Quan Lộ Thương Đồ

Chương 799 : Cần Tìm Hướng Đi Mới (2)

Ngày đăng: 00:12 22/04/20


Tổng giá trị của điện tử Gia Tín đã mất 40% so với năm ngoái, lúc này nếu như bị lộ ra tin tức làm ăn thua lỗ thêm vào dự đoán bi quan về tình hình kinh tế năm nay, giá cổ phiếu của điện tử Gia Tín sẽ còn giảm xuống, đúng là thời cơ tốt tranh đoạt quyền khống chế điện tử Gia Tín.



Cát Ấm Quân hầm hừ nói:



- Cho dù xét tới đủ các loại tình huống cũng không thể bài trừ khả năng bọn chúng chỉ hư trương thanh thế, chúng ta cũng không thể vì bọn chúng tuyên bố một câu mà loạn thế trận.



- Cũng không thể nói loạn là loạn được, nhưng phải ứng phó với lời chỉ trích của nhà đầu tư chứng khoán.



Cát Minh Tín chỉ vào báo cáo tài vụ chưa công bố:



- Chúng ta cũng phải có một số biện pháp cấp bách giữ lòng tin của nhà đầu tư, thị trường hải ngoại tạm thời còn chưa thấy dấu hiệu hồi sinh, chỉ có thị trường trong nước chẳng những không bị ảnh hưởng của cơn bão tài chính nhiều, lại còn thể hiện tiềm lực lớn. Mười năm qua mặc dù chúng ta luôn gia công cho doanh nghiệp nước ngoài, nhưng chúng ta chưa bao giờ ngừng đầu tư nghiên cứu kỹ thuật. Ba nghĩ chúng ta cần có phương thức linh hoạt hơn để tranh đoạt thị trường trong nước. Con chuẩn bị đi, mấy ngày nữa tới nội địa với ba một chuyến...



Nghĩ một lúc rồi bổ xung:



- Trước khi rời Hong Kong, ba sẽ mở cuộc họp HDDQT, nghiên cứu tăng cổ phần địa ốc Gia Tín và điện tử Gia Tín.



- Nhưng tài chính của tập đoàn cũng rất hữu hạn.



Cát Ấm Quân lo lắng nói:



- Các biện pháp khác không có hiệu quả tức thì, đây là lựa chọn bất đắc dĩ.



Cát Minh Tín thở dài.



Tuy nói được kế thừa quá nửa di sản gia tộc, nắm chắc tập đoàn Gia Tín trong tay, tài sản của Cát Minh Tín một dạo cũng hơn 16 tỷ HDK, cho dù qua cơn bão tài chính vẫn còn ở mức 10 tỷ HDK, nhưng đại đa số tồn tại dưới dạng tài sản công ty, còn tài chính nắm trong tay rất hữu hạn.



Nửa năm qua vì để các công ty bình ổn vượt qua cơn bão tài chính, đá đít phần tử không cùng đường khỏi tập đoàn, ông ta đã tiêu hao một khoản tiền lớn, tài chính còn dư thậm chí không bằng Cẩm Hồ, chỉ nhớ tới việc trước cơn bão tài chính Ái Đạt vơ được từ thị trường chứng khoán 4 tỷ HKD là thèm rồi.



Cát Ấm Quân không nói gì, đang định đi thì bị cha hắn gọi lại:



- Tang lễ của chị Châu con có tham dự không?



Sờ vết xước trên mặt, Cát Ấm Quân hơi sợ, khó xử nói:
Địch Đan Thanh xấu hổ không nhận tay nghề của mình cũng chẳng ra sao.



- Được, được, được, mọi người cứ ngồi đấy mà đợi ăn đi.



Trương Khác phất tay, cởi tạp dề của Diệp Kiến Bân ra, đích thân vào bếp nấu ăn, còn may là có Trần Phi Dung nữa.



Diệp Kiến Bân nghe Tôn Tĩnh Hương kể cha con Cát Minh Tín ngồi cùng chuyến bay tới Kiến Nghiệp, đứng ở cửa bếp nói:



- Xem ra mấy động tĩnh nhỏ của chúng ta đã làm mục tiêu rối loạn rồi, lão già Cát Minh Tín này không tùy tiện nhúc nhích vậy đâu.



- Sản phẩm điện tử tiêu dùng năm ngoái xuất khẩu bị sụt giảm mạnh, năm nay cũng chưa chắc gì khôi phục, trong khi thị trường trong nước đang không ngừng tăng trưởng, anh cho rằng Cát Minh Tín có nhiều lựa chọn sao?



Trương Khác vừa nhận củ cải rửa sạch của Trần Phi Dung đặt lên thớt thái, vừa tán gẫu với Diệp Kiến Bân:



- Vậy cậu nói xem lần này bọn họ tới nội địa sẽ có hành động gì?



- Điện tử Gia Tín muốn thoát khỏi khốn cảnh hiện nay, một là tăng cường hợp tác với doanh nghiệp ngoại như Samsung, tăng cường gia công sản phẩm cho họ. Đồng thời đừng quên rằng tháng 9 năm ngoái, Chính Thái và điện tử Gia Tín đồng thời đăng ký bốn công ti với tên Khoa Vương, Cao Khoa KV đã do Đại Nhã khống chế. Trong ba công ty kia có một cái trù tính làm bạch điện, nhưng tới giờ vẫn chưa phát triển thành nghiệp vụ hạch tâm gì. Năm nay dự toán quảng cáo của Khoa Vương không ít hơn 150 triệu, anh nói xem bọn họ định làm gì?



- Trong tay Gia Tín có rất nhiều dây chuyền sản xuất và kỹ thuật sản phẩm hoàn chỉnh, chỉ có điều trước đó bọn họ định vị thị trường hạn chế trong nghiệp vụ gia công, ở thương hiệu đầu tư rất ít, cũng không có hệ thống tiêu thụ liên kết thị trường đầu cuối. Nếu đổi lại là tôi, không cần thay đổi đường lối kinh doanh, nhưng liên hiệp với Khoa Vương, dùng thương hiệu của Khoa Vương, có thể trực tiếp đi vào thị trường nội địa.



Diệp Kiến Bân khẳng định:



- Chuẩn xác, mặc dù cha con chúng làm người ta không ưa gì, tiếc là chúng không phải là hạng ngu xuẩn vô tri tự đại.



Trương Khác chép miệng:



Cẩm Hồ có bước phát triển dài, đối thủ cũng chẳng hề dậm chân tại chỗ, ngược lại đám người Tạ gia, Cát gia đó đều có đầu óc kinh tế, bị Cẩm Hồ kích thích còn phát triển xuất sắc hơn quỹ tích bình thường.



Diệp Kiến Bân cười sảng khoái:



- Đối thủ cạnh tranh quá ngu xuẩn thì còn thú vị gì nữa.