Quan Lộ Thương Đồ
Chương 685 : Anh Có Ý Đồ Gì?
Ngày đăng: 00:11 22/04/20
Tiêu Thụy Dân giật mình, mục đích thành lập cái cơ cấu này của Trương Khác quả nhiên không đơn thuần, lời của y nghe ngược lại chính là muốn hạn chế công ty dán mác vào trong cơ cấu này, thế chẳng phải nó thành tính chất hiệp hội ước thúc cả nghành nghề? Ít nhất sau này xí nghiệp lấy được quyền dán mác trừ phi không sử dụng kỹ thuật liên quan, nếu không sẽ bị nó kiềm chế.
Tiêu Thụy Dân không muốn xí nghiệp khác sẻ dụng nhãn mác của mình, vì nó có khả năng hủy cả căn cơ của Liên Tín, nhưng quyền lại nằm trong bộ không phải trong tay ông ta.
Đương nhiên điều kiện này tương tối có lợi cho Liên Tín, ít ra thì nếu Cao Khoa Khoa Vương phát triển lên, Liên Tín không chỉ thu được phí dùng nhãn mác cao, mà coi như còn lấy lại chút thể diện cho bộ bưu điện, nhất là thể diện rất quan trọng với các vị quan lão gia.
Trương Khác cười nói tiếp:
- Hiếm khi nào mọi người ngồi lại cùng với nhau thế này, điều kiện gì cũng có thể nói thoải mái, hưởng quyền lợi thì phải có nghĩa phụ thực hiện. Rốt cuộc làm sao không để kỹ thuật bị lợi dụng khá là phức tạp, nếu các vị nào không tham gia, sẽ vất vả hơn một chút, nhưng công tác vẫn có thể triển khai được.
Lời của y đã rõ rồi, không đáp ứng điều kiện thì sẽ phải bị người ta thẩm tra chứ không phải cùng thẩm tra người ta nữa, muốn có được toàn bộ kỹ thuật càng không thể.
Vậy là bắt đầu từ ngày mùng 8, cao tầng bốn công ty liên tục hai ngày liền gặp nhau ở tòa nhà Ái Đạt, lần nào cũng lái xe thẳng tới trước đại sảnh, lại trực tiếp đón người ở cửa đưa đi, không cho phóng viên cơ hội phỏng vấn.
Tuy vậy phóng viên chầu chực dưới tòa nhà Ái Đạt ngày một nhiều, dù không có chút tin tức nào tiết lộ cũng không ảnh hưởng chút nào tới sức tưởng tượng của họ, dựa vào đó là đủ viết những bài báo tuyệt vời rồi.
Các đại biểu doanh nghiệp tham gia đại hội Tiêu Vương cũng không vội rời khỏi Bắc Kinh, đặc biệt là xí nghiệp điện tử có kỹ thuật tương quan càng phái người ở lại chờ tin.
Hiện sản nghiệp di động rốt cuộc ẩn chứa lợi nhuận bao nhiêu không phải là bí mật không thể thăm dò, mỗi năm có hàng trăm doanh nghiệp vì có được giấy phép sản xuất di động mà bày trăm phương ngàn kế.
Tới năm nay, bộ bưu điện không trì hoãn được mới phát ra bốn giấy phép, cục diện vẫn là sư nhiều cháo ít.
Những doanh nghiệp khác bị cái ngọi là "ngưỡng cửa kỹ thuật" chặn bên ngoài, nhưng thực sự có điều kiện kỹ thuật chỉ có Ái Đạt mà thôi, những xí nghiệp khác tất nhiên bụng đầy oán trách, nhưng trách thì trách, tường lũy thể chế lập nên không phải lấy oán hận là có thể xông qua được.
Càng lật xem về sau Trần Tĩnh càng kinh ngạc, càng hoang mang.
Căn cứ vào yêu cầu của hội nghị, doanh nghiệp có được giấy phép nếu cần có thể đem sản xuất và nghiên cứu cho doanh nghiệp có trên hai năm kinh nghiệm làm thay.
Điều này làm các doanh nghiệp dán mác xuất hiện quy mô lớn trì hoãn tới sau năm 99, Cao Khoa Khoa Vương trên thực tế là xí nghiệp duy nhất có tư cách này, cũng là xí nghiệp duy nhất không cần thông qua thẩm tra sẽ có được toàn bộ kỹ thuật ủy quyền, điều này chẳng khác gì cho Cao Khoa Khoa Vương giấy phép sản xuất di động thứ năm.
Trương Khác bê cà phê vào đặt lên bàn mời hai cô gái.
- Không phải anh có ý đồ với Trần Tĩnh đấy chứ hả?
Tạ Tử Gia ngờ vực nhìn Trương Khác chằm chằm:
Trương Khác vừa mới uống ngụm cà phê, tức thì bị sặc, một nửa phun lại cốc, một nửa phun lên tay áo, nha đầu điên này đúng là không nói những lời làm người ta hết hồn không chịu yên.
Trương Khác luống cuống quay người đặt cốc cà phê lên bàn làm việc, lau ống tay áo, buồn cười hỏi:
- Các cô cho rằng tôi có ý đồ gì?
Thấy Trương Khác thảm hại như thế, Trần Tính mím miệng nhịn cười, ánh mắt chưa chút xấu hổ, làn da trắng nhuộm màu hống, cô gái đang độ xuân sắc rực rỡ mang dáng vẻ này đúng là giết người không cần gươm dao, đưa tay ra sau nhéo lưng Tạ Tử Gia, không cho cô bé nói linh tinh.
Tạ Tử Gia cười giảo hoạt, trong mắt cô, động cơ của Trương Khác rất đáng hoài nghi.