Quan Lộ Thương Đồ

Chương 960 : Điều chỉnh chiến lược của SamSung

Ngày đăng: 00:13 22/04/20


Người bị bắt gian thanh thản, người bắt gian lại trong lòng sợ hãi. Vệ Lan cả đêm né tránh ánh mắt của Trương Khác, còn nói muốn dọn ra khỏi phòng Trương Khác, dọn xuống lầu ở với Địch Đan Thanh.



Vệ Lan cùng Đan Thanh quan hệ thân mật. Người bên ngoài cũng không khả nghi. Vệ Lan từ trên lầu dọn xuống dưới lầu cũng là bình thường, cả hai gian phòng cũng không có ai nghi vấn gì. Trương Khác lại biết Vệ Lan là muốn né tránh mình, hay là muốn đi xem Địch Đan Thanh?



Trương Khác cũng không rảnh suy nghĩ nhiều. Chỉ cần Vệ Lan không lộ ra sơ hở là được, người khác cũng không thể nhìn ra manh mối gì.



Khi Lý Hinh Dư chạy tới ăn cơm, đã bỏ quên áo khoác ở thư viện của ĐH Sư phạm, đợi lát nữa trở lại cô phải về thư viện ĐH Sư phạm lấy áo khoác trước.



Liên hoan kết thúc, Lý Hinh Dư đứng dậy muốn cáo từ trước, Tô Nhất Đình nói:



- Cô một mình trở lại ĐH Sư phạm sao? Buổi chiều nghe nói có mấy tên biến thái thường lui tới tại tây môn, không biết đã bị bắt chưa, hay là cô đi cùng với người khác trở về đi?



Làng đại học hồ Yến Quy có thể tụ tập học sinh tinh anh của thế hệ này, có tài ắt có tật, nhiều người thông minh như vậy tụ lại với nhau, thỉnh thoảng chui ra mấy tên biến thái đó là việc rất bình thường.



ĐH Đông Hải đã từng liên tục nhiều năm có người ở núi Hợp Hoan thắt cổ tự sát, nhưng các cặp nam nữ sinh đến núi Hợp Hoan yêu đương vụng trộm lại không hề kiêng kỵ việc này.



Cẩm Hồ tài trợ ĐH Đông Hải làm công trình thắp sáng núi Hợp Hoan, từ đỉnh núi đến chân núi phủ kín ánh đèn, núi Hợp Hoan không còn được nhóm tự sát, yêu đương vụng trộm hoan nghênh nữa, nhưng vào kỳ nghỉ hè, sâu trong rừng trúc phía bắc trường lại có hai tiến sĩ của khoa triết học thắt cổ tự sát, thi thể mãi đến sau khi khai giảng mới được phát hiện.



Trương Khác bị ép buộc có thể nói là phạm tội có dự mưu, là việc tuyệt đối không thể tránh được. Nhưng chỉ một việc ngẫu nhiên như thế lại khiến mọi người giảm niềm tin đối với vấn đề trị an của ngõ Học Phủ.



Tây môn của ĐH Sư phạm nằm sát bên ngõ Học Phủ, từ tây môn đi vào có một khu rừng, lúc này chính là thời điểm để thanh niên nam nữ hẹn hò ve vãn nhau trong rừng, nếu như lúc này còn lo lắng đi con đường đó có nguy hiểm, vậy sau này cũng đừng nghĩ đến việc ra khỏi nhà một mình nữa.



Lý Hinh Dư cũng không phải lo lắng cái gì, chỉ là bị Tô Nhất Đình nhắc như thế, nam sinh đang ngồi nếu như không chủ động biểu thị một chút, vậy quá không có khí khái nam tử rồi.



Có thể đi cùng Lý Hinh Dư về ĐH Sư phạm lấy đồ, nhóm Thời Học Bân, Thi Tân Phi hận không thể sắn tay áo đánh một trận để tranh đoạt cơ hội này, chỉ tiếc Tô Nhất Đình vừa nói, Lý Hinh Dư rất tự nhiên đưa ánh mắt sang người Trương Khác.



- Ừm...



Trương Khác đang nhét điếu thuốc vào trong miệng, thấy ánh mắt trong suốt của Lý Hinh Dư nhìn qua, y tự nhiên gật đầu đáp ứng:



- Vừa lúc tôi có chuyện muốn nói với cô.



Địch Đan Thanh, Tôn Tĩnh Mông vẻ mặt đều rất tự nhiên, không cảm thấy Trương Khác đi cùng Lý Hinh Dư về ĐH Sư phạm lấy đồ là có gì không thích hợp, nhưng ánh mắt Vệ Lan lại dại ra nhìn chằm chằm chỗ giữa Lý Hinh Dư cùng Trương Khác hết vài giây.



Trương Khác cùng Lý Hinh Dư đi trước, những người khác cũng đều có chuyện riêng, ra khỏi nhà hàng liền giải tán.



Vệ Lan nói muốn đi theo Địch Đan Thanh về ở chung, mà chỉ cần trong nhà của Địch Đan Thanh dọn ra một phòng là được rồi, cô cùng Địch Đan Thanh về khu chung cư trước, đi ở trên đường có vẻ tâm tư nặng nề.



- Lý Hinh Dư đẹp như thế, body lại gợi cảm, bất cứ người đàn ông nào đơn độc ở chung với cổ cũng sẽ tâm viên ý mã thôi. Chỉ ngoại trừ sinh lý hoặc là tâm lý không bình thường.



Đi vào tiểu khu, Địch Đan Thanh đột nhiên cười nói với Vệ Lan:



- Em nói có đúng không?



Vệ Lan rất khó hiểu vì sao vừa rồi Địch Đan Thanh có thể tỉnh bơ, chỉ là cô lại không tiện đi đánh giá cái gì.



- Em cảm thấy giữa nam và nữ có thể có tình bạn thuần khiết không?



Địch Đan Thanh cười hỏi Vệ Lan, lại giống như tự hỏi tự trả lời:




Ngoại trừ SamSung, LG Hàn Quốc cùng với các hãng điện tử của Nhật sau khi vượt qua nguy cơ gian nan nhất, đầu tư doanh tiêu đối với thị trường Trung Quốc sẽ tăng bao nhiêu?



Đối với các hãng điện tử có phong cách kinh doanh bảo thủ vả lại truyền thống này, Trương Khác có thể dựa vào kinh nghiệm kiếp trước đi suy đoán, đối với các xí nghiệp như SamSung, Toshiba có dũng khí sang tân cùng thay đổi, tính thích ứng càng mạnh, Trương Khác chỉ có thể cảm khái Cẩm Hồ đã là một con bướm lớn rồi, kinh nghiệm trong kiếp trước đã không đủ để tham khảo.



Thật là đau đầu mà, khủng hoảng kinh tế sao chỉ trôi qua trong chớp mắt? Trương Khác đã dự cảm được cạnh tranh năm tới sẽ càng thêm kịch liệt, Cẩm Hồ hình như cũng phải càng tích cực hơn.



Trương Khác đi cùng Lý Hinh Dư đến thư viện lấy áo khoác trong kho chứa đồ. Người đã sớm bởi vì chạy bộ mà ấm áp hẳn lên, Lý Hinh Dư lại khoác áo khoác lên người, đứng ở hành lang trước thư viện nhìn quảng trường phía trước.



Không biết vì nguyên do gì, bể phun nước trên quảng trường lúc này đang phun ra cột nước cao tận trời, cột nước trong suốt như đan thành một bức tường.



- Anh đánh giá SamSung thế nào? - Lý Hinh Dư hỏi Trương Khác.



- Tôi à.



Trương Khác nhìn Lý Hinh Dư, trên gương mặt thanh thuần quyến rũ, ánh mắt tĩnh mịch như bầu trời đêm trên đầu, y nói:



- SamSung là đối tượng để chúng tôi học tập...



- Vì sao phải học tập SamSung, tại thị trường Trung Quốc, các anh không phải càng xuất sắc hơn sao?



- Tôi không phải không biết nặng nhẹ như cô tưởng tượng đâu -- 3 năm đuổi Anh, 5 năm vượt Mỹ, đó là khẩu hiệu trong thời kì đại nhảy vọt của Trung Quốc, lúc này người Trung Quốc còn phải thiết thực hơn.



Trương Khác nở nụ cười, nói với Lý Hinh Dư:



- Đầu tiên, phía sau thị trường sản phẩm cao đoan phải dựa vào Khoa học Công nghệ đỉnh cao, đây là chỗ mà chúng tôi còn thua xa SamSung. Đương nhiên rồi, so với các xí nghiệp của Nhật còn kém xa hơn nữa. Với lại, đầu tư trên kỹ thuật của chúng tôi lúc này còn xa mới thể so với SamSung. mặt khác, tính thích ứng đối với thị trường của SamSung rất mạnh, chúng ta không dám nói làm tốt hơn cả SamSung, nhưng có thể khẳng định các xí nghiệp của Nhật tại điểm này kém hơn SamSung...



- Anh cũng cho rằng SamSung có khả năng vượt qua Sony sao...



Lý Hinh Dư khẽ thở dài, cô không ý thức được đôi câu vài lời của mình sẽ làm cho Trương Khác mang đi lượng tin tức thế nào. Đương nhiên, đối với gia tộc, cô không có cảm giác tán thành quá nhiều, thân cận với Trương Khác cũng không có cảnh giác nhiều lắm, thậm chí có thể nói là kỳ vọng trong tiềm thức, Trương Khác có thể lãnh đạo Cẩm Hồ cho SamSung một bài học thích đáng, làm cho nam nhân của gia tộc bớt đi kiêu ngạo.



Trương Khác đọc qua mấy lần một quyển truyện ký có quan hệ đến Lý Kiện Hi, đó cũng là quyển truyện ký duy nhất được bản thân Lý Kiện Hi xác nhận qua: Lý Kiện Hi trong nội bộ SamSung chính thức đề xuất lấy chiến lược dung hợp số là mục tiêu vượt qua Sony.



Vào mùa xuân năm 99 sau khi khủng hoảng kinh tế hòa hoãn, chiến lược dung hợp số là kế hoạch chiến lược đã dẫn đạo điện tử SamSung đi theo hướng "một trong những người lãnh đạo cách mạng dung hợp số", mục tiêu của kế hoạch chiến lược này là muốn dung hợp thế giới của các sản phẩm thông tin tin tức, điện tử tiêu dùng, TV, máy vi tính cá nhân với nhau, thúc đẩy cách mạng tổng thể số.



Vì phối hợp với kế hoạch chiến lược này, SamSung còn khởi độ phương án "doanh tiêu vàng".



Trước năm 99, mức nổi tiếng cùng lực hiệu triệu của nhãn hiệu SamSung trên thị trường yếu hơn nhiều so với các cửa hàng điện tử Nhật, vì tạo thành thế giới hàng hiệu sánh bằng với Sony của Nhật Bản, điện tử SamSung sau 5 năm sẽ tăng dự toán doanh tiêu thêm 1 tỷ USD.



Như vậy xem ra, cho dù cả kế hoạch chiến lược dung hợp số của SamSung chưa có sớm toàn diện thực thi, cũng chí ít có một bộ phận kế hoạch chiến lược sớm thực thi rồi, hơn nữa trọng điểm còn là thị trường Trung Quốc.



Trương Khác cảm thấy trong buổi tối lạnh như thế, vai kìm lòng không đậu thu chặt hơn, ứng biến của SamSung còn sớm hơn so với lịch sử đã từng xảy ra.



Cùng Lý Hinh Dư trở lại khu chưng cư, Trương Khác thấy Vệ Lan quả nhiên đã dọn hết đồ xuống phòng Địch Đan Thanh ở dưới lầu rồi. Y chỉ có thể cười khổ.



Trương Khác đến phòng Địch Đan Thanh lấy áo khoác, Tôn Tĩnh Mông cũng đang ở đó, y nói với Địch Đan Thanh:



- Cô chuẩn bị đi, hội nghị quản lý cao cấp tôi muốn tổ chức sớm vào thượng tuần tháng 12. Như vậy có thể làm cho các xí nghiệp thành viên phía dưới có thời gian điều chỉnh một chút đối với kế hoạch sang năm.