Quan Lộ Thương Đồ

Chương 736 : Dễ dàng ngoài ý muốn

Ngày đăng: 00:11 22/04/20


Tịch Nhược Lâm không nghi ngờ gì hắn, cầm chìa khoá xe đi đến bãi đỗ xe ở bên kia. Vương Hải Túc cầm tài liệu ra khỏi bệnh viện, quay đầu lại nhìn thoáng qua, thấy Tịch Nhược Lâm đã biến mất ở góc tường, hắn mới vội vã mở tài liệu ra, nhưng không biết trong cửa sổ trên lầu tám có ba ánh mắt đang nhìn từng nhất cử nhất động của hắn.



Trương Khác xoay người lại, đứng dựa vào bệ cửa sổ, khóe môi khẽ nhếch lên nụ cười, nói với Đỗ Phi, Mông Nhạc:



- Tụi mày biết trong tài liệu đó chứa tư liệu gì không?



- Tư liệu gì? - Đỗ Phi, Mông Nhạc nói.



- Mấy ngày trước phần tư liệu tao phát cho tụi mày xem, viên khu vườn ươm phần mềm là một hạng mục Vườn Sồi quyết định bỏ dở, tao đem tư liệu tương quan chỉnh sửa một chút, liền thành một kế hoạch của viên khu sản nghiệp phần mềm đã được duyệt, tin tưởng vẫn khá đặc sắc. Thật hoài nghi trong thời gian ngắn như thế, hắn có thể xem được bao nhiêu?



Mông Nhạc xoay người muốn đi, Trương Khác hỏi hắn:



- Mày đi đâu đấy?



- Người như thế không đáng để Nhược Lâm đi theo.- Mông Nhạc nói.



- Đừng ngây thơ như vậy.



Trương Khác gọi hắn lại:



- Mày tưởng đây là một thế giới đơn giản không phải là đen thì chính là trắng sao? Vương Hải Túc không chống nổi mê hoặc lén xem tài liệu, hắn giới thiệu một cave cho Thời Học Bân làm quen, lại giựt giây em cave đó hẹn Thời Học Bân đi ra ngoài chơi, muốn mượn Thời Học Bân để tiếp cận chúng ta. Hắn là có ý đồ khác. Hắn đang giở thủ đoạn, nhưng những thứ này có thể đánh đồng với cảm tình hắn đang đùa với Tịch Nhược Lâm hả?



Trương Khác không quản sắc mặt của Mông Nhạc có khó coi hay không, nói không nể mặt chút nào:




Vương Hải Túc đưa Tịch Nhược Lâm, Đổng Dược Hoa, Thi Tân Phi trở về ngõ Học Phủ liền chạy xe thẳng tới nơi ở, một giây cũng không dám nán lại, rồi nhanh chóng viết lại một số nội dung mà hắn cố gắng ghi nhớ.



Phần tài liệu này có thể ngày mai sẽ bị nhét vào một xó nào đó trong quỹ tài liệu của Vườn Sồi không ai chú ý đến. Vương Hải Túc lại hiểu được phần tài liệu này quan trọng thế nào đối với mình.



Trong phòng bệnh khi Vương Hải Túc lật xem không chú ý tới phải thu liễm ánh mắt hưng phấn một chút, Trương Khác tự nhiên cũng nhìn thấu hết những chi tiết này.



Rời khỏi bệnh viện, Trương Khác cùng Đỗ Phi, Mông Nhạc không về trường học mà đậu xe bên bờ hồ, đóng cửa sổ xe, lắng nghe tiếng gió Bắc thổi vù vù ở bên ngoài.



- Mày đang nghĩ gì vậy?



Trương Khác quay đầu hỏi Mông Nhạc:



- Thấy mày cả đêm buồn bực không nói tiếng nào, có đi khuyên Tịch học tỷ cách xa Vương Hải Túc một chút không? Ở trong bệnh viện, thấy mày cùng Tịch học tỷ từng cùng đi ra ngoài.



- Không có, nói không nên lời, sau này chắc cổ sẽ hiểu thôi.



Mông Nhạc lắc đầu, lại hỏi:



- Mày muốn lợi dụng Vương Hải Túc làm cái gì? Vấn đề này tao suy nghĩ mãi mà không ra. Tiết lộ phần tài liệu kia cho hắn, mày hy vọng hắn cầm phần tài liệu kia làm cái gì?



Mông Nhạc cho dù hiểu được Trương Khác, Đỗ Phi có quan hệ rất mật thiết với Cẩm Hồ, với Thế Kỷ Cẩm Hồ, nhưng loại quan hệ mật thiết này nhìn qua quá quái dị. Trên người Trương Khác có rất nhiều bí ẩn, nguyên nhân chính là vì có rất nhiều bí ẩn cùng khó hiểu, mới khiến người ta xa cách cùng xa lạ với y.