[Dịch]Quan Lộ Trầm Luân

Chương 322 : Bênh vực lẽ phải

Ngày đăng: 20:33 09/03/21

Lời nói của Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Khương Truyền An khiến một số nhân vật đầu nghành khác không kìm được ánh mắt hoài nghi. Khương Truyền An là một trong những Ủy viên thường vụ huyện, lại là chủ quản giám sát nghiệp vụ Ủy ban Kỷ luật, không thể nghi ngờ ông ta là người rất có quyền uy. Mỗi người trong lòng đều hiểu rõ:"Việc chỉnh đốn nhân sự của phòng Công an huyện thật sự tồn tại vấn đề. Với luận điệu ấy, chỉ một câu nói của của Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Khương Truyền An cũng coi như đã định ra rồi”. - Bản thân phương án chỉnh đốn nhân sự không có vấn đề gì. Nếu không cũng sẽ không được thông qua ở hội nghị thường vụ! Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật nói tiếp: - Nhưng điểm cần nhấn mạnh chính là phương án chế định và việc thực thi phương án ấy là hai việc khác nhau. Khi thực tế thi hành phương án, quá trình làm việc cụ thể, sai lầm trong việc tiến hành, sai lầm của người tiến hành và một số vấn đề khác rất dễ phát sinh và trở nên gay gắt. Ba mươi viên cảnh sát bị Phòng công an huyện thanh lọc lần này đã có những phản ứng hết sức dữ dội. Điều này không thể không khiến chúng ta xem trọng. Khương Truyền An với lời nói nói cực kỳ lão luyện khéo đưa đẩy. Ông ta nhấn mạnh bản thân phương án không có vấn đề, tránh cho tự mình tát tai mình. Đồng thời, ông ta cũng chỉ ra việc chấp hành thực thi phương án chính là nguyên nhân căn bản phát sinh thành vấn đề. Liên quan đến cái gọi là “Người tiến hành”, ông ta không nói rõ ràng nhưng rất hiển nhiên, thân là Trưởng phòng Công an huyện Lương Thần khó thoát khỏi hiềm nghi. - Trong danh sách hơn ba mươi viên cảnh sát bị thanh lọc, số lượng đồng chí công tác nhiều năm trong ngành không phải là ít. Bọn họ đối với kết quả xử lý biểu hiện rất kích động, rất oán giận. Nếu xử lý không tốt, khả năng lớn sẽ làm mất hình tượng của cơ quan chính phủ, tạo dư luận gây ảnh hưởng xấu ngoài xã hội! Phó chủ tịch huyện Vương Ái Quân lập tức tiếp lời một câu, hướng về các Ủy viên thường vụ cùng một số nhân vật đầu nghành đang ngồi nói rõ sự kiện lần này mang tính nguy hại rất lớn. Trong phòng hội nghị lập tức vang lên những tiếng xầm xì bàn tán. Cái gọi là “Tội gánh thêm tội” hay là “Việc bé xé ra to” đều chủ yếu phụ thuộc vào lãnh đạo huyện có muốn đá chân vị Trưởng phòng công an trẻ tuổi này hay không. Nếu như vậy thì đây thực sự là một cơ hội rất thích hợp. Còn nếu không thì cái việc này cũng chỉ là một việc cỏn con, cùng lắm là phê bình vài câu. Nói tóm lại, việc này được cho là lớn hay nhỏ còn phải phụ thuộc hoàn toàn thái độ của nhóm lãnh đạo Ủy viên thường vụ huyện.! - Gần đây, Giang Vân vốn đang trong thời kỳ rối loạn. Lần này, những sai lầm trong quá trình thi hành chỉnh đốn và cải cách nhân sự phòng Công an huyện càng làm tin tức dư luận thêm bất lợi cho Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện. Lần trước, sự kiện dân chúng tụ họp khiếu tố đã khiến cho lãnh đạo bất mãn, thậm chí kinh động đến cả tỉnh. Tôi thật sự không muốn thấy sự việc như vậy lại tái diễn lần nữa. Sau khi Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Khương Truyền An lên tiếng, Trưởng ban Tuyên giáo Triệu Bộ Thư dáng bộ nghiêm túc mà biểu lộ thái độ của mình. Tiếp theo, Phó chủ tịch huyện Dương Nguyên Thanh, Phó chủ tịch huyện Hứa Thiện Hoành đều biểu lộ ý kiến ủng hộ hai vị ủy viên thường vụ. Đối mặt với những chỉ trích, Lương Thần không khỏi nhíu lông mày. Hắn tạm thời không muốn nói gì, bởi vì hắn còn muốn kiên nhẫn chờ đợi mấy người Bí thư huyện ủy An Quốc Kiến, Phó bí thư Trịnh Ngọc và nữ Trưởng ban Tổ chức cán bộ Lăng Lam tỏ thái độ. Về phần Lý Minh Dương, hắn căn bản là không trông cậy vào. Hắn cho rằng thằng nhãi này không nhân cơ hội ném đá xuống giếng mới là lạ! - Tôi cho rằng ý kiến của các đồng chí Truyền An và Bộ Thư cũng có những điểm rất đáng xem xét. Tuy nhiên…. Trên đời thật sự có những chuyện không thể ngờ trước được. Người mà Lương Thần hoài nghi cho rằng chẳng những sẽ không giúp hắn, ngược lại sẽ ném đá xuống giếng là Chủ tịch huyện Lý Minh Dương lại mở miệng đầu tiên để bênh vực hắn. - Lần này Phòng Công an huyện chỉnh đốn và cải cách nhân sự, chủ yếu nhằm vào chính là một số ít đồng chí có tố chất thấp, tác phong xấu không xứng làm cảnh sát. Chúng ta không thể loại trừ khả năng những người này vì bị thanh lọc nên lòng sinh ra oán hận đã tụ tập gây rối, có ý định hãm hại lãnh đạo cơ quan! Tóm lại, sự tình chưa được điều tra rõ ràng mà đã nhận định việc chỉnh đốn và cải cách nhân sự của phòng Công an huyện tồn tại vấn đề là phán đoán suy luận vô cùng qua loa! Nghe Chủ tịch huyện Lý Minh Dương trầm giọng đề xuất ý kiến, Bí thư huyện ủy An Quốc Kiến, Phó bí thư Trịnh Ngọc, nữ Trưởng ban Tổ chức cán bộ Lăng Lam không kìm được thoáng ngạc nhiên. Mà nhóm người Phó chủ tịch thường trực huyện Cổ Bình, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Khương Truyền An, Trưởng ban Tuyên giáo Triệu Bộ Thư, Phó chủ tịch huyện Vương Gia Quân lại cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Bọn họ không thể lý giải nổi tại sao vị quyền Chủ tịch huyện từ trước đến nay luôn có thái độ đối địch với Lương Thần, lần này lại thay mặt hắn lên tiếng! Lương Thần với vẻ mặt nghiêm túc, chính khí nghiêm nghị nghĩ đi nghĩ lại. Rõ ràng đúng là chính mình vừa mới nghe được, thật sự đó không phải ảo giác. Trong đầu không kìm nổi một phỏng đoán mơ hồ. Thằng nhãi này là tính vòng vo hay là ăn phải cái gì rồi nhỉ ? Cơ hội ném đá xuống giếng tốt như vậy chẳng những không nắm chắc, ngược lại dường như gặp chuyện bất bình, ra tay trượng nghĩa mà lên tiếng bênh vực. Thật là kỳ lạ! - Tôi đồng ý với ý kiến của Chủ tịch huyện Lý ! Trưởng ban Tổ chức cán bộ Lăng Lam tiếp theo đã mở miệng. Mặc kệ Chủ tịch huyện Lý là có ý đồ gì, giờ này khắc này lại đúng là đã xoay ngược tình thế. Lương Thần từ chỗ đang thất thế giờ lại có thời cơ tốt. Vị nữ Trưởng ban Tổ chức cán bộ này điềm đạm nho nhã đem ánh mắt nhìn về phía Lương Thần, mỉm cười nói: - Cho dù là phải định tội danh, cũng nên để đồng chí Lương Thần có cơ hội tự biện minh ! Nữ Trưởng ban Tổ chức cán bộ giọng điệu rất nhẹ nhàng. Nhưng hai tiếng “Tội danh”truyền vào tai bí thư Khương Truyền An, Trưởng ban Tuyên giáo Triệu Bộ Thư lại đặc biệt chói tai. Được nữ Trưởng ban Tổ chức cán bộ nói giúp, Lương Thần trong lòng rất là cảm kích. Đã có lời của đối phương mở đường, Lương Thần cũng nhân cơ hội này nói vài câu. Nhìn về phía đối phương với ánh mắt âu yếm, hắn lấy giọng điệu bình tĩnh mà nói: - Lần này khảo hạch nhân sự Phòng công an là do tôi tự mình giám sát việc thực thi. Nếu nói trong việc chấp hành đó có xảy ra vấn đề, tôi hoàn toàn chịu trách nhiệm. Dừng một chút, hắn cầm lấy tập tài liệu ở trong tay giơ lên, giọng điệu châm chọc nói: - Lần này bị thanh lọc có ba mươi ba viên cảnh sát. Trong đó mỗi một người đều có thể chỉ ra hơn ba lý do để sa thải hoặc khai trừ. Nếu Bí thư Khương, Trưởng ban Triệu, Phó chủ tịch huyện Vương, Phó chủ tịch huyện Dương vẫn còn lý do để hoài nghi. Như vậy tôi đề nghị, huyện lý có thể phái tổ điều tra tiến hành điều tra. Còn nữa, đối với thư nặc danh tố cáo có sự giao dịch tiền, tôi cũng xin được hỏi một câu: Nếu là vu cáo, vậy sẽ truy cứu trách nhiệm cho ai đây? Nhìn Trưởng phòng Công an trẻ tuổi giơ lên xấp tài liệu, các Ủy viên thường vụ và mấy vị lãnh đạo đang ngồi có chút rúng động trong lòng. Xem ra Lương Thần trước khi đến cũng đã chuẩn bị đầy đủ! Quyền Chủ tịch huyện Lý Minh Dương không nói gì. Y biết người này không thể không chuẩn bị trước. Cho dù là y và Lăng Lam không mở miệng, phỏng chừng đám người Khương Truyền An, Triệu Bộ Thư, Vương Ái Quân muốn cướp cái mũ quan của Lương Thần cũng không dễ dàng gì. Tài liệu của Lương Thần được truyền đi một vòng. Gần như mỗi một ủy viên thường vụ và nhân vật đầu nghành xem qua tài liệu đều có thái độ ngẫm nghĩ suy xét. Nếu tài liệu trên là thật, như vậy cả ba mươi ba viên cảnh sát bị khai trừ là có lý do chính đáng. Trên thực tế bọn họ cũng biết rõ, Lương Thần sở dĩ không có lo lắng vì việc này hắn làm là không thẹn với lương tâm. - Thời gian gần đây, rất nhiều người gọi điện thoại cho tôi để nói hộ rất nhiều. Tôi có thể thành thực với các cấp lãnh đạo đang ngồi đây nói một câu, những nhân viên bị khai trừ này hoàn toàn không có chút lý do gì để biện hộ được. Tôi cũng sẽ không mạo hiểm đi sắm vai nhân vật Thiết Diện Phán Quan đâu. Trong ngữ khí của Lương Thần có chút tự giễu và bất đắc dĩ. Dường như hắn đóng vai một người Trưởng phòng công an bị chịu oan ức nhưng vẫn tuân thủ nguyên tắc một cách hết sức nhuần nghuyễn.. Tên này thật đúng là không kiêng kỵ gì, cái gì cũng đều dám nói! Lý Minh Dương liếc mắt sang vị Trưởng phòng công an trẻ tuổi thầm nghĩ. Y nói tiếp: - Trong quá trình chỉnh đốn và cải cách nhân sự với quy mô lớn như vậy không thể tránh khỏi sẽ làm tổn hại một số lợi ích cá nhân. Vì vậy trong quá trình xử lý, chúng ta phải tránh việc chỉ nghe một bên. Mọi việc đều căn cứ vào sự thật mà nói. Chúng ta không thể bởi vì một số ít cá nhân ác ý hãm hại mà hiểu lầm đồng chí của mình. Cũng không thể bởi vì e ngại dư luận ảnh hưởng mà đem thái độ tiêu cực dung túng những điều ác để đối phó. Ngoại trừ Lý Minh Dương ra, phản ứng của Phó bí thư Trịnh Ngọc và nữ Trưởng ban Tổ chức cán bộ Lăng Lam đều nằm trong dự liệu của đám người Khương Truyền An, Triệu Bộ Thư. Trên tay là xấp tài liệu, bọn người Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Khương Truyền An, Trưởng ban Tuyên giáo Triệu Bộ Thư cũng ý thức được, lần này tra vấn những vấn đề tồn tại về chỉnh đốn và cải cách nhân sự phòng Công an huyện cơ bản là dừng ở đây. Cuối cùng cũng không giải quyết được gì! - Chuyện này, Ủy ban Kỷ luật giám sát có thể xem xét đến một chút! Bí thư Huyện ủy tiếp: - Cứ như vậy đi, bây giờ chúng ta thảo luận đề tài tiếp theo. Bí thư huyện ủy An Quốc Kiến dùng là "Có thể xem xét" mà không phải là "Phải điều tra", bất kể là ý tứ mặt chữ hay là hàm nghĩa trong đó, đều rõ ràng mà biểu lộ ra thái độ An Quốc Kiến đối với việc này. Một câu nói của Bí thư huyện ủy, không thể nghi ngờ gì nữa sự việc coi như đã có một dấu chấm tròn. Bất kể trong lòng đám người Khương Truyền An, Triệu Bộ Thư là nghĩ như thế nào, bọn họ cũng phải biểu lộ thái độ tôn kính đối với nhân vật số một ở Huyện ủy này.. Phó chủ tịch thường trực huyện Cổ Bình chuyển tầm nhìn qua Quyền Chủ tịch huyện Lý Minh Dương và Trưởng phòng Công an huyện, lông mày không khỏi nhăn lại. Xem ra, y đã quá coi thường vị quyền Chủ tịch huyện trẻ tuổi quyết đoán này. Một người đủ tư cách lãnh đạo ở thời khắc mấu chốt là phải quên đi ân oán cá nhân. Mà không thể nghi ngờ, Chủ tịch huyện Lý Minh Dương hiện tại đã làm được điểm này! Sau khi Hội nghị thường vụ mở rộng kết thúc, đang chuẩn bị rời khỏi thì Lương Thần bỗng nhiên bị một thanh âm gọi lại. Quay đầu, chỉ thấy Chủ tịch huyện Lý Minh Dương dừng ở trước mặt hắn. Trên mặt không chút biểu lộ tình cảm nói: - Đến văn phòng của tôi, tôi có việc muốn thương lượng với anh. Giọng nói và vẻ mặt của Chủ tịch huyện Lý đều giống nhau, đều cứng nhắc một chút dao động cũng không có. Trưởng phòng Lương vốn dĩ không muốn liên quan đến đối phương. Tuy nhiên tại Hội nghị thường vụ vừa rồi, đối phương đã vì hắn mà "Bênh vực lẽ phải". Vì thế, hắn cuối cùng cũng quyết định đi theo y. Phòng làm việc của Chủ tịch huyện Lý Minh Dương ở lầu ba. Vì tòa nhà vừa mới xây dựng xong, nên toàn bộ văn phòng từ trong ra ngoài đều rất sang trọng. Lương Thần chẳng có tâm trạng nào mà thưởng thức văn phòng làm việc xa hoa này. Không đợi Lý Minh Dương mời, hắn tự ý ngồi xuống bộ sofa da đắt tiền. - Có chuyện gì nói đi! Lương Thần cũng giữ vẻ mặt lạnh lùng giống một tấm bài tú-lơ-khơ. Hắn dường như còn muốn tỏ vẻ ta đây với quyền Chủ tịch huyện, nói: - Chúng ta đều hiểu rõ, anh không muốn thấy tôi cũng như tôi không muốn thấy anh! - Câu nói cuối cùng không sai! Tôi cũng cho là như vậy! Lý Minh Dương trầm mặt nói: - Tôi tìm anh là có chuyện. Thời gian sắp tới, tôi cần mượn lực lượng phòng Công an huyện. Cho nên yêu cầu Trưởng phòng Công an huyện là anh phối hợp một chút!