Quan Lộ Thương Đồ

Chương 862 : Lợi ích lớn nhất, căn bản nhất

Ngày đăng: 00:12 22/04/20


- Ít nhiều có chút hưng phấn của kẻ nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, đúng là không nên.



Nghe Trương Khác miêu tả ra một tương lai rất mê người, Tống Bồi Minh hưng phấn lặng lẽ cười:



- Nhưng vẫn hy vọng có thể nắm lấy kỳ ngộ lần này, làm cho kinh tế của Hải Châu bước lên một bậc thang lớn...



- Hẳn là có thể, mục tiêu này không khó thực hiện.



Trương Khác luôn rất lạc quan đối với tương lai:



- Hoạt động hiệp đàm chiêu thương dẫn tư lần này, Hải Châu là khởi động trước tiên, nhưng cũng sẽ không giới hạn tại Hải Châu, Kiến Nghiệp, Huệ Sơn, Kim Sơn, Tân Đình, khu vực lưu vực Tiểu Giang, các thành phố khác trong phạm vi quy hoạch hợp tác kinh tế, bao gồm Tân Vu, chỉ cần có yêu cầu, thương vụ Cẩm Hồ sẽ giúp đỡ giật dây bắc cầu, dẫn dắt người Hoa rút tài sản khỏi Indonesia, chuyển dời đến quốc nội...



Trong kiếp trước, sau khi bạo loạn bài Hoa Indonesia phát sinh, tổng tài sản mà người Hoa rút khỏi Indonesia quy mô vượt quá 50 tỷ đôla, có thể nói là sự rút lui có tính khủng hoảng.



Lịch sử chung quy sẽ phát triển theo quỹ tích có sẵn, người Hoa rút tài sản khỏi Indonesia là thế không thể nghịch.




Then chốt là Chính phủ địa phương của hai tỉnh sáu thành phố có thể cự tuyệt thương vụ Cẩm Hồ hỗ trợ đưa vốn của người Hoa rút khỏi Indonesia chảy về phía địa phương sao? Không chỉ có Chính phủ địa phương của sáu tỉnh hai thành phố không cự tuyệt được, Chính phủ TW cũng sẽ không cự tuyệt -- thể chế hiện có của quốc nội đều phải cam chịu Cẩm Hồ thẩm thấu lực ảnh hưởng với trình tự sâu hơn vào sáu tỉnh hai thành phố.



Vốn người Hoa rút khỏi Indonesia ngoại trừ đại lượng tài chính, kỹ thuật tiên tiến, thiết bị công nghiệp, thị trường hải ngoại, nhân tài có tố chất cao, hình thức quản lý tiên tiến, đều là những tài sản có chất lượng càng tốt hơn.



Nếu nói không chút khoa trương, cơ sở kinh tế của Indonesia hơn phân nửa là do nhân khẩu người Hoa chiếm tới 3% chèo chống, lần này tương đối tiến hành hút máu rút tủy đối với cơ sở kinh tế của Indonesia, lại tiến hành đại bổ cho kinh tế khu vực lưu vực Tiểu Giang, hai tỉnh Giang Nam, Đông Hải.



Thương vụ Cẩm Hồ lúc này đang làm công năng của thực quản, hai tỉnh Đông Hải, Giang Nam sao có thể đi nắm lấy thực quản của mình chứ?



Tống Bồi Minh cùng Đường Học Khiêm đương nhiên có thể thấy được bản chất trong đó, đây cũng là nguyên nhân căn bản mà Trương Khác vừa mới thúc đẩy ngành thổ sản hiếm quốc nội chỉnh hợp tài nguyên, sau khi thành lập ngành mỏ, lại bảo Diệp Kiến Bân vội vàng đi thành lập thương vụ Cẩm Hồ.



Cơ hội tốt như vậy cũng không phải nói muốn gặp là có thể gặp được, đây hầu như có thể chính là lợi ích lớn nhất, căn bản nhất mà Cẩm Hồ thu được từ trong cuộc khủng hoảng tài chính Châu Á. Dưới thể chế hiện có của quốc nội, cũng không phải có vài tỷ đôla tài chính là có thể thu được lợi ích với mức độ sâu thế này.



Đường Học Khiêm chỉ kế hoạch ở lại Hồng Kông ba ngày, có thể tưởng tượng ra cảnh bận rộn mai kia. Ngồi trong phòng chốc lát, Trương Khác liền kiến nghị đi ra bờ biển dạo. Cũng không thể để hắn uổng công đến Hồng Kông một chuyến, kết quả đều dành hết thời gian lên công tác.