[Dịch]Quan Lộ Trầm Luân
Chương 371 : Phỏng vấn (2)
Ngày đăng: 20:34 09/03/21
Phương Biến Biến xoay người đi vào phòng. Cô nguyên là muốn ra hành lang hít thở không khí trong lành, không ngờ lại đụng phải một đám đàn ông muốn tiếp cận cô nên căn bản không có cách nào thanh tịnh được. Chi bằng quay lại phòng nghỉ ngơi. Cô rút được số thứ tự vào phỏng vấn là số 5, như vậy tức là sẽ là người thứ 5 dự thi trong sáng nay.
Nhìn thấy mình hẳn là anh ta rất kinh ngạc. Nghĩ lại cảnh vừa rồi người thanh niên ngạc nhiên đến ngẩn người ra, Phương Biến Biến không khỏi có chút đắc ý. Lương Thần đi vào phòng phỏng vấn, ngồi ở ghế chủ khảo trung tâm. Lần này ban khảo thí tổng cộng có chín người, trừ Lương Thần và một người là Phó ban Tổ chức cán bộ, một người là Phó chủ nghiệm Ủy ban Kỷ luật ra, sáu người còn lại đều đến từ các huyện khác. Chiều ngày hôm qua, hắn đã chiêu đãi các vị lãnh đạo này một bữa cơm tại Nhà khách Giang Vân, đồng thời cũng thu xếp chỗ ngủ lại cho họ ở Nhà khách này.
Dựa theo thông lệ, ban khảo thí thông thường được lựa chọn từ đơn vị sử dụng nhân lực. Phòng nhân sự, Phòng giám sát kỷ luật chiếm một tỷ lệ nhất định. Ngoài chín giám khảo ra, còn có các nhân viên của Cục nhân sự, Ủy ban Kỷ luật. Nếu cần thiết thì có thể xuất hiện cả nhân viên quay phim của Đài truyền hình.
8h30’, vòng thi phỏng vấn chính thức bắt đầu. Dưới sự dẫn đường của nhân viên làm công tác hướng dẫn, thí sinh số một đã được đưa đến trước cửa phòng. Nhẹ nhàng gõ cửa, sau khi nghe được tiếng “Mời vào” thì đẩy cửa bước vào. Một thí sinh đeo kính có vẻ rất trí thức bước vào, chào các vị trong ban khảo thí, trình báo số thứ tự rồi ngồi vào ghế.
Trước mặt thí sinh có một chiếc bàn nhỏ, trên bàn có giấy và bút. Sau khi người chủ khảo đặt câu hỏi thì thí sinh có thể dùng bút ghi lại những ý chính để có thể trình bày vấn đề một cách rõ ràng, có trật tự nhất.
Ánh mắt Lương Thần quét về phía người thí sinh này. Lương Thần có thể cảm thấy được, tuy đối phương đang ra vẻ hết sức bình tĩnh nhưng thực ra trong lòng đang rất lo lắng. Thông thường mà nói thì các thí sinh bốc ngẫu nhiên được mấy số thứ tự đầu, tâm lý thường chịu một áp lực khá lớn.
Lương Thần không khỏi nhớ lại cảnh tượng ba năm trước khi chính mình cũng tham gia phỏng vấn như thế này. Cũng là số thứ tự đầu tiên, cũng làm ra vẻ bình tĩnh nhưng trong lòng thì lo lắng không yên, cũng cầu nguyện sao cho mình có thể vượt qua thành công.
- Bí thư Lương!
Cảm thấy vị Bí thư Ủy ban Chính trị Pháp luật trẻ tuổi này dường như có chút thất thần, Phó trưởng ban Tổ chức cán bộ Liêu Hưng Hoa ngồi bên cạnh thấp giọng nhắc nhở một câu, ra hiệu cho hắn nêu câu hỏi.
Lương Thần phục hồi tinh thần lại, áy náy mà cười cười, sau đó lấy giọng bình thản hướng đến thí sinh số một nói:
- Trước tiên xin chúc mừng bạn đã đạt được thành tích tốt ở vòng thi viết. Trong vòng phỏng vấn sắp tới, bạn tổng cộng có hai mươi phút để trả lời câu hỏi. Hãy thả lỏng mình, đừng lo lắng gì cả. Chúng tôi hi vọng bạn có thể phát huy tối đa được năng lực của chính mình để đạt thành tích tốt. Được rồi, thí sinh số một, bạn sẵn sàng chưa?
- Sẵn sàng rồi ạ!
Thí sinh số một nhìn vị chủ khảo dường như còn nhỏ hơn anh ta một, hai tuổi, vẻ mặt phức tạp mà gật gật đầu.
- Câu hỏi thứ nhất: Chấp pháp nhân tính hóa là một quan niệm chấp pháp mới hiện nay. Cũng đã trở thành vấn đề nóng hổi trong công tác chấp pháp, là phương thức chấp pháp được Bộ công an mạnh mẽ khởi xướng. Nhưng có người hoài nghi cho rằng: chấp pháp nhân tính hóa và chấp pháp tất nghiêm tồn tại mâu thuẫn. Về điều này, bạn lý giải như thế nào?
Câu hỏi thứ nhất Lương Thần đưa ra hôm nay được rút từ một trong ba bộ đề phỏng vấn.
Thí sinh số một cúi đầu suy nghĩ một chút, sau đó ngẩng đầu lên đáp:
- Tôi cho rằng giữa chấp pháp nhân tính hóa và chấp pháp tất nghiêm không tồn tại mâu thuẫn. Cái gọi là “Chấp pháp nhân tính hóa” là chỉ người chấp pháp dựa theo pháp luật quy định, kiên trì nguyên tắc “Lấy con người làm gốc”…
Thí sinh số một lúc đầu còn hơi có vẻ căng thẳng, nhưng sau khi trả lời câu hỏi thứ nhất thì trên mặt dần hiện vẻ tự tin. Trên thực tế, có rất nhiều thí sinh như vậy. Câu hỏi thứ nhất trả lời tốt hay không thường ảnh hưởng đến câu trả lời của các câu hỏi kế tiếp. Cho nên trong đề thi phỏng vấn, câu hỏi đầu tiên thường không quá khó, chính là để cho thí sinh có thể tự tin hơn.
Các câu hỏi phỏng vấn thường có năm câu, chủ khảo có thể chọn ra ba hoặc bốn câu. Đương nhiên cũng không loại trừ trường hợp chủ khảo cảm thấy hứng thú, hỏi nhiều vấn đề để kiểm tra khả năng ứng biến của thí sinh. Thời gian phỏng vấn quy định cho mỗi thí sinh là hai mươi phút, nhưng trên thực tế, số người ra trước thời gian chiếm tuyệt đại đa số. Đúng giờ hoặc kéo dài thời gian thường rất ít xảy ra.
Thí sinh số một đã trả lời lưu loát xong bốn câu hỏi của ban khảo thí. Sau đó lo sợ mà đứng lên chờ đợi điểm số phỏng vấn cuối cùng. Chín vị giám khảo, bỏ người cho điểm số cao nhất và thấp nhất, lấy điểm số của bảy người còn lại chia ra lấy giá trị trung bình.
Nghe vị chủ khảo trẻ tuổi tuyên bố số điểm là 78.63 mà thí sinh số một trong lòng vui sướng khôn tả. Điểm số phỏng vấn như thế này không thể gọi là thấp được. Hơn nữa ở vòng thi viết anh ta cũng thuộc top đầu. Như vậy việc trở thành một trong hơn năm mươi nhân viên công vụ hẳn là không có vấn đề gì.
Lại hướng giám khảo khom lưng chào, thí sinh số một vui mừng đi ra khỏi phòng. Anh ta được nhân viên công tác trực tiếp đưa xuống tầng một của nhà khách. Vừa ra khỏi cửa liền có không ít người ùa đến, mồm năm miệng mười hỏi han:
- Thế nào? Câu hỏi phỏng vấn có khó không? Điểm số của cháu là bao nhiêu?
Những người này đều là cha mẹ hoặc người thân của thí sinh, hỏi thăm điểm là để so sánh với điểm của con em mình. Cũng là để làm dịu bớt tâm trạng nôn nóng trong lòng.
Vòng thi phỏng vấn tiếp tục tiến hành. Thí sinh số hai và số ba biểu hiện đều không được tốt. Hơn nữa thí sinh số ba lại có vẻ đặc biệt căng thẳng. Khi ban khảo thí ra câu hỏi, thật lâu sau cũng không mở miệng trả lời, mồ hôi trên trán vã ra như tắm. Cứ như vậy kéo dài đến hết hai mươi phút quy định thì mới buồn bã mà đi ra khỏi phòng.
Thời gian phỏng vấn thường có một quy luật bất thành văn. Nếu như thời gian thí sinh sử dụng quá lâu thì hoặc là trả lời đặc biệt tốt hoặc là trả lời đặc biệt tệ. Trường hợp thứ nhất có thể là do câu trả lời quá mới mẻ và độc đáo khiến cho giám khảo hứng thú, do đó mở rộng thêm câu hỏi. Còn trường hợp thứ hai, giống như thí sinh số ba, bởi vì quá mức căng thẳng nên không thể mở miệng nổi, do đó tự làm mất cơ hội trúng tuyển của chính mình.
Thí sinh số bốn là một người thanh niên cao ráo, đẹp trai, vừa bước vào đã cúi đầu tự giới thiệu:
- Xin chào ban khảo thí, tôi là thí sinh số bốn Dương…
Dường như phát hiện chính mình nói sai liền vội vàng ngậm miệng lại. Nhưng từ “Dương” đã lọt vào tai các vị giám khảo.
Theo quy định, nghiêm cấm thí sinh nêu danh tính của mình. Nhưng đối với việc “lỡ miệng” của thí sinh số bốn thì các vị giám khảo, bao gồm cả Lương Thần đều biểu hiện thái độ tha thứ. Ở trước mặt nhiều người mà thể hiện được năng lực của mình đã là chuyện không dễ dàng. Trong tình huống cho phép, không vị giám khảo nào nhẫn tâm vì một chút sai sót này mà hủy bỏ tư cách dự thi phỏng vấn của đối phương. Đương nhiên, một phần cũng là do cảm thấy thí sinh số bốn có vẻ không tồi.
Lương Thần là chủ khảo như trước. Đối với các câu hỏi của hắn, thí sinh số bốn đều trả lời lưu loát, biểu đạt chuẩn xác, gần như không phải nghĩ ngợi gì. Biểu hiện này khiến cho một vài vị giám khảo hết sức kinh ngạc. Câu hỏi thứ tư của vòng phỏng vấn này là một câu hỏi yêu cầu đặt câu điển hình. Với các từ là “thanh niên, phạm tội, ô tô, tình huống, quốc lộ” để tạo thành một câu chuyện có cốt truyện, từ ngữ có thể đảo.
Thực sự cầu thị mà nói, câu hỏi này không quá khó. Chỉ cần hai phút suy nghĩ đã đủ thời gian để nghĩ ra một câu chuyện. Nhưng cái cần so sánh chính là tính hấp dẫn và tính hợp lý của câu chuyện.
Biểu hiện của thí sinh số bốn vẫn đang vô cùng xuất sắc. Sau khi viết năm từ đó ra giấy, chỉ cần nhìn lướt qua, y liền dùng giọng nói trong trẻo của mình để kể ra câu chuyện chính mình sắp xếp:
- Một tên tội phạm đả thương và bắt cóc một người thanh niên. Sau đó y cướp một chiếc ô tô, chạy trốn theo đường quốc lộ. Tình huống vô cùng khẩn cấp, công an, cảnh sát ra quân truy kích vô cùng gay gắt. Cuối cùng đã đã bắt được tên tội phạm đó về quy án.
Vài vị giám khảo liên tục gật đầu. Tuy rằng phía trước mới có ba thí sinh phỏng vấn, nhưng mấy vị giám khảo này không ngần ngại đánh giá rằng biểu hiện của thí sinh số bốn hẳn là tốt nhất hôm nay.
Trong ánh mắt Lương Thần hiện lên một chút thần sắc khác thường. Hắn cho rằng, cho dù là người có lối suy nghĩ nhanh nhẹn đi chăng nữa thì khi gặp những từ ngữ xa lạ cũng phải trải qua một thời gian suy nghĩ, sắp xếp. Đừng nói đến việc chỉ trong vài giây ngắn ngủi mà thí sinh này dường như nghĩ cũng không phải nghĩ, nói ra đáp án lưu loát, hoàn chỉnh từ đầu đến đuôi. Hắn cảm giác như không phải là “đáp” mà là “đọc”.
Đúng lúc này, một nhân viên công tác của huyện ủy đi đến bên cạnh Lương Thần, rót thêm trà vào chén của hắn. Lương Thần trong đầu bỗng dưng nhớ tới những gì mình đã trải qua trong vòng phỏng vấn ba năm trước. Suy nghĩ vừa chuyển liền làm ra một quyết định tức thời. Hắn hướng đến thí sinh số bốn để hỏi câu hỏi thứ năm.
- Thí sinh số bốn, biểu hiện trong vòng phỏng vấn vừa rồi của bạn tương đối xuất sắc. Nhưng vừa rồi nhân viên công tác có giao cho tôi một số giấy tờ, trong đó nói có người phản ánh rằng bạn thông qua quan hệ mà biết trước được đề thi. Bạn có gì giải thích hay không?