn mồ hôi lấm tấm.
- Ừ, vậy chúng tôi đứng bên kia đợi ông ấy.
Trương Khác buông tay Hứa Tư ra, đi qua bên kia đường.
Gần nửa tiếng sau đường mới thông trở lại, Tống Bồi Minh và Chu Phụ đang làm công tác tư tưởng cho công nhân nhà máy, cảnh sát sơ tán đám đông, không cho bọn họ đứng vây quanh xem, ách tắc giao thông.
Trương Khác, Hứa Tư, Tương Vi đi tới, nghe thấy Tống Bồi Minh nói:
-.... Chính phủ sẽ không bỏ mặc khó khăn của quần chúng, về vấn đề nhà máy, khu ủy, khu chính phủ đang tích cực lập kế hoạch, không chỉ để có thể ăn nói với mọi người, mà khu đầu tư nhà máy mới nhiều như thế, không thể biến thành vô ích được... Chính phủ khu sẽ đánh tiếng với bệnh viện nhân dân về vấn đề đồng chí Lưu Phân, hiện giờ an bài tới bệnh viện phẫu thuật trước, còn chi phí đợi sau khi nhà máy vận chuyện bình thường sẽ chi trả...
Tống Bồi Minh thấy nhóm Tương Vi tới, nhỏ giọng nói với Chu Phụ vài câu rồi quay sang, vừa thấy Trương Khác tức thì ngẩn người.
- Chú Tống nhìn thấy cháu lạ lắm phải không?
Trương Khác ung dung nhìn Tống Bồi Minh.
- Khu trưởng nhận ra Trương Khác?
Tương Vi ngạc nhiên hỏi.
Tống Bồi Minh chần chừ không đáp, ông ta đoán không ra con trai Trương Tri Hành rốt cuộc có tính toán gì, ông ta đương nhiên nhận ra y, người có tư cách để Đường Học Khiêm đứng lên mới rượu ở Hải Châu này không có mấy.
Bên kia Chu Phục chỉ huy mọi người khiêng bốn đầu giường, đưa Lưu Phân vào xe, Trần Kỳ đứng ở cửa xe nhìn sang phía bên này, đang do dự không biết có nên đi tới không thì Trần Phi Dung đã chui vào xe, khuôn mặt kiều diễm rất phức tạp.
- Chuyện này thành phố không tiện ra mặt.
Trương Khác hiểu sao cha nói như thế, sợ vị cuốn vào lại không giải quyết được vấn đề, tạo thành ảnh hưởng xấu. Trương Khác đặt tay lên trán, qua kẽ ngón tay quan sát vẻ mặt Tống Bồi Minh, nói:
- Chuyện nhà máy giấy con đã nói với chị Vãn Tình và bác Từ rồi, cả hai đều không để ý lắm, thành phố và khu Thành Nam lại quá nghiêm túc với nó, liệu có gây phản tác dụng không?
Cha và Đường Học Khiêm đều có đánh giá không tệ về Tống Bồi Minh, nếu không ngại ảnh hưởng vụ tai nạn kia thì sẽ không cô lập ông ta.
Cả Tống Bồi Minh lẫn Đường Học Khiêm đều mong sự cố giao thông kia có một sự kết thúc triệt để, nếu không nó mãi là một cái gai trong lòng.
Thành phố cứ suy đoán ý Từ Học Bình cách giải quyết sự cố, nhưng không ai dám tới hỏi ý kiến ông ta. Khiến có kẻ lợi dụng cơ hội mang ra đấu đá.
Cục diện này với Chu Phú Minh và Đường Học Khiêm mới chủ trì công tác toàn thành phố mà nói, là rất bất lợi.
Trương Tri Hành không biết lời này Trương Khác nói cho Tống Bồi Mình nghe, im lặng một lúc rồi hỏi:
- Con chắc chứ?
Trong mắt Trương Khác, Từ Học Bình bỏ đi cái áo bí thư chính pháp ủy tỉnh, là ông già tuổi xế bóng chìm trong nỗi đau mất con, lúc đánh cờ, thường nhớ lại chuyện về con trai, ông ta không có ý truy cứu trách nhiệm quá đà, nhưng áy náy với Tạ Vãn Tình chỉ lo con dâu không chịu đựng nổi.
Nhưng Tạ Vãn Tình là phụ nữ khoan dung, không muốn nhà máy Tân Quang hay chính phủ khu Nam Thành chịu trách nhiệm gì.
Có điều mọi người đều ngại nhắc tới nó, đâm ra chuyện thành rắc rối.
Trương Khác nói vào điện thoại:
- Có lẽ con có cách vẹn toàn, không cần mọi người đoán đi đoán lại, song có thành hay không chưa chắc.
- Con đừng có gây chuyện thị phi nữa là được.
Trương Tri Hành nhắc:
- Con tìm chú Tống có chút việc, có phải bác Đường muốn chú Tống về chính phủ thành phố báo cáo tình hình không?
Chắc cách vẹn toàn kia có liên quan tới Tống Bồi Minh, Trương Tri Hành không biết con giở trò gì, nhưng để con thăm dò nông sâu chút cũng được, dù làm chuyện gì quá đáng, chắc bí thư Từ cũng không giận. Nghĩ thế Trương Tri Hành nói:
- Để cha báo cáo là được, có chuyện thì liên hệ điện thoại, con bào Tống Bồi Minh nghe điện đi.
Trương Khác đưa điện thoại cho Tống Bồi Minh, chưa nói thêm vài câu đã cúp máy.