Quan Lộ Thương Đồ

Chương 753 : Còn chưa đủ to đâu

Ngày đăng: 00:11 22/04/20


- Mai là năm 98 rồi, đợi sau khi Triệu Tề Đông thực sự nắm quốc vụ viện, ông ta nhất định ra sức thúc đẩy cải cách. Hiện đã có chút tin tức truyền ra, nghiệp vụ điện tín của bộ bưu điện tách ra sát nhập với bộ công nghiệp đã thành xu thế lớn.



Chu Cẩn Tỳ thong thả nói:



- Năm nay Cẩm Hồ có thể làm nhiều chuyện như vậy là do bọn chúng luồn vào kẽ hở đối kháng giữa bộ bưu điện và bộ công nghiệp điện tử, một khi hai bộ mâu thuẫn trùng trùng này hợp thành một thế lực, cháu nghĩ xem liệu cái thế lực này có chấp nhận một doanh nghiệp dân doanh ảnh hưởng tới khống chế của bọn họ với sản nghiệp không? Cách cục của Cẩm Hồ rất lớn, nhưng chúng càng lớn càng làm ai đó ghét.



Tuy nói thế nhưng lòng ông ta không dễ chịu chút nào, vì cục diện đã nằm ngoài tầm khống chế của mình, cảm giác đó chẳng khiến ai vui vẻ được.



Đây là cuộc chơi Khoa Vương không thể tham dự được, Tạ Kiếm Nam thần sắc ảm đạm, đột nhiên nhớ ra một chuyện nói:



- Tiêu Minh Kiến, Hồ Tôn Khánh đều tham dự bữa tiệc hôm nay, bọn họ tựa hồ rất chú trọng hạng mục khu sản nghiệp phần mềm, có ý mong Samsung làm điều gì đó.



- Chuyện này chú chưa nói kỹ với cháu, người sáng lập Vương Hải Túc tốt nghiệp xong ở lại trường dạy học hai năm mới đi lập công ty, chú nghĩ hắn phải mất thời gian nữa mới có thể mài cọ thành tài, ai ngờ thình lình làm ra động tĩnh như thế, đúng là nhìn nhầm người.



- Hồ Tôn Khánh khá coi trọng người này.



Tạ Kiếm Nam nhớ lại thái độ ân cần của Hồ Tôn Khánh hôm nay, nghi hoặc hỏi:



- Cái công ty này cháu chưa nghe thấy bao giờ nó từ đâu nhảy ra vậy ạ?



- Hải Túc có năng lực liên hợp với tập đoàn Kim Đỉnh lập nên hạng mục này nhất định có người thúc đẩy đằng sau, mấy hôm trước Hồ Tôn Khánh tới tìm chú, mới hiệu do Cát Kiến Đức đứng sau giật dây, địa ốc Tinh Điển nắm cổ phần ở Túc Hải.



Chu Cần Tỳ giải thích:



- Cụ thể thì chú không rõ.



- Hồ Tôn Khánh tìm chủ làm gì ạ?



Tạ Kiếm Nam vốn không định gặp mặt Lâm Tuyết, cảm thấy ánh mắt của cô ta như muốn nuốn chửng người ta, không hề hài hòa với vẻ đẹp trời ban.



- Hồ Tôn Khánh ủng hộ hạng mục này, La Quân thì ỡm ờ, thái độ Vương Duy Quân hơi tiêu cực, hi vọng nghiên cứu thêm, hắn ta do dự làm các thường ủy khác cũng chần chừ không tỏ thái độ, đó hẳn la nguyên nhân khiến hôm nay Tiêu Minh Kiến và Hồ Tôn Khánh nhiệt tình với bên Samsung.



Chu Cẩn Tỳ cười:



- Lúc này đám phế nhân bọn ta cuối cùng cũng có chút công dụng rồi.



Tạ Kiếm Nam hiểu ra, khi tình thế mập mờ, tạo thế trong giới học thuật là điều quan trọng:



- Ý chú ra sao về hạng mục này?



- To một cách không cần thiết.



Chu Cẩn Tỳ không che giấu gì cháu mình:



- Nhưng quy mô nhỏ làm sao so được với Vườn Sồi, có gì đang nói? Chẳng qua là đám ham thành tích thôi, tài liệu đây, cháu có rảnh thì xem qua đi.
Trần Tín Sinh chẳng để ý tới phản ứng mang tính chất diễn kịch của Ngải Mặc:



- Tôi vừa nhận được tin Khác thiếu gia đưa bạn gái ra hồ tản bộ, so ra thì công việc của tôi đúng là chuyện khổ sai... Điều này buổi sáng tôi đã than vãn với cậu ấy rồi.



Đấm vào cái gối mềm của Trần Tín Sinh, Ngải Mặc hết cách, đi tới trước cửa sổ, nhìn bông hoa tuyết phất phơ rơi xuống, đất trời bao phủ bởi một màu trắng xóa, đứng ở tầng cao của khách sạn Hilton có thể nhìn thấy Yến Quy Hồ, nhưng thời tiết thế này tầm nhìn rất hữu hạn.



Thời tiết quái quỷ này mà còn cùng bạn gái đi dạo bên hồ cũng sướng hơn đàm phán với đối thủ giảo hoạt tham lam, Ngải Mặc nghĩ như thế.



Trong lòng Ngải Mặc lúc này, Trương Khác, Trần Tín Sinh, Tiêu Tấn Thành đều là kẻ giảo hoạt tham lam hết rồi:



- Những điều kiện khác mặc dù làm người ta nhìn rất tức giận, nhưng vì sao kiên trì đem phần cứng chúng tôi tiêu thụ trói buộc vào trang web âm nhạc của các vị. Đây là yêu cầu vô lý, tôi không ngờ luôn coi những kẻ hà khắc như thế này là bạn bè...



Người ngồi đây đâu phải dễ bị ngôn ngữ làm dao động, Trần Tín Sinh trên mặt luôn giữ nụ cười ôn hòa, Tiêu Tấn Thành không nhịn được vặn mình một cái, giải thích:



- Ở Bắc Mỹ do hạn chế bản quyền nghiêm ngặt, nguồn cung cấp âm nhạc trực tuyến hữu hạn, cho nên chúng tôi mới bỏ ra tinh lực và quyết tâm cực lớn làm trang web âm nhạc. Tất cả chỉ vì thúc đẩy tiêu thụ cả phần cứng và phần mềm, chúng tôi không hề có ý đồ mưu lợi ở trang web âm nhạc. Lần mua lại mở trang web âm nhạc này chúng tôi đã mua bản quyền số hóa từ Sony và Warner Bros, trong thời gian ngắn sẽ quảng cáo tới Bắc Mỹ, sẽ không ảnh hưởng tới kế hoạch tiêu thụ máy của các vị ở Bắc Mỹ.



- Chúng tôi cũng có thể cung cấp dịch vụ tải nhạc của mình.



Ngải Mặc lắc đầu:



- Tôi không phủ nhận C-Cube có thể làm xuất sắc hơn chúng tôi.



Trần Tín Sinh từ tốn nói:



- Quan trọng là thời gian, chúng tôi không thể trì hoãn tới khi C-Cube chuẩn bị thỏa đáng, các vị có chắc chắn làm xong tất cả trong nửa năm thậm chí ít hơn không?



- Trang web của các vị có thể là lựa chọn thay thế thời gian đầu, nhưng không nên bài xích chúng tôi có lựa chọn của mình.



Ngải Mặc dứt khoát nói:



- Chỉ là lựa chọn tính chất thay thế vậy vì sao muốn chúng tôi đưa cả cửa hàng âm nhạc trên mạng tới Bắc Mỹ vì C-cube? Chi phí ban đầu của nó cực lớn, nếu C-Cube đồng ý trả chúng tôi 4% quyền cấp phép, đồng thời bồi thường chi phí quảng bá ở Bắc Mỹ thì chúng tôi sẽ suy nghĩ.



Tiêu Tấn Thành nghiêm túc nói:



- Đương nhiên như thế đàm phán tương quan sẽ càng trở nên phức tạp, phía chúng tôi không vấn đề gì, dù sao doanh nghiệp Bắc Mỹ chúng tôi có thể cấp quyền không chỉ có mỗi C-cube, chúng tôi ưu tiên đàm phán với C-Cube trước là xét tời thời gian hợp tác vui vẻ trước đây.



Trong những cuộc đàm phán thế này chưa bao giờ C-Cube chiếm ưu thế, Cẩm Hồ chuẩn bị đầy đủ lại là phía đề xuất điều kiện, thời gian eo hẹp. Sau khi C-Cube được cấp quyền còn phải tổ chức sản xuất, tiêu thụ, thời gian rất eo hẹp.



Ngải Mặc cảm thấy đau đầu, không đau thường mà muốn nổ tung, ông ta hiểu dã tâm của Cẩm Hồ.



Một khi C-Cube chấp nhận trói buộc phần cứng với cửa hàng âm nhạc của Cẩm Hồ, thứ nhất C-Cube không thể lợi dụng cửa hàng âm nhạc để hạn chế kẻ cạnh tranh khác được Cẩm Hồ cấp quyền.



Loại mô hình trói buộc này chính là tuyên truyền cho Cẩm Hồ tại Bắc Mỹ, cho dù Cẩm Hồ không vội khai thác thị trường Bắc Mỹ thì chỉ cần còn cửa hàng này nắm trong tay Cẩm Hồ sẽ luôn được mở rộng cửa tiến vào.