Quan Lộ Thương Đồ

Chương 1001 : Dụ dỗ con gái nhà lành

Ngày đăng: 00:14 22/04/20


Chuyện xây dựng thư viện mặc dù còn chưa chính thức công bố với giới truyền thông, nhưng đã gây xôn xao không nhỏ ở Kiến Nghiệp, Trương Khác rất nhàn nhã, mặc dù nói là chuẩn bị thi, nhưng lại có thể tạm thời đùn đẩy việc ở Cẩm Hồ, thực tế thoải mái hơn nhiều.



Mùa đông trời tối sớm, thi xong môn xác suất thì mặt trời sắp lặn xuống núi, bầu trời trong xanh trên đỉnh đầu phủ thêm một màu hồng nhạt.



Trương Khác rời khỏi phòng học, hít sâu một hơi, không khí lạnh chui vào dạ dày, đầu óc hơi váng vất tức thì tỉnh táo lại. Có vài câu Đỗ Phi trả lời không chắc lắm, hắn giữ Thẩm Tiêu lại đứng ở cửa phòng học đối chiếu đáp án, Lục Thiên Hựu kiên nhẫn đứng một bên đợi.



- Tôi có lừa bán mất Tiểu Tiêu đâu, cậu có cần theo sát vậy không? Đỗ Phi trêu Lục Thiên Hựu: - Hai người lát nữa hẹn hò à?



- Tôi đợi Thẩm Tiêu cùng về nhà tôi ăn cơm. Lục Thiên Hựu nghiêm túc đáp.



- Ấy, dâu xấu sắp đi gặp cha mẹ chồng đấy à? Trương Khác không ngờ Lục Thiên Hựu dẫn Thẩm Tiêu về nhà trước khi tốt nghiệp, đi tới chọc ghẹo: - Thảo nào tôi thấy Tiểu Tiêu ngồi làm bài mà có vẻ thiếu tập trung.



- Không thể nào, cậu cách bạn ấy những mấy bàn, cậu lại nhìn trộm bài bạn ấy hả? Lục Thiên Hựu nghiêm mặt lại:



- Tôi cải tà quy chính lâu rồi. Trương Khác thở dài: - Tiểu Tiêu viết chữ nhỏ quá, cách xa như thế làm sao thấy được? Hơn nữa ánh sáng trong lớp lại không tốt lắm...



Nghe Trương Khác không hề che dấu ý đồ nhìn trộm bài, Lục Thiên Hựu môi giật giật nhưng không nói gì, nhận lấy cặp của Thẩm Tiêu khoác lên vai chuẩn bị đi trước.



- Nghe mày nói như thế trong lòng tao dễ chịu hơn chút rồi, vì thi cái môn này hôm qua tao thức suốt đêm. Đỗ Phi dụi mặt, ngay cả sức đi ăn trưa cũng không còn nữa, chỉ muốn về ngủ, hỏi Lục Thiên Hựu đang định kéo Thẩm Tiêu đi: - Này, hôm nay đưa Tiểu Tiêu về nhà ăn cơm, không phải định chúc mừng ông già cậu lên phó tỉnh trưởng đấy chứ?




Trương Khác gọi điện cho Phó Tuấn: - Có hai người làm phiền Trần Phi Dung ở cửa ngõ Học Phủ, anh bảo cảnh sát tới bắt chúng về điều tra.



Sau sự kiện Trương Khác bị uy hiếp, đồn cảnh sát đường Mã Liên phái thêm cảnh sát tuần tra, hai phút sau liền có một xe cảnh sát tuần tra đi tới, cảnh sát đi xuống muốn bắt đôi nam nữ kia vào xe, hai kẻ đó vùng vẫy lớn tiếng nói: - Các người dựa vào cái gì muốn bắt chúng tôi?



- Có người tố cáo các người tới đây tuyển người phi pháp, mời về đồn hiệp trợ điều tra. Cảnh sát ấn đầu hai nam nữ đó vào xe.



Trần Phi Dung không hiểu chuyện gì xảy ra, thấy cảnh sát đi tới, vội vàng lấy thẻ sinh viên:



- Phi Dung. Trương Khác thò đầu ra cửa xe gọi.



- Sao lại là bạn, thi môn xác suất sao rồi? Trần Phi Dung mừng rỡ đi tới, nhìn thấy Trương Khác ra hiệu cho cảnh sát, hỏi: - Vừa rồi là chuyện gì thế?



- Thi cử với mình là chuyện vặt... Lên xe rồi hẵng nói, người ta đợi bọn mình tới ăn cơm đấy. Trương Khác mở cửa xe để Trần Phi Dung ngồi ghế sau với Lục Thiên Hưu, không vội giải thích cho cô mà gọi điện Trần Bỉnh Đức.



- Kiểu tuyển người này của bọn chúng là mồi nhử. Đỗ Phi giải thích cho Trần Phi Dung: - Đợi các cô gái không chống nổi cám dỗ tới đó sẽ có công tác mỗi tháng mấy vạn đồng đợi bọn họ, rất nhiều cô gái tưởng rằng mình có thể rút khỏi vũng bùn mà không nhuốm bẩn, ha ha ha. Có bao nhiêu cô gái có thể không bị kéo xuống bùn đây? Những cô gái xinh đẹp ở Vân Mộng Các đều được niêm yết giá công khai, trong số bọn họ có mấy người là bị kề dao vào cổ ép làm nghề này? Thời buổi này ép con gái nhà lành làm gái ít lắm, bọn chúng chuyển sang dụ con gái nhà lành làm gái, dụ dỗ không phạm pháp... Tôi chỉ lạ là, bọn chúng mù mắt hay sao mà tới tìm bạn?



Xong trách nhiệm rồi nhé