Quan Lộ Thương Đồ

Chương 99 : Túng luận quan trường

Ngày đăng: 00:06 22/04/20


Trương Khác vào văn phòng, văn phòng lớn đã trống trơn, cả nhân viên tiếp tân cũng đã về, còn nhóm Hứa Tư ai làm việc trong phòng người nấy, nhìn qua cửa kính, thấy bọn họ vẫn đang bận rộn, nghe thấy động tĩnh Chu Phụ, Tương Vi và Hứa Tư đi ra, rất nhiều chuyện cần Trương Khác tới mới quyết định được.



Trương Khác thấy mọi người đều có điều muốn nói, có điều tinh thần bị chuyện phát sinh ở trường học phá hỏng hết cả, nói:



- Hôm nay không có thời gian bàn công việc, tôi có chuyện tới tìm Hứa Tư. Chị Hứa Tư, chúng ta kiếm chỗ ăn cơm đã, lát nữa, chị và em đi gặp thầy Hứa.



- Khu trưởng Tống rất hứng thú cũng rất quan tâm tới chuyện trung tâm ẩm thực.



Chu Phục nói vội, ông ta cảm thấy chuyện này rất gấp không thể trì hoãn.



- Ừm, tôi biết rồi.



Ngữ khí Trương Khác rất lãnh đạm, không nói gì thêm, đi thẳng vào trong văn phòng của mình, lấy một túi hồ sơ đưa cho Tương Vi:



- Giám đốc Chu không có thời gian lo chuyện trung tâm ẩm thực, đây là kế hoạch thư mà tôi viết, chị xem đi, tuần sau tôi muốn thấy phương án thiết kế...



Chu Phục ngớ người ra, không ngờ qua một ngày mà Trương Khác đã chuyển việc cho Tương Vi, nói nói công việc chuẩn bị sản xuất rất bận rộn, nhưng không phải không có thời gian kiêm toàn chuyện nhà máy cũ, hơn nữa Tương Vi chẳng lẽ không bận công tác tiền kỳ sản xuất của nhà máy mới.



Trương Khác không giải thích gì thêm cùng Hứa Tư đi về.



Qua giờ tan tầm, trong thang máy chỉ còn lại hai người, Hứa Tư ái ngại nói:



- Giám đốc Chu rất hăng hái với trung tâm ẩm thực, trước khi cậu tới, ông ấy nói với chúng tôi rất nhiều ý tưởng, đều không tệ. Sao cậu hất nước lạnh vào ông ấy?



- Ông ấy còn chưa rõ lập trường của mình.



Trương Khác bĩu môi:



- Hiện giờ là em, là Cẩm Hồ phát lương cho ông ta, ông ta không cần chuyện gì cũng báo cáo với Tống Bồi Minh, ít nhất trước khi báo với Tống Bồi Minh phải báo cho em chứ?



- Cậu ấy à.



Hứa Tư lườm y một cái, cười duyên:



- Đúng là rất nhiều tính toán.




- Vâng, nếu Hải Châu có thể đoàn kết một lòng, bày ra thái độ chung vai cùng làm việc lớn, thì tỉnh sẽ tín nhiệm tổ hợp Chu Đường. Nếu cứ đấu đã với nhau thì cuối cùng ai tổn hại lợi ích? Ba cháu phải không?



Trương Khác chỉ vào mình, hỏi:



- Chỉ cần ba cậu tránh xa Đường Học Khiêm ra một chút thì sẽ thành người có lợi nhất, nói không chừng còn được phá cách vào thường ủy, Từ Học Bình có đủ khả năng này.



Trương Khác thở dài:



- Thảo luận cái này vô nghĩa, ba cháu không phải người như thế, ông ấy sẽ bám sát dấu chân Đường Học Khiêm rồi, hơn 40 tuổi rồi không biết theo ai bỏ ai, đúng là quan viên không hợp cách.



Hứa Hồng Bá bật cười:



- Không hiểu ba cậu khi nghe thấy câu này có cảm tưởng gì? Tôi hỏi một chút được không? Vai trò của cậu trong mùa hè rồi ra sao?



- Khi tất cả mọi người như ruồi không đầu, khi Đinh Hướng Sơn khoanh tay cười lạnh...



Trương Khác ôn nhu nhìn Hứa Tư đang dọn bàn cờ bên ngoài:



- Cháu quen Hứa Tư vào khi đó.



Hứa Hồng Bá gật gù, ông ta đại khái đoán được rồi, không hỏi kỹ hơn:



- Cậu tin Đường Học Khiêm?



- Ít nhất thì cũng đáng tin hơn Vạn Hướng Tiền.



- Người ta nói ba cậu gặp vận nhờ Từ Học Bình, tôi thấy ông ấy may mắn nhất là có đứa con như cậu.



Hứa Hồng Bá mỉm cười:



- Được, bài văn kia chẳng qua là đạo danh cậu, tôi sẽ bỏ thời gian tìm người thảo luận, còn về phần nhật báo Hải Châu phải nhờ ba cậu an bài, cái mặt của tôi không được người ta coi trọng nữa rồi.



Thiếu...Sẽ bổ túc sau...