Quan Lộ Thương Đồ
Chương 964 : Phòng chat trường ĐH Đông Hải
Ngày đăng: 00:13 22/04/20
Người bị bắt gian thanh thản, người bắt gian lại trong lòng sợ hãi. Vệ Lan cả đêm né tránh ánh mắt của Trương Khác, còn nói muốn dọn ra khỏi phòng Trương Khác, dọn xuống lầu ở với Địch Đan Thanh.
Vệ Lan cùng Đan Thanh quan hệ thân mật. Người bên ngoài cũng không khả nghi. Vệ Lan từ trên lầu dọn xuống dưới lầu cũng là bình thường, cả hai gian phòng cũng không có ai nghi vấn gì. Trương Khác lại biết Vệ Lan là muốn né tránh mình, hay là muốn đi xem Địch Đan Thanh?
Trương Khác cũng không rảnh suy nghĩ nhiều. Chỉ cần Vệ Lan không lộ ra sơ hở là được, người khác cũng không thể nhìn ra manh mối gì.
Khi Lý Hinh Dư chạy tới ăn cơm, đã bỏ quên áo khoác ở thư viện của ĐH Sư phạm, đợi lát nữa trở lại cô phải về thư viện ĐH Sư phạm lấy áo khoác trước.
Liên hoan kết thúc, Lý Hinh Dư đứng dậy muốn cáo từ trước, Tô Nhất Đình nói:
- Cô một mình trở lại ĐH Sư phạm sao? Buổi chiều nghe nói có mấy tên biến thái thường lui tới tại tây môn, không biết đã bị bắt chưa, hay là cô đi cùng với người khác trở về đi?
Làng đại học hồ Yến Quy có thể tụ tập học sinh tinh anh của thế hệ này, có tài ắt có tật, nhiều người thông minh như vậy tụ lại với nhau, thỉnh thoảng chui ra mấy tên biến thái đó là việc rất bình thường.
ĐH Đông Hải đã từng liên tục nhiều năm có người ở núi Hợp Hoan thắt cổ tự sát, nhưng các cặp nam nữ sinh đến núi Hợp Hoan yêu đương vụng trộm lại không hề kiêng kỵ việc này.
Cẩm Hồ tài trợ ĐH Đông Hải làm công trình thắp sáng núi Hợp Hoan, từ đỉnh núi đến chân núi phủ kín ánh đèn, núi Hợp Hoan không còn được nhóm tự sát, yêu đương vụng trộm hoan nghênh nữa, nhưng vào kỳ nghỉ hè, sâu trong rừng trúc phía bắc trường lại có hai tiến sĩ của khoa triết học thắt cổ tự sát, thi thể mãi đến sau khi khai giảng mới được phát hiện.
Trương Khác bị ép buộc có thể nói là phạm tội có dự mưu, là việc tuyệt đối không thể tránh được. Nhưng chỉ một việc ngẫu nhiên như thế lại khiến mọi người giảm niềm tin đối với vấn đề trị an của ngõ Học Phủ.
Tây môn của ĐH Sư phạm nằm sát bên ngõ Học Phủ, từ tây môn đi vào có một khu rừng, lúc này chính là thời điểm để thanh niên nam nữ hẹn hò ve vãn nhau trong rừng, nếu như lúc này còn lo lắng đi con đường đó có nguy hiểm, vậy sau này cũng đừng nghĩ đến việc ra khỏi nhà một mình nữa.
Lý Hinh Dư cũng không phải lo lắng cái gì, chỉ là bị Tô Nhất Đình nhắc như thế, nam sinh đang ngồi nếu như không chủ động biểu thị một chút, vậy quá không có khí khái nam tử rồi.
Có thể đi cùng Lý Hinh Dư về ĐH Sư phạm lấy đồ, nhóm Thời Học Bân, Thi Tân Phi hận không thể sắn tay áo đánh một trận để tranh đoạt cơ hội này, chỉ tiếc Tô Nhất Đình vừa nói, Lý Hinh Dư rất tự nhiên đưa ánh mắt sang người Trương Khác.
- Ừm...
Trương Khác đang nhét điếu thuốc vào trong miệng, thấy ánh mắt trong suốt của Lý Hinh Dư nhìn qua, y tự nhiên gật đầu đáp ứng:
- Vừa lúc tôi có chuyện muốn nói với cô.
Địch Đan Thanh, Tôn Tĩnh Mông vẻ mặt đều rất tự nhiên, không cảm thấy Trương Khác đi cùng Lý Hinh Dư về ĐH Sư phạm lấy đồ là có gì không thích hợp, nhưng ánh mắt Vệ Lan lại dại ra nhìn chằm chằm chỗ giữa Lý Hinh Dư cùng Trương Khác hết vài giây.
Trương Khác cùng Lý Hinh Dư đi trước, những người khác cũng đều có chuyện riêng, ra khỏi nhà hàng liền giải tán.
Vệ Lan nói muốn đi theo Địch Đan Thanh về ở chung, mà chỉ cần trong nhà của Địch Đan Thanh dọn ra một phòng là được rồi, cô cùng Địch Đan Thanh về khu chung cư trước, đi ở trên đường có vẻ tâm tư nặng nề.
- Lý Hinh Dư đẹp như thế, body lại gợi cảm, bất cứ người đàn ông nào đơn độc ở chung với cổ cũng sẽ tâm viên ý mã thôi. Chỉ ngoại trừ sinh lý hoặc là tâm lý không bình thường.
Đi vào tiểu khu, Địch Đan Thanh đột nhiên cười nói với Vệ Lan:
- Em nói có đúng không?
Vệ Lan rất khó hiểu vì sao vừa rồi Địch Đan Thanh có thể tỉnh bơ, chỉ là cô lại không tiện đi đánh giá cái gì.
- Em cảm thấy giữa nam và nữ có thể có tình bạn thuần khiết không?
Địch Đan Thanh cười hỏi Vệ Lan, lại giống như tự hỏi tự trả lời:
- Vấn đề này hỏi em cũng như không hỏi. Toàn bộ đàn ông vây quanh em hầu như đều hướng tới gương mặt như yêu tinh này. Em tin tưởng có tình bạn thuần khiết mới là quái lạ đấy. Nói thật chứ, chị cũng không tin lắm.
- Chị muốn nói cái gì?
Vệ Lan khó hiểu nhìn Địch Đan Thanh, làm cho cô ý nghĩ loạn lên rồi.
- Trương Khác muốn nói giữa cậu ta và Lý Hinh Dư tồn tại tình bạn vĩ đại thuần khiết, chắc coi chúng ta như đồ bỏ đi, ngày đó cậu ta bị Trì Tá Tú Tàng của Mitsui nhốt trong phòng người ta, có trời mới tin không xảy ra chuyện gì...
Địch Đan Thanh cười nói:
- Nhưng mà, Lý Hinh Dư là một trong những người thừa kế của SamSung, SamSung có thể nói là một trong những mục tiêu phát triển của Cẩm Hồ vào tương lai. Nghiên cứu đối với SamSung càng thấu triệt, thì càng có thể làm cho Cẩm Hồ bớt được đi đường vòng. Đơn thuần đứng ở góc độ trợ lý mà nói, Trương Khác phát triển tình bạn cùng Lý Hinh Dư là có lợi rất lớn. Mà có thể hy vọng xa vời Trương Khác ký thác tình cảm trên người một nữ nhân sao? Nếu như mình còn có hy vọng như vậy mới gọi là bi kịch đấy.
Địch Đan Thanh nhớ tới Vãn Tình nhìn rõ chuyện giữa cô và Trương Khác nhưng không chú ý chút nào, đại khái chỉ có người nhân sinh trải qua phong phú mới có thể có thái độ rộng rãi đối với chuyện tình cảm nam nữ.
Đây không phải nhận mệnh, mà là biết niềm vui bản thân yêu cầu là cái gì, sẽ không hy vọng xa vời phần sung sướng không nên thuộc về mình đó. Lẽ nào chiếm lấy tất cả tình cảm của một người nam nhân thì mới gọi là hạnh phúc? Địch Đan Thanh đứng đó, khóe miệng nở nụ cười yếu ớt, nhẹ nhàng vỗ má Vệ Lan:
- Em thì lại khác, nhân sinh của em còn rất rộng.
Máy tính khởi động hoàn tất, Trương Khác nhìn thời gian ở góc dưới bên trái màn hình, đã sắp 9 giờ rồi. Nhìn tình huống trong phòng thiết kế còn có nhiều người đang tăng ca, trong lòng nghĩ: có phải Khoa Vương Cao Khoa có sản phẩm quan trọng gì sắp ra mắt hay không, ở đây mới có thể bận rộn như thế?
Trương Khác nghĩ trước đây khi Cẩm Hồ vừa mới nghiên cứu chế tạo ra chiếc đầu đĩa đầu tiên, Tô Tân Đông, Đinh Hòe đều hầu như chưa từng rời khỏi phòng thí nghiệm. Nói thật chứ, Trương Khác vẫn rất chờ mong đối với biểu hiện của Tạ Tử Chiêm.
Thấy trên màn hình máy tính trên bàn có một biểu tượng quen thuộc, Trương Khác kích vào, quả nhiên là giao diện của phòng chat trường ĐH Đông Hải.
Trong kiếp trước, CLB Côn Trùng phải chờ tới học kỳ sau mới có thể cơ cấu phòng chat của trường lên trang website của BBS, không ngờ kiếp này lại xuất hiện sớm hơn, nhìn cũng không có gì khác với giao diện ở trong trí nhớ, làm cho trong lòng Trương Khác chợt cảm khái vì cảnh còn người mất.
Trương Khác tiện tay chọn mục đăng ký, đưa vào user name: con cá nằm ngửa dưới đáy biển nhả bọt, lại đưa vào tư liệu đăng kí như mật mã, chọn xác nhận lại qua ba bốn giây nữa, trên màn hình hiện lên user name đã bị đăng kí...
Trương Khác lặng yên nhìn tin tức trên màn hình đến giây: user name bạn chọn đã được đăng kí, kiến nghị sử dụng...
Trương Khác sờ sờ trong túi, không có thuốc, đột nhiên có cảm giác muốn hút một điếu thuốc, y đứng lên, muốn tìm một người quen đang hút thuốc ở lầu hai, ngón út đặt trên bàn phím không ý thức được đang khẽ run run.
Cô gái sau quầy thu ngân bưng cafe đi lên, thấy Trương Khác thò đầu ra từ tấm ngăn, cô còn tưởng rằng là đợi cafe mình đưa tới, liền cười ngọt ngào khẽ giơ cao ly cafe trong tay, ra hiệu đây là cafe bưng tới cho y.
- Có thuốc không?
Trương Khác hỏi giọng hơi lớn, chính y cũng không cảm giác được.
Mấy nữ sinh lên mạng ở chuyên khu nữ sinh đều quay đầu lại kinh ngạc nhìn Trương Khác, có một bạn nữ mặt mũi sáng sủa còn chủ động chỉ tay lên chữ No Smoking ở trên vách tường, ra hiệu ở đây cấm hút thuốc.
Trương Khác khắc chế không nhìn màn hình máy vi tính, đi ra bảo cô gái đặt cafe lên bàn, rồi y lên phòng làm việc CLB Côn Trùng trên lầu ba thấy trên bàn của Thi Tân Phi đặt một bao thuốc lá. Trương Khác cầm lấy thuốc và hôp quẹt giơ giơ lên với Thi Tân Phi, cũng không nói gì thêm liền đi xuống lầu, tìm một góc an tỉnh sau ngõ, ngồi xổm xuống đưa lưng hứng gió, bắt đầu châm một điếu thuốc hút!!!
--------------
- Lẽ nào những sách lược kinh doanh kinh diễm hãi thế của Cẩm Hồ là nghĩ ra như thế sao? quả thật khiến người bất ngờ đấy.
- Hả?
Úc Bình bưng ly cafe đứng ở trước cửa sổ đột nhiên nói ra một câu như thế, Trần Tĩnh nghe xong có vẻ kinh ngạc, cô quay đầu nhìn Úc Bình:
- Cô đang nói cái gì?
- Cô nhìn thì sẽ biết.
Úc Bình hất cằm ra ngoài cửa sổ.
Trần Tĩnh không rõ nguyên do đi tới, nhìn theo tầm mắt của Úc Bình, thấy Trương Khác đang ngồi một mình trong xó bên tường hút thuốc, là ngồi xổm giữa trụ đèn đường cùng thùng rác. Nếu không phải quần áo trên người y hàng hiệu, cùng dung mạo sáng sủa, bộ dạng của y chẳng khác gì mấy thanh niên đầu đường xó chợ. Nhìn vẻ mặt ngưng trọng mà chăm chú của y, có vẻ thực sự là đang suy nghĩ sách lược phát triển của Cẩm Hồ.
Úc Bình thấy Tạ Tử Gia đi tới, vội vàng vẫy tay bảo cô cùng qua xem bộ dạng của Trương Khác, còn nói đùa:
- Có phải mùi thùng rác có thể kích thích linh cảm đặc biệt hay không?
Hai nữ nhân cười đến run rẩy cả người, tình cảnh này nhìn thế nào cũng có vẻ buồn cười, khóe miệng Trần Tĩnh cũng hơi nhếch lên, cất giấu nụ cười nhẹ. Trương Khác mà cô quen là người không câu nệ tiểu tiết.
- Mấy ngày nay, các nhân vật quan trọng của Cẩm Hồ đều tề tụ đến Kiến Nghiệp đấy.
Tạ Tử Gia nói:
- Ngày hôm qua khi Tạ Ý đi qua siêu thị điện máy Thịnh Hâm trên đường Tân Thị, thấy Thượng Nghĩa, Diệp Kiến Bân, Trần Tín Sinh, Tô Tân Đông, Đinh Hòe, Chu Du, Tưởng Vi, Thái Phi Quyên, một số gương mặt quen thuộc đang tham quan các cửa hàng của Thịnh Hâm trên đường Tân Thị, ngay cả Trương Á Bình của Philips cũng chính thức gia nhập Cẩm Hồ rồi, nói không chừng chị họ của tôi hôm nay vẫn chưa rời khỏi Kiến Nghiệp đâu -- tiểu Tĩnh, chị nói họ đang kế hoạch làm cái gì?
Trần Tĩnh cũng chả quản Tạ Tử Gia đầy bụng nghi vấn, cô lại nhìn Trương Khác đang hút thuốc cạnh thùng rác, lắc đầu cười nói:
- Điều này sao có thể đoán được?
- Tôi thấy là một lần tụ hội của cao tầng Cẩm Hồ.
Úc Bình đưa ra phán đoán:
- Đều là các nhân viên cao tầng khác nhau về lĩnh vực nghiệp vụ của Cẩm Hồ, có thể có hạng mục gì yêu cầu Trương Khác triệu tập tất cả những người này lại thương nghị? vừa họp còn vừa tham quan, du sơn ngoạn thủy. Nhìn qua giống như là cao tầng tụ hội vậy, tỉ mỉ suy nghĩ một chút đi. Những người mà Tạ Ý gặp phải không ai không là thành viên tầng quản lý nòng cốtc ủa Cẩm Hồ, như Chu Nhất Bình, Dương Vân, Tưởng Vi đều đã là nguyên lão sớm nhất từ khi Cẩm Hồ sáng lập...
Nói đến đây khóe miệng Úc Bình hơi nhếch lên.
Trần Tĩnh biết Úc Bình là muốn nói Lưu Minh Huy, cô cũng cười theo.