Quan Lộ Thương Đồ
Chương 811 : Cô sợ tôi à?
Ngày đăng: 00:12 22/04/20
- Ly này uống vì Iplayr có thành tích thị trường tốt ở Nhật Bản.
Sâm Sơn Dã nâng ly chúc, Lý Tại Thù, Kim Nam Dũng đành uống, dù sao bọn họ ở Trung Quốc, không rõ tình hình tiêu thụ của Iplayr ở Nhật, nhưng chắc là Cẩm Hồ đã có thành tích không tầm thường ở Nhật.
Với rất nhiều doanh nghiệp điện tử ngoài Nhật mà nói, thị trường Nhật Bản rất khó chơi, nhiều cự đầu Âu Mỹ phải thất bại quay về, không biết thành tích Cẩm Hồ tốt cỡ nào, làm Lý Tại Thù rất tò mò, nhưng không tiện hỏi.
Trương Khác nhìn ra, chẳng che dấu gì, cười nói:
- So với lượng tiêu thụ 30 vạn chiếc MD cùng kỳ, trong tháng ba Iplayr chỉ tiêu thụ được có 1 vạn cái, chẳng đáng nói tới.
- Ngài Trương đừng nên xem thường bản thân, con số này đã hơn xa dự đoán của đám người Sony, Panasonic rồi.
Sâm Sơn Dã xua tay nói:
Lý Tại Thù thầm kinh hãi, trước đó hắn tính toán mức cân bằng lợi nhuận của Iplayr ở thị trường Nhật Bản là chừng 1 vạn chiếc một tháng, như vậy là Cẩm Hồ có thể dựa vào lợi nhuận có được không ngừng khai thác thị trường Nhật Bản rồi.
Con số này mặc dù trông có vẻ không đáng kể, nhưng có nghĩa là chỉ 2 tháng Cẩm Hồ đã đứng vững ở thị trường Nhật Bản, đây là thành tích đáng kiêu ngạo.
Lý Tại Thù vừa hâm mộ vừa ghen tỵ, không còn tâm tư nào nói chuyện.
Sâm Sơn Dã nhìn có vẻ như sau khi uống rượu thả lòng, nhưng những lời vừa rồi là lo lắng Cẩm Hồ hợp tác với Samsung, nhìn thần sắc của Lý Tại Thù thì lo lắng này là dư thừa rồi.
Đương nhiên có lẽ lúc này cũng không phải là dư thừa, vì không có nghĩa Cẩm Hồ không hợp tác với Samsung, hắn còn chưa quên cảnh tiểu công chúa Lý Hinh Dư thân mật đứng bên Trương Khác, Trì Tá Tú Tàng miệng không nói gì, nhưng trong bụng thì tức bầm gan tím ruột rồi.
Nếu như nói thanh niên này ở thương trường có đối tượng nào môn đăng hộ đối, thì Lý Hinh Dư đúng là mỹ nhân xánh với anh hùng, ai mà biết người thanh niên này có vì Lý Hinh Dư mà lấy lòng Samsung không, gia tộc Lý Hi Kiện cũng luôn ra sức lung lạc thanh niên có thiên phú thương nghiệp.
Lý Tại Thù lúc này cũng xác định được Sâm Sơn Dã tới Trung Quốc là để đàm phán vấn đề cấp quyền kỹ thuật DMP, Toshiba động lòng với DMP thật rồi, cho dù bị giới truyền thông bóc trần vẫn phái người tới Trung Quốc tiếp xúc với Cẩm Hồ.
Gõ tay lên mặt bàn, Lý Tại Thù thầm nghĩ, trừ lượng tiêu thụ Iplayr ở Nhật Bản, Toshiba có thể căn cứ vào lượng flash memory cung cấp cho Cẩm Hồ tính ra lượng tiêu thụ DMP trên toàn cầu, con số này là bao nhiêu?
Địch Đan Thanh lúc này mới đỏ mặt cầm lấy khăn giấy lau ngực, cầm lấy chiếc di động vẫn kiên trì kêu, đưa cho Trương Khác xem số:
- Nha đầu chết tiệt này, để xem hôm nay tôi về xử lý nó ra sao, cậu không được bảo vệ nó.
Trương Khác cười:
- Tôi làm gì có gan bảo vệ chị ấy trước mặt chị.
Địch Đan Thanh vừa cầm khăn giaasy lau cà phê, vừa nói chuyện với Vệ Lan.
Vệ Lan chẳng qua buồn chán gọi điện tâm sự, nghe giọng Địch Đan Thanh tức tối chẳng hiểu ra sao.
Phó Tuấn từ xe khác đi tới hỏi xảy ra chuyện gì.
- Bị cà phê đổ lên người...
Trương Khác bảo hắn không cần lo, nhìn chiếc sơ mi màu ngà sữa của cô bị vết cà cà phê làm loang lổ, bảo lái xe đi tới một cửa hàng thời trang nữ, thấy Địch Đan Thanh vẫn cau mày, quan tâm hỏi:
- Nóng quá à, hay là chúng ta tới bệnh viện trước.
- Không nghiêm trọng vậy đâu.
Thấy Trương Khác quan tâm chăm chú nhìn vào ngực mình, áo ướt dán sát lên da thịt, trông càng khiêu khích, Địch Đan Thanh đỏ mặt kéo áo che lại:
- Cảm giác rơi rát rát...
Xe dừng trước một cửa hàng chuyên bán trang phục nữ, Trương Khác cùng Địch Đan Thanh đi vào.