Quan Lộ Thương Đồ

Chương 772 : Đồng bào

Ngày đăng: 00:11 22/04/20


Thẻ phát cho doanh nhân và nhân viên công tác trông rất giống nhau, giờ Trương Khác mới hiểu tại sao cô gái này lại quanh quẩn cạnh mình, ra là lo mình đem chuyện tiếp rượu quán bar nói ra với người làm ở đây:



- Tôi không làm ở đây, sao không thấy Giai Mỹ đâu?



Giai Mỹ là tên cô gái khác tối qua, quá nửa là tên giả.



- Cô ấy ban ngày cũng làm ở Shinjuku...



Cô gái đối với loại chuyện này có chút xấu hổ, định giải thích cho bản thân, nhưng lại ngại Lý Hinh Dư.



*** Shinjuku là khu khá nhiều người Hoa ở Tokyo.



- Tôi cũng không ngại để anh ấy tới quán bar ở Shinjuku đâu.



Lý Hinh Dư cười giảo hoạt:



- Nếu có thể còn định nhờ anh ấy đưa tới đó chơi.



Trương Khác nhếch môi cười, không ngờ cô gái kia là gái chuyên nghiệp rồi, cũng không vạch trần Lý Hinh Dư cố ý gây hiểu lầm.



Cô gái kia rất ngạc nhiên, sao cô gái này sao lại không ngại bạn trai ra vào chỗ như thế.



Lý Hinh Dư rất đắc ý mánh nhỏ của mình thành công, mời cô gái kia ngồi xuống nói chuyện.



- Giờ nghỉ của chúng tôi rất ngắn..



Cô gái xin lỗi, giải thích nguyên nhân không thể ở lại lâu.



- Tôi là Lý Hinh Dư, người Hàn Quốc.



Lý Hinh Dư nhiệt tình giới thiệu, cô sống ở Nhật Bản khá lâu, tiếng Nhật rất chuẩn thi thoảng còn giúp Trương Khác sửa cách phát âm mà y tưởng là mình giỏi lắm rồi.



- Người ta gọi tôi là Thôn Thượng Lệ Nại.



- Nói tên Trung Quốc của cô đi.



Trương Khác không chút nể nang dùng tiếng phổ thông vạch trần thân phận của cô ta, nhìn vẻ kinh hoàng của cô gái, nhếch môi dùng giọng điệu lành lùng tàn khốc nói:



- Không ngờ người cô tiếp rượu hôm qua là đồng bảo phải không? 
Trương Khác nhận lấy kế hoạch, đi vào văn phòng nhỏ sau khu trưng bày, đều là kế hoạch tuyên truyền thực thi thời gian gần sắp tới, không cần bảo mật.



Thạch Hoàn yêu cầu Cẩm Hồ cung cấp 2000 chiếc Iplayr với giá ưu đãi, xem tới đây Trương Khác xoa cằm nói:



- Đối với sản phẩm mới, cho dù giảm nửa giá người tiêu dùng cũng chẳng cảm thấy có lợi gì, vì bọn họ chưa tiếp xúc với giá thật của nó, tôi cũng không thích cách thức thúc đẩy doanh số này.



- Nhưng hạ giá là điều cần thiết.



Tùng Đào Kiện giải thích:



- Tôi hiểu, chỉ là tôi muốn thay đổi phương thức, cô có thấy thời gian thúc đầy doanh số đều toàn là giảm nửa giá có quá nhạt nhẽo không?



Câu cuối Trương Khác nhìn đôi mắt to mê đắm của Lý Hinh Dư.



- Đúng thế.



Lý Hinh Dư không ngờ Trương Khác đưa mình tới nơi thảo thuận sách lược thị trường của Cẩm Hồ, còn hỏi ý kiến của mình, quá đột ngột, đầu óc chưa theo kịp:



- Nhưng còn cách nào khác?



- Thời gian thúc đẩy tiêu thụ giới hạn mười ngày, mỗi cửa hiệu chỉ cung cấp 1000 chiếc Iplayr, ngày đầu tiên giảm giá 10%, ngày thứ hai 20%, tới ngày thứ mười còn có chiếc Iplayr nào dùng để thúc đẩy tiêu thụ chưa bán được thì tặng miễn phí.



Trương Khác gõ gõ bản kế hoạch, đưa cho Tiêu Tấn Thành:



- Sửa theo ý tôi.



Rồi quay sang cười với Lý Hinh Dư:



- Thúc đẩy doanh số không thu hút được người ta, tôi thà tặng miễn phí cho xong.



- Cho dù Iplayr không đủ thu hút, thì cách bán hàng này của anh cũng làm người đương địa thích thú.



Lý Hinh Dư từ nhỏ đã được huấn luyện nghiên ngặt về phương diện thương nghiệp, cách thức này chủ yếu khiến người có hứng thú với Iplayr ngứa ngáy, hơn nữa còn có thể làm sự chú ý tích lũy theo từng ngày, khả năng ngày đầu tiên chỉ có vài chục người chú ý, bọn họ không mua khi giảm giá 10%, bọn họ sẽ chú ý tới ngày thứ hai, lúc đó giá giảm là 20%, rồi đến ngày thứ ba, thứ tư sẽ ngày càng có nhiều người chú ý, thế nào có người không nhịn nổi tới ngày cuối mới ra tay.



Tóm lại là cao minh hơn cách đều đều giảm giá một nửa, Lý Hinh Dư ngoẹo đầu nhìn Trương Khác, nghĩ quả nhiên không thẹn là người một bước bay vọt lên trời ở thị trường Trung Quốc.



Trương Khác chỉ xen vào một câu còn những người khác bắt đầu bận tối mắt ngay cả đi nhà xí cũng phải tính toán kỹ thời gian.