Quan Lộ Thương Đồ

Chương 894 : Tạ gia quyết liệt

Ngày đăng: 00:13 22/04/20


Tôn Thượng Nghĩa có thể nói là một trong số nhân vật quan trọng nhất trong hệ thống Cẩm Hồ trừ Trương Khác ra, Cát Ấm Quân lái xe nguy hiểm khiến bảo mẫu của Tôn Tĩnh Mông bị chết, sau sự việc tìm cách chối bỏ trách nhiệm, lại thêm vào ân oán nhiều năm giữa Tôn Thượng Nghĩa và Cát Minh Tín, nút thắt này không dễ cởi.



Chỉ có điều Tạ Ý không hiểu vì sao Trương Khác lại có thành kiến sâu như vậy với Tinh Điển, nhưng Lâm Tuyết tham lam liều lĩnh làm hắn sợ hãi, có thể được thì sớm tách ra thì tốt hơn.



Tạ Ý sau khi hiểu ý của Trương Khác chỉ hàn huyên một lúc rồi cáo từ, ngồi vào xe, gọi điện cho cha:



- Con vừa gặp Trương Khác, y đã nói rất rõ ràng tâm tư của mình, xem ra chúng ta phải vứt bỏ hết nghiệp vụ đầu tư ở Khoa Vương, khu điện tử Kim Sơn cùng sản nghiệp địa ốc... Ba thấy sao?



"Phải chặt đứt dính líu tới Gia Tin, Tinh Điền sao?" Tạ Hán Tĩnh cúp điện thoại, ngồi xuống ghế mây ngoài ban công, nhìn bầu trời đầy sao, im lặng không nói.



Một thiếu phụ xinh đẹp tuổi chừng 30 bê cốc trà nóng đặt trên bàn, đứng sau lưng ông ta, ôm lấy đầu đặt lên bầu ngực cao ngất của mình, lấy ngón tay nhẹ nhàng day huyệt thái dương, ôn nhu hỏi:



- Có chuyện phiền lòng à?



- Người ta nói "thanh giả tự thanh", em nói xem ở cái thế giới này người ta có thể muốn thanh bạch là thanh bạch được không?



Tạ Hán Tĩnh thích nữ nhân ôn nhu như nước, có địa vị và tài phú, dễ dàng có nữ nhân, cũng dễ dàng vứt bỏ. Nhưng bên cạnh vẫn giữ một cô gái không nỡ dứt bỏ.



- Thời gian trước anh quá bận, em buồn chán về quê, khi đi qua đi qua đập nước Tam Hiệp, lại nhìn "Trung lưu chi trụ", thầm nghĩ cột đá này đứng sừng sững cản nghìn năm rồi, mọi thứ xung quanh bị sóng nước sô đổ, chỉ còn nó đứng đó, mỗi lần đi qua đều thấy.



Tạ Hán Tĩnh vỗ nhẹ lên tay thiếu phụ, kỳ thực cái kẻ đứng sau chỉ chỏ kia đã thành người thực vật nằm trên giường bệnh, chắc gì ông ta không thở phào một cái, làm sao ông ta chấp nhận Tạ Hán Minh tự cho mình là bảo đao chưa già đứng ra làm loạn cục diện.



- Chia nhà thì chia nhà, như thế cũng đơn giản hơn.



Tạ Hán Tĩnh khẽ thở dài, cầm lấy di động.



Sau cơn lũ, trong khu nhà xưởng hỗn độn bị xe của nhà phân phối tới đòi hàng lấp kín, lần này nhà máy Kim Sơn tổn thất nguyên vật liệu tới 200 triệu, đó đều là tiền hàng nợ nhà phân phối, tài chính vận chuyển bình thường của nhà máy dựa vào tiền hàng 3 -5 tháng của nhà phân phối.



Đây vốn không phải là vấn đề gì, với thực lực hơn 10 năm gia công của Gia Tín, một số nhà phân phối chấp nhận vì lấy được nhiều hàng hơn, thậm chí chấp nhận đặt thêm tiền hàng.



Nhưng hồ Kim Sơn vỡ đê làm nhà xưởng tổn thất nặng nề, nhà phân phối sợ tiền hàng của bọn họ không đòi lại được, lũ vưa rút, nhà phân phối liền kéo tới đòi nợ, vây chặt nhà máy thề không đòi được tiền không về.



Nhìn thấy cảnh này Cát Ấm Quân muốn khóc mà không có nước mắt, hắn sinh ra trong hào môn, lớn lên trong nhung lụa, đã bao giờ gặp khốn cảnh này? Cho dù năm 97 công ty hải ngoại lỗ hơn 100 triệu, hắn chỉ coi như mất chút tiền tiêu vặt, chưa bao giờ nghĩ ràng mình lại phiền não vì chút tiền lẻ này.



200 triệu nói nhiều cũng không nhiều, điện tử Gia Tín lúc đỉnh cao trị giá tới 30 tỷ, cho dù gặp chút trắc trở, giá trị chưa bao giờ thấp hơn 5 tỷ.



Nhưng nhà máy ở Quang Đông năm ngoái lỗ lớn, nửa đầu năm nay tiếp tục lỗ lớn, xây dựng khu công nghiệp điện tử Kim Sơn đã tiêu hao lượng lớn tài chính của Gia Tín, tập đoàn Gia Tín nửa đầu năm bị Cẩm Hồ ép phải dùng tiền mặt mua cổ phần, thế là tiêu hao mất 2 tỷ HKD, cổ phiếu tụt giá làm thua lỗ 800 triệu.



Hiện bỏ ra 200 triệu là hết sức khó khăn, quan trọng hơn nhà máy muốn khôi phục sản xuất không phải bỏ 200 triệu ra là đủ.



Ngày 31 tháng 8, Triệu Hữu Luân thị sát khu thành phố mới, cũng dừng lại ở khu công nghiệp điện tử một lúc, chỉ thị nhân viên công tác đi theo phải nghiêm khắc dựa theo quy định hữu quan của quốc gia để giúp đỡ khôi phục sản xuất.



Kế hoạch cho vay của các ngân hàng chủ yếu với tỉnh Giang Nam chỉ hơn 50 tỷ, đặc điểm cho vay của các ngân hàng trong nước là nửa đầu năm thoải mái, nửa cuối năm thắt chặt.



Trước mùa lũ, hạn nghạch cho vay năm nay đã tiêu hao quá nửa, sau mùa lũ dù trung tuần tháng 8 ngân hàng nhân dân tạm thời nới lỏng cho Giang Nam, cũng chỉ tăng thêm hơn 100 triệu, hạn ngạch nửa cuối năm tăng lên tới 25 tỷ.




Trương Khác cười nhạt:



- Kẻ nói câu này luốn có chút tự tin, Nghiêm Văn Giới và kiến thiết Hoành Tín, mày đã nghe thấy bao giờ chưa?



Đỗ Phi nghĩ mấy giây không ra cái tên xa lạ đó, lắc đầu hỏi:



- Lai lịch ra sao?



- Nghiêm Văn Giới là người Chiết Đông, khoản tiền đầu tiên kiếm được nhờ vào kinh doanh đất ở Hải Nam, rồi rút khỏi thị trường địa ốc Hải Nam trước khi nó đóng băng, lập nên Hoành Tín, năm 95, Quốc vụ viện phê chuẩn cho hai công ty phi quốc hữu chủ thể ngân hàng thương nghiệp tính toàn quốc, kiến thiết Hoành Tín lại thành ngân hàng Tín Thông.



Trương Khác dửng dưng nói:



- Hắn còn là ủy viên chính hiệp toàn quốc đấy, mày thế lai lịch thế nào?



Đỗ Phi há miệng một lúc mới nói:



- Đúng là nhân vật ghê gớm.



Đầu thập niên 90, Nam Hải thiết lập đặc khu, địa ốc Hải Nam tăng vùn vụt, ba năm đầu giá tăng gấp bốn lần, thu hút chính phủ tỉnh thành kéo tới Hải Nam đào vàng, khi đó có người hình dung "thập vạn đại quân xuống Hải Nam, tập đoàn lớn tranh cướp địa bàn."



Thế nhưng nửa cuối năm 92, TW đột nhiên thu hẹp ngân sách với Hải Nam, làm giấc mộng vàng đột nhiên tan vỡ, khiến Hải Nam chỉ có tổng nhân khâu chưa tới 8 triệu, có tới 20 triệu mét vuông nhà trống, ngoài ra còn có 240 triệu mét vuông dùng để kiến thiết để hoang, rất nhiều xí nghiệp địa ốc cấp tỉnh tới đó đầu tư bị lút sâu vào vũng lấy.



Thoát khỏi đó trước thời điểm địa ốc đóng băng, ngoại trừ ánh mắt sắc bén, đầu óc tỉnh táo, còn cần phong cách dũng cảm hào sảng, chính là người có năng lực, có bối cảnh, thông tin nhạy bén.



Tín Thông là một trong hai ngân hàng thương nghiệp phi quốc hữu toàn quốc, lại là cái có quy mô lớn nhất, tuy đây chỉ là thí điểm, nhưng toàn quốc bao nhiêu xí nghiệp dân doanh như vậy, tiến được vào tầm mắt của TW, ngoại từ thực lực tài chính hùng hậu còn cần các mối quan hệ rộng.



Giống như năm ngoái Cẩm Hồ cướp được một tấm giấy phép sản xuất di động của bộ bưu điện, tuyệt đối không đơn giản như bề ngoài.



- Chính xác, rất ghê gớm.



Trương Khác thở dài:



- Nhưng sao chưa bao giờ nghe thấy.



- Người ta không thích phô trương.



Trương Khác vặn mình cái nữa, nếu chẳng phải NH Tín Thông công khai lên thị trường chứng khoán, thì công chúng không biết tới, Trương Khác không ngờ một nhân vật như vậy muốn nhúng tay vào Kiến Nghiệp:



- Đầu thập niên 90, kinh tế dân doanh Đông Hải không phát triển lắm còn sinh ra được Chính Thái, toàn quốc lớn như thế xí nghiệp dân doanh lớn hơn Chính Thái có rất nhiều, nhưng vênh váo vô cùng. Như tên điên Mâu Kỳ Trung thậm chí còn muốn thực hiện kế hoạch phá thủng dãy Himalayas.... Nhưng cũng có người kín đáo không muốn lộ ra ngoài công chúng chút nào.



Nửa năm qua những chuyện kỳ quái xảy ra ở Kiến Nghiệp làm người ta không hiểu nổi, giờ tấm màn mới vén lên, có lẽ trận đại hồng thủy đột ngột đã trì hoãn bước tiến của Nghiêm Văn Giới.



Chỉ có điều chính vì hắn trì hoán qua mùa hè, trì hoãn tới sau khi Cẩm Hồ phát huy tác dụng lớn trong việc đưa vốn từ người Hoa Indo vào làm thái độ Tiêu Kiến Minh mềm xuống, chẳng lẽ con đường của Nghiêm Văn giới không qua Tiêu Kiến Minh? Trương Khác hơi nghi hoặc.