Quan Lộ Thương Đồ
Chương 852 : Em chị là ai chứ
Ngày đăng: 00:12 22/04/20
Ở trong khu dân cư quốc tế Tinh Hồ, Samsung thuê rất nhiều chung cư cao cấp cho nhân viên quản lý cao cấp của mình, Lý Tại Thù tới Kiến Nghiệp nhiều dần, chuẩn bị một căn hộ cũng tiện.
Có rất nhiều cô gái trẻ ở trưởng học xung quanh thích tới khu dân cư quốc tế dạy tiếng Trung, Lý Tại Thù ban đêm về căn hồ, nhìn thấy một người Châu Phi da đen ôm một cô nương Trung Quốc xinh tươi "luyện tiếng", về căn hộ bảo trợ lý tìm Kim Nam Dũng tới nói:
- Anh có hứng thú kiếm một cô giáo ngôn ngữ không, toàn là cô bé ngon lành.
Kim Nam Dũng tới Trung Quốc nhiều năm trừ khuôn mặt Hàn Quốc ra thì không còn nhìn ra chút vết tích người Hàn Quốc trên người hắn nữa:
- Anh hứng thú thì tôi kiếm cho anh hai em, tôi thì khỏi đi...
Lý Tại Thù cười, nói tới chính sự:
- Chúng ta chính thức phát điện đàm yêu cầu hợp tác kỹ thuật với Cẩm Hồ đã được trả lời chưa?
- Xế chiều bọn họ trả lời bằng fax rồi, tôi lấy bản photo cho anh...
- Đúng là tên tham lam.
Lý Tại Thù nhận lấy bản photo, đập mạnh lên bàn:
- Tưởng bọn chúng vì áp lực của Mitsui sẽ khiến đàm phán nhẹ nhàng hơn, ai ngờ bọn chúng thèm muốn kỹ thuật Flash Memory của chúng ta.
- Bọn họ cũng cho rằng lần hợp tác lấy Mitsui không thể uy hiếp thực chất tới bọn họ được, hôm qua đi tham quan, cao tầng Trung Tinh Vi Tâm tựa hồ rất bình thản, chẳng hề tỏ ra lo sợ.
Kim Nam Dung trầm ngâm:
- Hành động này của Mitsui sẽ dụ một số kẻ đứng về phía đối lập với Cẩm Hồ --- Thực ra những kẻ đó sớm đứng ở phía đối lập với Cẩm Hồ rồi --- Nhưng cũng làm một số người đồng tình với Cẩm Hồ, khó nói thiệt hơn.
- Samsung không tổn thất là được, kỹ thuật hạng 3 lại mấy chục kỹ thuật viên không theo kịp thời đại, bán được giá tốt như thế chắc NEC sẽ hào phóng đem hết thiết bị đào thải tới Trung Quốc, lại còn giảm được ảnh hưởng xấu của chuyên án 516.
Lý Tại Thù thở dài:
Vệ Lan thắc măc:
Trương Khác cười trừ, chuyện từ cái đời thủa nào, y đúng là không nhớ nổi:
- Năm ngoái em được tiến cử, cần gì quan tâm tới cái đó? Chị định học trường nào?
Vệ Lan rầu rĩ nói:
- Càng ôn tập càng càng mất lòng tin, hơn nữa đâu phải muốn trường nào là được trường đó, phải thi đỗ mới được.
Trương Khác hùng hổ phất tay:
- Nhìn lại xem em chị là ai, nhét vài ba người vào Đông Đại không thành vấn đề.
Địch Đan Thanh ở bên cũng nói:
- Vừa vặn vài ngày qua bọn chị chiêu an được viện trưởng viện thương mại quốc tế.
Vệ Lan bịt chắt tai lại thét lên:
- Đừng nói những lời làm mài mòn ý chí người ta, giờ chỉ buông lỏng một chút thôi là không còn đủ tinh thần nữa, còn mỗi một tháng, hai người phải lấy roi quất tôi mới đúng, đừng nói những lời kéo chân người ta.
Trương Khác và Địch Đan Than cười lớn, Trương Khác quay lại nhìn khuôn mặt khả ái của Vệ Lan cười gian tà:
- Em rất sẵn lòng cầm roi quất chị đấy.
Ăn tối xong Lưu Bân tới chơi, hạng mục khu phụ trợ điện tử Tân Vu do Cty Mậu dịch Đại Hưng hiệp trợ thành phố, hạng mục này thực chất do Cẩm Hồ thúc đẩy đằng sau, cho Đại Hưng hưởng ké chút lợi, Lưu Bân làm người làm tổng điều phối.
Tiễn Lưu Bân đi, Trương Khác và cha lên ban công tầng hai nói chuyện.