Quan Lộ Thương Đồ
Chương 746 : Sáng Sớm
Ngày đăng: 00:11 22/04/20
- Hắc hắc, thường thôi thường thôi...
Trương Khác suy tính xem có nên dùng chiếc xe khác ít bắt mắt hay không, chứ đi đến đâu cũng có cảm giác có con mắt nhìn chằm chằm đằng sau không phải là ai cũng thích.
Tịch Nhược Lâm ôm một đống tài liệu đi tới, có hơi lơ đễnh, tới gần nhìn thấy đám Trương Khác giật nảy mình, luống cuống chào rồi trốn vào văn phòng, Trương Khác thấy vành mắt cô ta hơi đỏ, liền hỏi Thời Học Bân có chuyện gì.
- Vừa rồi nghe thấy chị ấy và tên Vương Hải Túc cãi nhau trong kia...
Thời Học Bân hiện giờ tất nhiên chẳng còn chút xíu thiện cảm nào với Vương Hải Túc.
Trương Khác không đem chuyện gặp Vương Hải Túc và Lâm Tuyết đi với nhau kể cho bọn họ, Đường Thanh nhìn thấy Đỗ Phi từ văn phòng đi ra, hỏi không chắc lắm:
- Các bạn có thiếu người không, có cần lao động miễn phí không?
Trương Khác ôm cổ Đường Thanh, vuốt mái tóc cô:
- Bọn họ bận tới mông bốc khỏi, chỉ bạn ngốc nghếch đi hỏi bọn họ có cần lao động miễn phí hay không?
Kỳ nghỉ đông dài cho dù muốn đi Tân Vu nghỉ phép cũng phải đợi trường đại học cao đẳng nội địa nghỉ phép mới được, Đường Thanh muốn ở lại bên Trương Khác, dù thi thoảng về Hải Châu an ủi nhớ nhung của cha mẹ, cũng sợ không việc gì làm quẩn chân Trương Khác, nếu có thể cùng Thịnh Hạ tới Cty Sáng Vực giúp đỡ thì quá tốt rồi.
Trò chuyện tới khuya Trương Khác đưa hai cô gái về chung cư.
Đêm tuyết tan trời lạnh khác thường, sáng sớm hơi sương lạnh lẽo tụ trong phòng chảy như dòng nước.
- Lạnh quá!
Đường Thanh đẩy cửa phòng ngủ ra, gặp ngay một luồng không khí lạnh, sởn hết gai ốc, lặng lẽ đi tới giường Trương Khác, cô nàng dậy sớm không ngủ lại được, muốn lén lút tới xem tên đầu heo một cái rồi về phòng ngủ bù, đi tới đầu giường thấy Trương Khác vẫn mở mắt.
- Á, bạn dậy rồi à?
Đường Thanh quỳ xuống bên giường, ôm mặt Trương Khác.
Trần Tín Sinh và Đinh Hòe xuất phát từ Hải Châu vào buổi sáng buổi trưa tới nơi, Tiêu Tấn Thành bay từ Anh sang, máy bay hạ cành lúc 9h sáng, Trương Khác không thích nghiêm túc ngồi trong văn phòng bàn việc, liền đón Tiêu Tấn Thành ở chung cư.
Lần này đi theo Tiêu Tấn Thành còn có người phụ trách ở Nhật Hàn là Trần Tuấn Huy, Triệu Văn Dục, đây là lần đầu tiên Trương Khác tiếp hai người này.
Từ khi ngõ Học Phủ sửa sang xong, Tiêu Tấn Thành mới lần đầu tới đây, khi họ tới nơi thì Trần Phi Dung, Tôn Tĩnh Mông đã đi học, Đường Thanh tới Sáng Vực giúp đỡ.
Tiêu Tấn Thành báo cáo công việc thời gian qua với Trương Khác ở vườn hoa trên nóc nhà, nhìn khu vườn giữa mùa đông lạnh lẽo mà vẫn rực rỡ sắc màu sức sống, không khỏi hâm mộ nói:
- Chiêu đãi đoàn người Delfassy, Ngải Mặc ở đây rất thích hợp.
So với chiêu đãi thương vụ, người Mỹ càng coi trọng bữa tiệc tư nhân phi chính thức hơn, càng xúc tiến trao đổi và giao lưu hai bên.
Trương Khác gật đầu:
- Như vậy điều chỉnh lịch trình một chút cũng được... Tôi định chiêu đãi anh ở đây, còn sợ anh cảm thấy không đủ trọng thị.
- Khác thiếu gia là ông chủ của chúng tôi, dù có mời quán bên đường, tôi cũng thấy vinh hạnh rồi.
Tiêu Tấn Thành quay đầu lại hỏi hai người kia:
- Các anh không ngại ăn cơm ở đây chứ?
Trần Tuấn Huy là sinh viên ĐH Bắc Kinh du học tại Nhật, tốt nghiệp xong định cư làm việc luôn ở nhật, nhận chức vụ mảng âm hưởng của Sony, hiện đang làm trợ thủ cho Tiêu Tấn Thành, phụ trách tiêu thụ sản phẩm của Ái Đạt (Nhật Bản).
Chỉ có điều cho tới bây giờ còn chưa chính thức đưa ra sản phẩm điện tử trên thị trường Nhật Bản.
Triệu Văn Dục nguyên quán Thẩm Dương, người Triều Tiên, du học ở Seoul, vốn làm việc kỹ thuật ở công ty bán dẫn Hynix tới 8 năm, nhưng vì cơn bão tài chính, Hynix tổn thất nặng nề, sa thải nhân viên hàng loạt, cuối tháng 10 hắn chính thức gia nhập Ái Đạt (Hàn Quốc).
Nghe Tiêu Tấn Thành nói đùa, hai bọn họ tất nhiên cười lắc đầu, trong lòng vừa mong đợi vừa thấp thỏm về lần gặp mặt này.