Quan Lộ Thương Đồ
Chương 906 : Mỹ sắc dụ hoặc
Ngày đăng: 00:13 22/04/20
- Cùng đầu tư cùng vận hành, đó là cùng nhau tham dự trực tiếp. Đường sắt, đường bộ cao tốc, đường thủy giữa đảo Đông Sơn và Đông Hải là điều cần ưu tiên suy tính đầu tiên, cháu nghĩ chuyện này không cần có nghi vấn gì.
Trương Khác trình bày:
- Nói tới trọng điểm, thì xây xong đảo sẽ ra sao là quan trọng nhất, hạch tâm lợi ích là phát triển quần thể sản nghiệp gần cảng, như công nghiệp nặng, như đóng sửa tàu, tỉnh Đông Hải hi vọng tập đoàn sắp thép liên hợp Đông Hải cùng tập đoàn nghề thuyền Dương Phổ có thể mua công ty sắt thép Đông Sơn, xưởng đóng thuyền Đông Sơn... Tỉnh trưởng Lương có biết hai xí nghiệp này không?
Lương Vĩ Pháp gật đầu:
- Đó đều là hai xí nghiệp quốc hữu thuộc Tần Đình, mua lại hai xí nghiệp này có thể đảm bảo sắt thép liên hợp Đông Hải và nghiệp thuyền Dương Phổ được ưu tiên phát triển ở Tân Đình, mà hai ngành nghề sắt thép, đóng tàu cũng dựa vào cảng nước sâu rất nhiều.
- Đúng thế, tương lai tập đoàn sắt thép sẽ dựa vào quặng sắt hải ngoại rất nhiều, nhà máy di chuyển tới gần bến cảng, mỗi tấn thép vận chuyển ít nhất giảm được hai ba trăm đồng, sản lượng hàng năm của tập đoàn sắt thép là 300 vạn tấn, chỉ riêng giá vận chuyển giảm được 700 - 800 triệu rồi, lợi nhuận năm ngoái còn chưa tới chừng đó.
- Đây là chuyện tốt.
Lương Vĩ Pháp ngẫm nhĩ:
- Sắt thép Đông Hải, và nghiệp thuyền Dương Phổ sẽ đem trọng điểm phát triển ở Tân Đình chúng tôi có gì mà từ chối chứ.
- Cũng phải.
Trương Khác cười, nói ra điểm mấu chốt:
- Cẩm Hồ sẽ đầu tư vào Sắt thép Đông Hải và Nghiệp thuyền Dương Phổ trước khi mua hai xí nghiệp ở Tân Đình.
Lương Vĩ Pháp kinh ngạc, Từ Học Bình lắc đầu cười:
- Cháu nói nửa ngày trời về lợi ích chia đều, nói cho cùng là tính toán làm sao Cẩm Hồ được chia đều lợi ích chứ gì?
- Thì đương nhiên ạ, không thể tốn công nửa ngày trời mà không được lợi chút nào, dù sao mục đích của Cẩm Hồ là lợi nhuận mà.
Trương Khác mặt dày nói:
- Tôi làm gì có cơ bụng.
Địch Đan Thanh cảm thấy đối thoại thế này thật ngu xuẩn, nhưng vẫn cứ trả lời, còn đưa tay đặt lên bụng ấn vào:
- Cậu nhìn mà xem.
Trương Khác nuốt nước bọt:
- Vậy cho tôi sờ thử nhé.
Địch Đan Thanh không từ chối, nhìn Trương Khác đặt ba ngón tay đặt lên chiếc bụng mềm của mình, tâm hồn xao động, nghĩ liệu y có đưa tay sờ chỗ khác không?
Đúng lúc này di động rung lên, Địch Đan Thanh giật mình rụt người lại, nhìn giống như chủ động tránh ngón tay Trương Khác, thấy y thu tay về, lòng nuối tiếc:" Liệu y có cho rằng là mình từ chối không?"
Địch Đan Thanh do dự một lúc, tiếng chuông di động vang lên, đành sang một bên nhận điện thoại, là điện thoại của Trương Mai phó xử trưởng ban tổng hợp văn phòng thành ủy Tân Đình.
Trương Mai là nữ nhân lẳng lơ tới tận xương tủy, trong điện thoại nói với Địch Đan Thanh, bí thư thành ủy Đậu Duy Đào và phó thị trưởng thường vụ Đào Thư Nghệ hiện sắp xuất phát từ Tân Đinh, ước chừng 10 giờ sẽ tới Kim Sơn, hỏi buổi trưa có thể mời Trương Khác ăn cơm cùng không?
Địch Đan Thanh thầm oán hận:" Người còn chưa tới nơi, gọi điện làm cái gì?" Thấy Trương Khác cầm cốc cà phê lên nhìn ra cửa sổ, báo với y một tiếng, Trương Khác nói:
- Được, báo với cả chú tôi một tiếng...
Địch Đan Thanh xác nhận lại với Trương Mai rồi cúp điện thoại.
Tâm tư ám muội như thủy triều lên xuống vậy, lúc lên nó ào ào xô hết mọi thứ, lúc rút nó cũng kéo theo tất cả, vừa rồi Trương Khác chạm vào cơ thể, tim mềm nhũn ra, Địch Đan Thanh thậm chí dám ám thị Trương Khác tiến thêm một bước.
Nhưng cú điện thoại cắt ngang, ý nghĩ đó cũng rút đi, không có tiếp xúc cơ thể làm mê muội, liền nghĩ tên này có nhiều nữ nhân như thế, mình mà cùng y lên giường, liệu còn ở bên y được không, nói với Trương Khác mệt, rồi về phòng ngủ bù.
Chỉ là về phòng rồi sao có thể ngủ ngay được, Địch Đan Thanh xả một bồn nước đầy, thư thái ngâm mình trong đó, gọi điện cho Vệ Lan, quân huấn của ĐH Đông Hải đã tiến hành một nửa, nữ sinh mặc dù lịch trình nhẹ hơn, nhưng cũng rất mệt mỏi, nghe Vệ Lan oán trách một hồi, cơ thể ngâm trong nước ấm rất thoải mái, mệt mỏi theo đó ập tới, định chợp mắt lại một chút, ai ngờ mau chóng thiếp đi.