Quan Lộ Thương Đồ

Chương 697 : Cuộc Họp Nhàm Chán

Ngày đăng: 00:11 22/04/20


Rất nhiều người tới Hải Châu từ hôm qua rồi, sáng nay lại lục tục thêm một đống người tới nơi, máy bay của Cảnh Trọng Dương tới lúc 11 giờ sáng, còn xe Lý Viễn Hồ, La Quân cũng tới vào chừng đó, mặc dù phía Cẩm Hồ đã có Lỗ Khánh Sinh tiếp đãi rồi, nhưng Trương Khác muốn khoanh tay đứng nhìn là không thể.



9 giờ, Tống Bồi Minh tới Cẩm Hồ xác nhận lần cuối công tác tiếp đãi, lên tầng tóm lấy Trương Khác xuống tham gia cuộc họp.



Tống Bồi Minh biết, Trương Khác mà mở miệng, công tác tiếp đãi sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều; Cẩm Hồ muốn xe có xe, muốn người có người, muốn địa điểm có địa điểm, tiền tiêu cũng hào phóng, vậy mà Trương Khác lại bảo Cẩm Hồ thể hiện như hoạt động lần này không liên quan trực tiếp tới bọn họ vậy.



Trương Khác bị lôi tới phòng hội nghị, nhưng không ngồi phía trước, kéo một cái ghế, ngồi trong góc với Trần Tĩnh:



- Cô cũng bị kéo tới làm cu li à?



- Tôi luôn là cu li mà.



Trần Tĩnh nói nhỏ:



- Hiện giờ ai cũng sai bảo chúng tôi được, Úc Bình không thể bỏ việc đấy, chỉ đành do tôi tới làm chân sai vặt.



Đám Liên Tấn Liên Tín chỉ tùy tiện phái một giám đốc khu vực đảm nhận liên lạc trong hiệp hội là được, mà người liên lạc cũng có năm bảy loại, như đám Lỗ Khánh Sinh thậm chí chẳng hỏi tới sự vụ thường nhật của hiệp hội.



Cho dù là công tác tiếp đãi, Diêu Văn Thịnh cũng đến hôm qua mới bỏ thời gian tới Hải Châu, trước đó do Chu Tiểu Quân thay hắn.



Cao Khoa Khoa Vương không thể làm cao như thế, dù là sai Lưu Minh Huy tới, nhưng hắn chưa đủ phân lượng, Úc Bình là tổng giám đốc, không muốn cô ta bị việc lặt vặt này trói lấy thì Trần Tĩnh đành phải tới.



Đúng là những chuyện hết sức lặt vặt, ngay cả đám Tiêu Thụy Dân tới Hải Châu từ hôm kia cũng không thèm tham gia loại hội nghị như thế này, hai ngày qua chỉ lộ diện ở đây đúng một lần.



Trương Khác thuần túy là bị Tống Bồi Minh kéo tới góp vui, chẳng ai hi vọng y có thể làm chuyện gì cụ thể, chỉ mong y có mặt làm người của Cẩm Hồ coi trọng cuộc tiếp đãi này.



Ý của Đường Học Khiêm là hôm nay Trần Tín Sinh có về Hải Châu kịp hay không chưa chắc, có điều hai người Tô Tân Đông, Đinh Hòe nhất định phải tới sân bay và đường cao tốc đón người, không được phép phái bừa một đại biểu tới cho có, Trương Khác đành phải nghe theo.



Từ chi tiết an bài công tác tiếp đãi có thể nhìn ra Cao Khoa KV hoàn toàn không được coi trọng.




- Nhận thức được chỗ lợi hại của Cẩm Hồ, Samsung sẽ nghiêm túc coi Cẩm Hồ là đối thủ cạnh tranh trọng yếu ở thị trường Trung Quốc, hi vọng Cẩm Hồ ngày càng có biểu hiện xuất sắc trên thị trường.



- Tôi nên nói gì đây, nói xin đừng nương tay à?



Đối diện với sự khiêm nhường giả dối đó, Trương Khác chỉ cười nhạt:



- Hay là nói Cẩm Hồ sẽ cho các vị kinh ngạc?



Trương Khác không hề khách khí chút nào, điều này bọn chúng sớm lĩnh giáo rồi, Lý Hinh Dư thì hơi nhướng mày lên, thật khó nói đó là biểu hiện gì.



Đương nhiên thấy thái độ lạnh lùng đó, đám Lý Tại Thù chẳng ở lại làm gì cho mất mặt, chào hỏi Tạ Tử Gia rồi dẫn hai tên vệ sĩ đi.



- Lý Kiện Hi từng nói trừ GE của Mỹ, Sony của Nhật thì các doanh nghiệp điện tử khác bọn họ không để vào mắt. Thành viên gia tộc bọn họ đa phần trán cao hơn trời, song đánh giá của Lý Tại Thù về Cẩm Hồ không phải thấp đâu.



Tạ Tử Gia ngoẹo đầu nhìn Trương Khác, thầm nghĩ:"Bỏ qua những cái khác, y còn rất đẹp trai nha!"



- Cần gì đánh giá của bọn họ.



Trương Khác khinh bỉ nói, quay đầu nhìn lại, thấy Lý Hinh Dư đang quay mình vào thang máy nhìn sang, không ngờ chạm vào ánh mắt y, bối rối nhìn sang chỗ khác, trông rất nhu mì đáng yêu.



Khóe miệng Trương Khác hơi cong lên, khó diễn tả chừng hơi giống nụ cười lại có vẻ không giống, không ngờ cô gái thiên hương quốc sắc như vậy, lại lựa chọn tự sát trong bồn tắm ở chung cư lạnh lẽo vào đúng lúc rực rõ nhất trong đời.



Có mặt Trần Tĩnh, Trương Khác nhận lời đưa Tạ Tử Gia tham quan, tới nơi kéo một nhân viên công tác đẩy toàn bộ trách nhiệm lên hắn, bỏ lại một câu:



- A, nhớ ra có việc phải làm.



Thế là chuồn mất.