Quan Lộ Thương Đồ

Chương 73 : Ra giá trên trời trả giá dưới đất

Ngày đăng: 00:05 22/04/20


Tương Vi ngồi vặn mình cho đỡ mỏi, hỏi Trương Khác:



- Công ty mới chỉ có ba chúng ta thôi sao?



- Không, chỉ có hai người thôi, tôi là học sinh cao trung, còn chuẩn bị thi giữa kỳ...



Trương Khác lắc đầu:



- Phân công hiện nay là Hứa Tư phụ trách việc sắp xếp công ty, chị phụ trách hiệp đàm với chính phủ khu Nam Thanh, lấy cơ sở là điều kiện hôm qua tôi nói với Tống Bồi Minh, không liên quan tới phương án kinh doanh cụ thể sau này.



- Cô có biết điều kiện giám đốc Tiểu Trương nói với khu trưởng Tống hôm qua không?



Tương Vi quay sang Hứa Tư oán trách, trước bữa cơm hôm qua, Hứa Tư ở trong sân chuẩn bị, chỉ nghe Trương Khác nói chuyện bao thầu và nhân viên nghỉ việc, còn điều kiện cụ thể thì không thấy Trương Khác nói.



Tương Vi thấy Hứa Tư không biết, thầm nghĩ:" Quên mất hôm qua Trương Khác chỉ chuyển lời Tạ Vãn Tình."



Kỳ thực đó đều là ý kiến cá nhân của Trương Khác.



Có trải nghiệm hai tháng trước đó, Tương Vi hoàn toàn không hoài nghi năng lực vận hành công ty của Trương Khác, nói:



- Điều kiện hôm qua có chút hà khắc, chính phủ Thành Nam khó mà chấp nhận được.



Trương Khác cười:



- Ra giá trên trời trả giá dưới đất, cuối cùng đàm phán thành thế nào, phải xem năng lực chị Tương.



- Nhìn kiểu cậu cười kìa...



Hứa Tư thấy Trương Khác cười rất đắc ý, liền lên tiếng trêu y.



Tương Vi thì nhìn ra sự tự tin trong đó, cô ta hiểu rõ ý nghĩa tượng trưng của việc công ty mới bao thầu nhà máy Tân Quang quan trọng thế nào với Tống Bồi Minh, ông ta bị Trương Khác nắm trúng điểm yếu rồi, trong lòng không khỏi thương hại cho Tống Bồi Minh.



Thấy Tương Vi trầm tư, Trương Khác hỏi:



- Chị Tương sẽ chủ động không tiết lộ cho Tống Bồi Minh biết nội tình của chúng ta chứ?
Tống Bồi Minh đương nhiên biết sức nặng câu nói đó của Trương Khác, hiện giờ ông ta đang bị cô lập, chỉ là khu trưởng trên danh nghĩa, đám lãnh đạo khác trong khu kiếm cớ chuồn hết, ông ta muốn di trì trật tự nhưng không chỉ huy được ai, nếu có thành phố ủng hộ, tình thế sẽ khác hẳn.



Trương Khác gọi điện cho cha, lúc đầu máy bận, một lúc sau mới thông được:



- Ba đang ở đâu thế.



- Đang ở chính phủ thành phố, thằng nhóc nhà con ở đâu mới đúng, sắp thi giữa kỳ rồi, đừng làm mẹ con mặt nặng mày nhẹ với cha đấy.



- Con đâu có thời gian quan tâm tới chuyện đấy, công nhân nhà máy Tân Quang lại gây chuyện, cha đã biết chưa?



- Ừ, thành phố đang chú ý chyện này, tâm tình của công nhân tạm thời còn ổn định, Tống Bồi Minh gọi điện cho con rồi à?



- Vâng, con ở Cty Hải Thái, vừa nhận điện thoại của ông ta.



- Chuyện con nói hôm qua ra sao rồi?



Trong thế chế quan liêu quốc nội có một tệ nạn xấu, đó là đoán ý quan trên, đây là sự thực không thể thay đổi trong thời gian gần. Dù Từ Học Bình có không muốn như thế cũng không thể ngăn người dưới suy đoán này nọ.



Cho nên Đường Học Khiêm không dám tỏ thái độ ủng hộ Tống Bồi Minh.



- Tối hôm qua con gọi điện cho chị Vãn Tình, nói tính toán bao thầu nhà máy Tân Quang. Nhưng tất cả chỉ vừa mới tiếp xúc, không thể lấy nó ra trấn an công nhân được, huống hồ công nhân nhà máy hung hãn như thế, sau này bao thầu nhà máy rất khó khăn...



- Có dự định là tốt rồi.



Dù Trương Chi Hành hay Đường Học Khiêm, chỉ cần xác nhận thái độ của Từ Học Bình, Tạ Vãn Tình với nhà máy Tân Quang, mới là chỗ dựa cho quyết định của họ:



- Ba sẽ nói cho bác Đường của của con, Cty Hải Thái ai phụ trách việc này?



Trương Khác nhìn Tương Vi:



- Sẽ thành lập công ty mới, do giám đốc công ty phụ trách, cha có muốn nói chuyện với cô ấy không?



- Không cần, chuyện này cuối cùng xử lý ra sao vẫn do chính phủ Thành Nam ra mặt.