Quan Lộ Thương Đồ

Chương 935 : Ra khơi

Ngày đăng: 00:13 22/04/20


Có câu này của Điền Mưu Đông, Mông Học Khánh làm việc tiện hơn nhiều, không cần lãng phí thời gian giải thích.



Mông Học Khánh không vội đi, mà đứng đợi xin chỉ thị tiếp theo của Điền Mưu Đông, chống cằm suy nghĩ xem nhà khác phải chuẩn bị gì, dù sao điều kiện trên thuyền rất kém, cuối thu gió biển lại to.



Mông Nhạc thấy thế bật cười:



- Cần gì bày ra vẻ nghiêm túc thế ạ.



Thấy xung quanh không có ai, Mông Học Khánh bợp tai con trai, áp giọng xuống nói:



- Không phải vấn đề Trương Khác có so đo không, mà một số chuyện phải đề Điền Mưu Đông nhìn thấy, con tưởng ba con sống dễ dàng lắm à.



Rồi thở dài:



- Đứa bạn này của con không đơn giản.



Mông Nhạc đùa:



- Ba có muốn "cha sang nhờ con" không?



- Con chừng này tuổi, nếu học thói a dua xu nịnh thì sao kết bạn được với thứ ra gì?



Mông Học Khánh lại bợp tai con một phát nữa:



- Làm việc phải biết nặng nhẹ, làm bạn, càng phải biết chừng mực, "cha sang nhờ con" cái gì, con tưởng ba chưa nhìn thấu à?



Mông Nhạc gãi đầu:



- Đỗ Phi đi theo chơi, còn Trương Khác lần này tới Tân Đình không đơn giản, trò này chắc cũng nằm trong dụng ý của cậu ta, ba không muốn biết thì thôi vậy.



- Ba có biết hay không cũng không sao, ba cần làm tốt việc của ba là được rồi.



Mông Học Khánh cười hăng hắc:



- Cô bé Tịch Nhược Lâm kia là sao, cái này thì ba muốn biết đấy.




- Lúc này ở trên biển thật là thích.



- Đợi xây cảng xong, tôi sẽ thành lập một clb du thuyền, tôi khảo sát rồi, đặt ở Đông Sa, nơi đó cả cát lẫn chất nước đều rất tốt, còn tránh được tuyến đường biển tấp nập sau này, chúng ta qua đó xem không?



Diệp Kiến Bân nhiệt tình nói:



Trương Khác hỏi:



- Thế này liệu có phải thiếu trách nhiệm?



- Người chăm chỉ ở trên bờ cả rồi, chúng ra biển là để chơi.



Diệp Kiến Bân cười ha hả, chỉ Mông Nhạc, Đỗ Phi:



- Cậu hỏi xem bọn họ có muốn đi không?



- Công ty du lịch huyện có đặt một chỗ trú chân ở Đông Sa, tuy chẳng ai tới nhưng trang thiết bị đủ cả, chỉ cần thông báo bọn họ chuẩn bị thì vẫn kịp bữa trưa.



Mông Học Khánh cẩn thận hỏi:



- Có cần thông báo với bí thư Đậu một tiếng không?



- Công ty du lịch có chỗ trú chân ở đó à? Vậy mà tôi không biết, xem ra phải mau chóng đăng ký một công ty du lịch mua lấy công ty này.



Diệp Kiến Bân chỉ quan tâm tới cái thế ngoại đào viên của mình:



- Cùng đi nào, cứ lấy cá hôm nay tôi câu được ra mời các lãnh đạo Tân Đình.



- Thôi đi ạ, cái thuyền này đỗ ở đây phải tổn thất bao nhiêu tiền? Anh có câu cá gãy tay cũng không bù lại nổi đâu.



Trương Khác cẩm lấy cái bánh mỳ đã khô cứng, ngồi nhìn Diệp Kiến Bân câu cá.



Mông Học Khánh qua một bên gọi điện cho Điền Mưu Đông, đồng thời an bài cơm trưa ở Đông Sa.