Quan Lộ Thương Đồ

Chương 740 : Bố Cục

Ngày đăng: 00:11 22/04/20


Giá trị của bản kế hoạch này Lâm Tuyết còn nhận thức chưa hoàn toàn, thân là tổ trưởng tổ phát triển sản nghiệp điện tử thông tin Kế ủy quốc gia, Cát Kiến Đức có thể thấy được càng nhiều thứ hơn.



Sau khi Cát Kiến Đức thấy được bản kế hoạch hoàn chỉnh mà Lâm Tuyết fax qua cho hắn, lập tức gọi điện thoại nói:



- Hiện tại em cần phải làm hai việc, một là dựa theo những gì thương lượng trước đó, địa ốc Tinh Điển phải khống chế cổ phần của KHCN Hải Túc, thứ hai chính là nghĩ biện pháp tận khả năng tăng cường KHCN Hải Túc, chí ít phải cho KHCN Hải Túc biểu hiện ra trông sáng sủa hơn. Mặt khác, bản kế hoạch phải chỉnh sửa một chút, Vườn Sồi chiếm diện tích đất phải 800 mẫu, viên khu sản nghiệp phần mềm ít nhất cũng phải 1000 mẫu, 300 mẫu thì bố cục quá nhỏ. Trong tương lai phát triển, phải sửa chữa mấy số liệu, thời gian hoàn thành từ 6 đến 8 năm rút ngắn còn 4 đến 6 năm. Sau khi toàn diện hoàn thành tổng cộng đầu tư 1 tỷ đổi thàn tổng đầu tư 3 tỷ, kéo theo kinh tế địa phương 8 tỷ sửa thành kéo theo kinh tế địa phương 24 tỷ. Quy mô phần mềm hàng năm 800 triệu sửa thành 2.4 tỷ, một số chi tiết khác em bảo cái người của KHCN Hải Túc sửa chữa. Tên đó có thể chỉnh ra thứ này, vẫn là có chút khả năng...



Lâm Tuyết một mặt ghi lại số liệu phải sửa chữa, một mặt nghiêng đầu nhìn Vương Hải Túc, quay về điện thoại cười một tiếng:



- Người ta là tiến sĩ của đại học Đông Hải đó nha...



Vương Hải Túc bị ánh mắt nóng bỏng của Lâm Tuyết làm cho tim đập thình thịch, hắn còn chưa nhớ ra "Cát Kiến Đức" là ai, nhưng có thể đoán ra là một nhân vật rất quan trọng, bằng không thì hắn cũng sẽ không cảm thấy quen thuộc như thế.



Bên đầu kia điện thoại Cát Kiến Đức cũng không biết Vương Hải Túc đang ở trong phòng làm việc của Lâm Tuyết, hắn nói tiếp:



- Trong TP.Kiến Nghiệp có Hồ Tôn Khánh, trong tỉnh Đông Hải, anh kiến nghị em đi tìm phó tỉnh trưởng Lục Tân Hoa, anh ta phụ trách đại cục vĩ mô về phát triển sản nghiệp kỹ thuật điện tử thông tin của tỉnh Đông Hải. Sau khi em sửa chữa thì đem bản kế hoạch cho anh ta xem. Trước khi em đi tìm Lục Tân Hoa, anh sẽ gọi điện thoại cho anh ta trước...



Lâm Tuyết viết xuống "Lục Tân Hoa" trên tờ giấy, lại ngẩng đầu nhìn Vương Hải Túc một cái, rồi đưa tờ giấy cho hắn xem. Thấy được cái tên Lục Tân Hoa xuất hiện trên tờ giấy, Vương Hải Túc đột nhiên tim nhảy thót một cái, trong nháy mắt đó suýt nữa phải ngừng đập.



Vương Hải Túc đồng thời nhớ tới Cát Kiến Đức là ai rồi, biết từ nay về sau mình thật sự đã nhảy lên nhánh ngô đồng, biến thành phượng hoàng rồi. Phải biết rằng nhân vật phía sau địa ốc Tinh Điển mạnh như vậy, không cần Lâm Tuyết nhắc tới, Vương Hải Túc đều sẽ chủ động nhượng lại 40% cổ phần của Cty Hải Túc, mặc dù hiểu được Lâm Tuyết chẳng qua là lợi dụng hắn, đem hắn trở thành công cụ để nghiệp quan cấu kết kiếm chác, nhưng hắn cam tâm tình nguyện, chí ít hắn còn giữ lại 30% cổ phần của Cty Hải Túc.



***



- Để cho bọn họ làm viên khu sản nghiệp phần mềm này, lợi ích trước mặt chính là dành cho Tiêu Minh Kiến, Hồ Tôn Khánh một công trình chiến tích có thể đối kháng cùng La Quân, Vương Duy Quân, có thể khôi phục cân đối nhất định cho TP.Kiến Nghiệp, lấy cái này để suy yếu khả năng oán hận cùng lực chú ý ngày càng tăng lên Cẩm Hồ.



Hứa Hồng Bá dùng ba ngón tay nhón một quân trắng khẽ đặt lên bàn cờ bằng gỗ thu, khuôn mặt gầy guộc, để tóc ngắn, hai mắt lấp lánh có thần, liếc mắt nhìn như có thể nhìn thấu nội tâm của người đối diện:



- Bằng không thì, La Quân thăng chức chạy đi xa, Cẩm Hồ luôn luôn phải chịu chút phiền phức...
- Ai biết được?



Ván cờ giữa Trương Khác cùng Hứa Hồng Bá còn chưa chơi xong:



- Cô mau gọi điện thoại cho Đỗ Phi đi...



Trương Khác liền quay đầu lại nghiêm túc đánh cờ với Hứa Hồng Bá.



Linh Tiểu Yến, Hứa Duy, Lâm Băng, Giang Đại Nhi, chỉ từ năng lực chuyên nghiệp mà nói thì vẫn là Linh Tiểu Yến xuất sắc nhất. Lâm Băng học nghiên cứu, Giang Đại Nhi đi con đường nghệ thuật, Hứa Duy đi làm quản lý, Linh Tiểu Yến giúp Tôn Tĩnh Mông kinh doanh.



Phong cách bình lặng của quán bar cho tới bây giờ cũng chưa suy nghĩ đến nhân tố mưu cầu lợi nhuận, cũng chưa bao giờ suy nghĩ qua phương hướng kinh doanh, đây là 1978 của Tôn Tĩnh Mông, không phải là 1978 của Linh Tiểu Yến, Tĩnh Mông đương nhiên hy vọng Linh Tiểu Yến có thể có lựa chọn càng thích hợp với bản thân cô hơn.



Tôn Tĩnh Mông cầm lấy ĐTDĐ giúp Linh Tiểu Yến gọi cho Đỗ Phi:



- Chú em muốn cướp người từ 1978 cũng được, nhưng vệ sinh của khu vực công cộng cuối tuần thì chú em phải lo.



- Điểm ấy mình tán thành.



Trương Khác ở trong góc nghe được vội vàng phụ họa với Tôn Tĩnh Mông.



****



Công ty hữu hạn đầu tư Sáng Vực cùng Hiệp hội sinh viên sáng nghiệp đã gửi gắm mộng tưởng sáng nghiệp của nhóm sinh viên Đỗ Phi, Mông Nhạc, Thời Học Bân, Đổng Dược Hoa, Thi Tân Phi, Tịch Nhược Lâm, họ cố gắng đưa mộng tưởng đủ màu sắc đến thế giới hiện thực, chuyển biến từng hạng mục cụ thể mà rườm rà, cuối cùng biến thành xí nghiệp kinh doanh thực thể.



Tinh lực luôn luôn hữu hạn, còn không thể bỏ bê việc học. Thi Tân Phi, Tịch Nhược Lâm đều là sinh viên của lớp tốt nghiệp, giờ học cũng nhẹ nhõm hơn, nhưng Tịch Nhược Lâm còn kiêm trợ lý chủ nhiệm khóa 97 của Học viện Thương mại Quốc tế, phải phân đi một phần tinh lực qua đó.