[Dịch]Quan Lộ Trầm Luân

Chương 203 : Cuộc phỏng vấn (phần 1)

Ngày đăng: 20:30 09/03/21

Suốt một ngày thứ Năm, Lương Thần tự giam mình trong phòng làm việc. Hắn đang suy nghĩ đến việc sẽ đối phó với Liên Tuyết Phi như thế nào trong cuộc phỏng vấn sắp tới. Nếu muốn làm khó hắn, những vấn đề đối phương đưa ra nhất định sẽ rất gian xảo. Bởi vậy, Lương Thần bắt đầu giả tưởng, mô phỏng quá trình phỏng vấn, cố gắng hết sức để có thể phòng ngừa chu đáo tránh tai họa. Làm như vậy rốt cuộc có bao nhiêu tác dụng, chính bản thân Lương Thần cũng không đánh giá chính xác được. Bởi vì hắn biết rõ: kẻ thông minh trong nghìn điều tất vẫn có điều sơ suất, do đó chỉ chuẩn bị thôi thì chưa đủ. Như cuộc phỏng vấn trực tiếp tại trường quay kiểu này sẽ càng thử thách năng lực ứng biến của một người hơn. Thứ sáu trước khi đi làm, Diệp Tử Thanh đã hôn trộm lên má Lương Thần để tỏ sự khích lệ đối với Lương Thần trước buổi phỏng vấn. So với Diệp Tử Thanh, Diệp Thanh Oánh kín đáo hơn nhiều, chỉ là khi sửa sang lại cổ áo cho Lương Thần thì dịu dàng nói một câu: “Cố lên!” Khi Lương Thần đến phòng làm việc của đại đội hình sự Cục công an thành phố, các thành viên của đại đội một, Quả ớt nhỏ, Triệu Muội Muội, Đổng tỷ ở phòng thư ký đều cười và giơ nắm tay lên ra hiệu. Thậm chí đến mấy vị lãnh đạo như Phó cục trưởng Triệu Thanh Nham, Chi đội trưởng Thân Lỗi, Chính ủy Trương Quảng Thiện đều xuất hiện. Có thể thấy cuộc phỏng vấn lần này của Lương Thần được Cục công an coi trọng như thế nào. Đây chính là thể diện! Nếu trong cuộc phỏng vấn, biểu hiện của Lương Thần càng tốt thì danh tiếng của Cục công an thành phố đương nhiên sẽ càng vẻ vang. Đúng tám giờ sáng, một chiếc xe của Đài truyền hình tỉnh đỗ trước cửa tòa nhà của Cục công an thành phố. Đến trường quay của Đài truyền hình, không chỉ có mỗi mình Lương Thần, mà còn có đám người Khương Bằng, Quả ớt nhỏ, Triệu Muội Muội. Chín giờ. Bên trong trường quay rộng lớn, người chủ trì Liên Tuyết Phi mặc một bộ váy màu trắng ngà, mặt đối diện với máy quay, lấy giọng trong trẻo nhưng lạnh lùng nói: - Hoan nghênh quý vị và các bạn đang xem chương trình pháp chế trực tiếp. Chủ trì chương trình ngày hôm nay là tôi, Liên Tuyết Phi. Trong chương trình hôm nay, chúng tôi rất vinh hạnh được mời đến trường quay một vị cảnh sát trẻ tuổi nhưng rất xuất sắc. Anh chính là Đại đội trưởng Lương Thần của đại đội một đội cảnh sát hình sự Cục công an thành phố. Chúng ta hãy cho một tràng pháo tay, nhiệt liệt chào mừng sự xuất hiện của cảnh sát Lương. Phong cách dẫn chương trình của Liên Tuyết Phi trước nay luôn lạnh lùng. Ngay cả khi nói hoan nghênh nhưng nét mặt cũng không có nhiều nhiệt tình. Sau một tràng pháo tay rộn rã, Lương Thần trong trang phục cảnh sát xuất hiện từ sau lễ đài rồi đi nhanh lên bục, hướng vào khán giả chào theo nghi thức cảnh sát. Nhìn xuống dưới ước chừng có khoảng 500 người xem, Lương Thần cố đè nén sự hồi hộp trong lòng. Khi Liên Tuyết Phi nói “Mời ngồi” liền chậm rãi ngồi xuống ghế. Liên Tuyết Phi giới thiệu sơ qua những người xem phía dưới. Lần lượt là Đại đội hình sự phân cục công an khu Đông Bình, đại đội trị an phân cục công an khu Tây Ninh, đại đội một cảnh sát hình sự Cục công an thành phố Liêu Dương cùng với một số học viên đến từ học viện cảnh sát hình sự thành phố Liêu Dương. Lương Thần nhìn Liên Tuyết Phi một cái, miệng tươi cười gật đầu, nhưng trong lòng lại đang mắng cô ta không tiếc lời. Một chương trình phỏng vấn nho nhỏ về pháp chế lại làm cho giống như một chương trình đặc biệt. Mời nhiều người đến như vậy, há chẳng phải là muốn càng có nhiều người cười nhạo hắn hay sao? Phỏng vấn tại trường quay nhưng cũng không phát trực tiếp. Chương trình thu được phải trải qua kiểm duyệt sau đó mới có thể phát trên đài truyền hình tỉnh. Nếu trong quá trình phỏng vấn có chỗ nào sai sót thì sẽ bị cắt đi, bởi vậy Lương Thần nếu không có biểu hiện kém cỏi từ đầu tới cuối thì cơ bản là không cần lo lắng thanh danh của mình sẽ bị hư tổn. Nhưng lại có rất đông người ở trường quay, như vậy thì không được rồi! Nếu như trong chương trình, Lương Thần bị Liên Tuyết Phi hỏi đến cứng họng, đỏ mặt tía tai, đoạn này khi lên sóng sẽ bị cắt đi, thế nhưng cảnh tượng mất mặt đó vẫn sẽ bị những người đồng nghiệp ở đây nhìn thấy. Lương Thần dám khẳng định, Liên Tuyết Phi chính là có mưu đồ hiểm ác này. - Đầu tiên, chúng ta hãy xem quá trình sự nghiệp của anh Lương từ một người cảnh sát nhân dân bình thường của đồn công an đến một người đại đội trưởng đội cảnh sát hình sự của cục công an thành phố hiện nay. Giới thiệu xong, Liên Tuyết Phi đi vào vấn đề chính, bàn tay trắng nõn chỉ ra màn hình lớn phía sau. Ngay sau đó, trên màn hình xuất hiện ảnh chụp Lương Thần cùng với sơ yếu lý lịch của bản thân. Từng dòng chữ hiện lên, ngắn gọn liệt kê những thành tích mà Lương Thần đã đạt được trong nửa năm nay. Tất cả những người xem ở dưới đều là người cùng ngành với Lương Thần, nhìn thấy trong khoảng thời gian nửa năm ngắn ngủi mà hắn đã đạt được tới ba chiến công lớn, được phá lệ đề bạt làm Đại đội trưởng trị an huyện Tây Phong, sau đó lại chuyển đến thành phố Liêu Dương nhận chức đại đội trưởng đội cảnh sát hình sự, ai nấy đều không khỏi kinh ngạc. Những tư liệu này một mặt đã chứng minh được năng lực xuất sắc của Lương Thần, mặt khác nó làm cho bọn họ phải âm thầm cảm thán, người này đúng là có vận may trời phú. Hai đại đội phó đại đội một là Khương Bằng và Tất Cạnh đều biết rất rõ ràng những điều này, cho nên cũng không mấy ngạc nhiên. Nhưng Quả ớt nhỏ và Triệu Muội Muội lại mở to hai mắt. Các cô mặc dù cũng biết sếp Lương tuổi trẻ tài cao nhưng lần này mới biết được quầng sáng chiến công trên người Lương Thần nhiều như thế nào. - Cảnh sát Lương! Khi màn hình đã chạy hết dòng chữ và dừng lại ở hình ảnh Lương Thần trong trang phục đời thường, ánh mắt Liên Tuyết Phi rốt cuộc cũng lần đầu tiên chăm chú nhìn vào gương mặt Lương Thần. Tiếp theo câu nói của cô, cuộc phỏng vấn hôm nay mới chính thức bắt đầu. Đến đây đi, tôi sẽ tiếp chiêu! Gương mặt Lương Thần mỉm cười, chờ đợi những câu hỏi khó chịu của cô nữ phóng viên ăn no rửng mỡ này. - Tôi tin là tất cả những người xem ở đây đều chú ý tới việc trong vòng nửa năm ngắn ngủi mà cảnh sát Lương đã lập được tới ba chiến công lớn, cuối cùng được thăng chức lên đại đội trưởng đội hình sự như hiện nay. Những việc đó có thể gọi là gặp thời cơ tốt, chúng ta rất khó tìm thấy ở những viên cảnh sát khác giống như vậy hoặc gần như vậy. Về điểm này, anh Lương có suy nghĩ gì đặc biệt không? Ví dụ như cảm thấy mình đã gặp được vận may chẳng hạn? Trên mặt Liên Tuyết Phi điểm một nụ cười nhẹ, nhưng trong mắt Lương Thần lại cảm thấy nụ cười đó mang mùi vị của sự châm biếm. Cô ta rõ ràng muốn ám chỉ rằng mình đạt được thành công như ngày hôm nay hoàn toàn đều là chó ngáp phải ruồi. Không sai, quả thực Lương Thần cũng vẫn cho là như vậy. Nhưng điều đó cũng không có nghĩa rằng Liên đại tiểu thư nhà cô có thể lấy ra để làm cớ châm chọc tôi! - Quả thực tôi cũng luôn cảm thấy mình gặp may. Lương Thần cười nhìn Liên Tuyết Phi, trong ánh mắt lại ngầm biểu lộ sự khiêu khích. - Thậm chí tôi cảm thấy việc hôm nay có thể ngồi ở đây, được người chủ trì phỏng vấn cũng hoàn toàn là dựa vào vận may của mình. - Tịch Nhược tỷ, em với chị đánh cuộc, chị Tuyết Phi lần này chắc chắn cắn phải một khúc xương khó nhằn rồi. Ở phía trên hội trường, trong khu vực của học viên học viện hình sự, một cô gái xinh đẹp mặc bộ váy trắng quay sang khẽ nói với cô gái bên cạnh. Người được gọi là “Tịch Nhược tỷ” là một cô gái dung mạo thanh tú xinh đẹp, khí chất ôn hòa, cặp mắt đẹp như nước hồ lúc nào cũng tràn đầy sự dịu dàng, làm cho người ta có cảm giác như một làn gió xuân nhẹ nhàng. Tướng mạo của cô và Liên Tuyết Phi trên kia có vài điểm tương đồng, nhưng khí chất thì lại khác hẳn. - Thiên Thiên, em căn cứ vào cái gì? Tịch Nhược cười nhẹ hỏi. - Trực giác! Thiên Thiên nghịch ngợm cười nói: - Chị không tin thì cứ chờ xem!