Quan Lộ Thương Đồ

Chương 679 : Toàn Một Lũ Ngốc

Ngày đăng: 00:11 22/04/20


Tiêu Vương đầu tiên Khổng Phủ Yến mất hào quang Tiêu Vương nhiệt độ thị trường dần giảm xuống, Tiêu Vương thứ hai Ái Đạt vẫn cứ phong quang vô hạn, Tiêu Vương thứ ba Khoa Vương chẳng được hưởng thụ một năm phong quang đã rơi vào bóng tối thua lỗ.



Kết cục khác nhau của ba Tiêu Vương khiến công chúng và giới truyền thông phải nghĩ lại về khái niệm Tiêu Vương, một số học giả dần nhận thức được thương hiệu mở rộng quá nhanh khiến mắt xích sản xuất, quản lý, lưu thông vật tư lỏng lẻo nghiêm trọng, đem nguy hại lâu dài cho doanh nghiệp.



Bất kể thế nào đại hội Tiêu Vương lại một lần nữa mở màn náo nhiệt, đại biểu doanh nghiệp tham gia vẫn đông nghịt, quy mô còn lớn hơn lần trước, ngay cả khi báo danh tham gia đã phải sơ tuyển.



Trần Tĩnh, Tạ Kiếm Nam đeo kính râm từ trong xe đi xuống, phóng viên lập tức bám lấy đưa ra những câu hỏi cay độc chói tai như pháo liên châu, phải dùng kính râm che bớt biểu hiện trên mặt.



Tạ Tử Gia, Úc Bình đánh xe thêm một vòng mới vào, hiển nhiên không muốn bị phóng viên vây ở cổng.



Cao tầng Khoa Vương có biện pháp gì với khoản thua lỗ lớn? Nếu tiếp tục thua lỗ sẽ làm sao? Khoa Vương có hối hận vì sách lược năm ngoái?



Đúng là những câu hỏi làm người ta không dễ chịu nhưng không thể không kiên nhẫn giải thích, chẳng phải là giải thích với giới truyền thông mà thông qua họ giải thích với nhà phân phối, thua lỗ là do nguyên nhân hoàn cảnh bên ngoài, Khoa Vương có năng lực xoay chuyển tình thế vào năm sau.



Tới tận khi Trần Tín Sinh, Tô Tân Đông xuất hiện thì sự chú ý của phóng viên mới bị hút sang đó, Trần Tĩnh kín đáo lau mồ hôi, nghĩ Trương Khác để Trần Tín Sinh, Tô Tân Đông đích thân ra mặt đại khái là muốn thể hiện tự tin Ái Đạt đoạt Tiêu Vương lần này.



Không thấy Trương Khác cũng như người của Hương Tuyết Hải, hẳn là bọn họ thừa lúc phóng viên không chú ý đã lặng lẽ vào hội trường rồi.



Đại biểu của Samsung, Sony tới cũng được phóng viên nhiệt tình quan tâm, đám Trần Tĩnh mới thoát thân vào được hội trường.



Đi vào hội trường không cho phép phóng viên ra vào, cả người được thả lỏng, Tạ Tử Gia và Úc Bình không bị phóng viên đã vào từ trước rồi.



Phương thức vẫn như năm ngoái, đầu tiên các doanh nghiệp có ý muốn cạnh tranh quảng cáo trong khoảng thời gian hoàng kim trước tiên đấu giá kín, chọn ra 40 doanh nghiệp trả giá cao nhất, tiếp đó đấu giá công khai.



Ái Đạt và Hương Tuyết Hải đều lọt vào vòng trong không làm Trần Tĩnh ngạc nhiên chút nào, cô biết Ái Đạt sẽ yểm hộ của Hương Tuyết Hải đoạt Tiêu Vương lần này, đó là phân tích của Tạ Tử Gia, cô tin vào đầu óc thiên tài đó.



40 đại biểu doanh nghiệp đi vào khu vực chính giữ hội trường tham gia cạnh tranh công khai.
Có người mơ hồ đoán Hương Tuyết Hải và Ái Đạt có liên quan, nhưng thời gian rất ngắn không cho bọn họ nghĩ sâu hơn.



Hương Tuyết Hải chỉ tăng thêm 10 triệu, mọi người nghĩ cái giá này hẳn còn kém xa giới hạn của Ái Đạt, cứ tạm xem tiếp ra sao đã.



Tiền Văn Đông liên tục hai lần hô giá, các đại biểu khác quay lại nhìn phản ứng của Tô Tân Đông...



- Quả nhiên là thế.



Tạ Kiếm Nam cau mày phân tích nhỏ:



- Những doanh nghiệp khác đều tuyên truyền rầm rộ vì đại hội Tiêu Vương này, Hương Tuyết Hải lại im hơi lặng tiếng để lạc hướng sự chú y của bọn họ... Đth TW sao lại để một phó giám đốc không quen nghiệp vụ lên chủ trì cạnh tranh? Nếu là một chủ nhiệm của phòng tin tức quảng cáo, người đó sẽ chỉ ngay ra quan hệ giữa Ái Đạt và Cẩm Hồ, cho dù không có doanh nghiệp đầu đĩa khác phá đám, thì cũng có người không để Hương Tuyết Hải nhẹ nhàng như vậy, giờ thì muộn quá rồi.



Tạ Tử Gia khinh bỉ nói:



- Các lãnh đạo mỗi ngày không uống rượu với thư ký thì chỉ đạo công tác cho các nữ diễn viên, thời gian đâu mà xem tư liệu các doanh nghiệp.



Trần Tĩnh giật tay áo Tự Tử Gia, nhắc cô chú ý thân phận con gái, những lời này sao bô bô nói ra như thế được?



Tích tắc đó, Tô Tân Đông cầm biển lên nhìn Tiền Văn Đông, không một đại biểu nào nghi ngờ hắn sẽ giơ biển báo một cái giá áp đảo nữa, mặc dù động tác đó hơi chậm chạp, tới khi tiếng gõ búa vang lên mọi người mới giật mình tỉnh lại.



Vậy là Tiêu Vương chỉ qua hai lần hô giá đã lọt vào tay Hương Tuyết Hải.



Tạ Tử Gia chẳng thèm che miệng, ngáp dài nói:



- Toàn một lũ ngốc, nhạt nhẽo, vậy mà nghe chị kể năm ngoái hay lắm, biết thế này em đã chẳng đến đây.