[Dịch]Quan Lộ Trầm Luân
Chương 472 : Hậu thuẫn lớn mạnh (1-2)
Ngày đăng: 20:36 09/03/21
“Choang”, trong gian phòng sang trọng ở Bách Hưng Lâu, Căng thiếu gia ném mạnh ly thủy tinh rớt xuống đất. Mảnh vỡ thủy tinh văng khắp nơi, mảnh vỡ làm bị thương cái đùi tuyết trắng của một cô phục vụ phòng. Tất cả mọi người bao gồm Trương Hào, Hà Tuấn tuy rất tức giận nhưng không dám lên tiếng. Bọn họ biết, Căng thiếu gia lần này thật sự nổi giận rồi.
- Căng ca…
Trương Hào thật cẩn thận mở miệng:
- Căng ca, không có gì đáng lo. Video đều đã bị xóa sạch rồi, chỉ cần bọn Trịnh Hổ kín miệng, đối với chúng ta căn bản là không bị ảnh hưởng.
- Đúng vậy, Căng thiếu gia, người cục công an có tới gây khó dễ, chúng ta có thể đẩy sạch tội lỗi. Nói là bọn Trịnh Hổ, Cương Nha không có quan hệ với chúng ta. Không có chứng cớ, tên họ Lương có thể làm gì chúng ta nào?
Hà Tuấn ở một bên cũng thêm vào.
Căng thiếu gia phất phất tay, ra hiệu hai người im miệng. Mặt mày y ảm đạm ngồi trên sofa, trong mắt nhấp nháy khiến cho người ta khiếp đảm. Nguyên nhân y tức giận phẫn nộ đều không phải là vì những người Trịnh Hổ bị bắt, mà là y cảm thấy rất thật, một sự uy hiếp mạnh mẽ đến từ người này.
Phong cảnh Giang Nam đẹp như tranh, giống như trong thơ ca có viết: “Nhật xuất giang hoa hồng thắng hỏa, xuân lai giang thủy lục như lam” (nắng lên hoa sóng hồng như lửa, chiều xuân sông nước biếc như chàm). Người đẹp Giang Nam cũng giống như sông nước ở đây đều rất tinh khiết trong lành. Đàn ông trên thế giới này chỉ theo đuổi ba thứ là tiền, quyền, phụ nữ. Cha y, thậm chí mọi người trong tộc cũng có nói, y tính tình quá mức hống hách, ngang tàng độc đoán, không thích hợp theo chính trị. Vậy tự nhiên, tiền tài và phụ nữ trở thành tất cả trong cuộc đời y.
Từ khi cha còn là Phó Chủ tịch thành phố Cẩm Bình, y đã là Thái tử của thành phố gần mười triệu nhân khẩu. Cho dù không theo chính trị, y vẫn có thể thông qua uy phong của gia tộc hô mưa gọi gió, một tay che trời. Y đã quen người khác thuận theo ý mình, cho nên khi một rồi lại thêm một sự khiêu khích xuất hiện, y mới cảm thấy hết sức tức giận không thể tả. Như là một con sư tử, phát hiện bị một đồng loại khác xâm nhập vào lãnh địa của mình vậy.
-Nói với bọn Trịnh Hổ, miệng mồm ngậm chặt cho tao.
Căng thiếu gia thanh âm lộ ra một tia sát khí. Phẫn nộ thì phẫn nộ, mắt xích cần chú ý thì nhất định phải chú ý, y chưa bao giờ khinh khi xem nhẹ một ai, nhất là cái tên Phó cục trưởng Công an vừa mới nhậm chức được mấy ngày thì đã xém chút nữa là nắm được yếu điểm của y.
- Yên tâm đi, Căng ca, tôi sẽ làm cho bọn nó câm miệng.
Trương Hào vội vàng gật đầu đáp.
-Đi đi.
Căng thiếu gia phất phất tay, trên mặt không che dấu được thần sắc lo lắng. Trực giác nói với y, việc này sẽ không thể kết thúc dễ dàng như vậy. Y trong lòng phỏng đoán , nếu không phải Vương Thụ Ba xóa bỏ đoạn video, nếu Lương Thần nắm giữ được chứng cớ trong đĩa VCD thì có dám động tới Trương Hào, Hà Tuấn, thậm chí là y hay không?
Trương Hào và Hà Tuấn rất thức thời mà lui ra ngoài, cũng nhẹ nhàng đóng cửa lại. Trong phòng, cô gái xinh đẹp vẫn đang đứng ở đó, không dám cử động.
- Cô qua đây!
Căng thiếu gia ánh mắt dừng trên người cô gái xinh đẹp, lấy giọng điệu lạnh lùng ra lệnh.
Cô gái trên mặt hiện lên vẻ lo lắng, cúi đầu xuống đi đến trước người đàn ông, nói nhỏ:
- Căng thiếu…
Thình lình, người đàn ông duỗi tay nắm lấy cổ tay của cô kéo xuống, toàn bộ thân hình cô liền mất đi cân bằng té ngã vào trong lòng người đàn ông. Bản năng thì muốn giãy dụa, nhưng chạm đến đến ánh mắt dã thú của y, trong lòng không khỏi run lên, lập tức thả lỏng thân thể.
Kéo chiếc váy ngắn đồng phục của cô gái cuốn lên đến vòng eo, liền kéo quần lót của cô gái vứt qua một bên. Vương Căng tự cởi bỏ đai lưng của mình, nặng nề đè lên người cô gái, không chút nào thương hoa tiếc ngọc mà đâm thẳng vào.
Vẻ mặt cô gái đau đớn và rên rỉ thảm thiết khiến y cảm thấy hết sức khoái chí. Y chọc ngón tay vào sâu trong miệng cô gái dò xét, tùy ý ngọ nguậy trên đầu lưỡi mềm mại của đối phương, còn thân dưới càng lúc càng di chuyển mãnh liệt. Bách Hưng Lâu này chính là hậu cung của y, mỗi một người phụ nữ y đều có thể tùy ý thưởng thức.
Cô gái mang lại cho Căng thiếu gia cảm giác cực kỳ thoải mái, y rít lên hấp thụ khí lạnh, hai tay cầm lấy váy ngắn trên lưng cô gái, như là đang nắm giữ cương ngựa, tận tình rong ruổi đến khi chính mình nhanh sắp đến đỉnh. Nhưng mà vào đúng lúc này, cửa phòng bỗng nhiên bị đẩy ra, tiếng giày cao gót giòn vang trong trẻo rất rõ rệt truyền vào trong tai y.
- Cút ra ngoài!
Căng thiếu gia cũng không hề ngẩng đầu mà rống lên, hung hăng kích thêm vài cái như là muốn đâm thủng cô gái, theo sau thân thể cứng lên liền bất động, đem tinh lực tràn đầy mà phóng ra ngoài. Như bị viên đạn nóng bỏng mạnh mẽ bắn trúng, cô gái vốn đang đau khổ chịu đựng bị chà đạp ngửa cổ lên rên một tiếng, một trận co rút kịch liệt phía dưới, đúng lúc một kích sau cùng của người đàn ông phóng tiết ra.
- Căng đệ sao nóng nảy thế? Không biết muốn cho người chị này cút như thế nào đây?
Người phụ nữ thân hình đầy đặn thành thục uốn éo đi vào phòng, trên dưới nhấp nhô, chân đi giày cao gót, không hề kiêng kị ngồi trên sofa.
Nghe thanh âm người phụ nữ tràn đầy mị ý, Căng thiếu gia không khỏi ngẩn ra, ngẩng đầu nhìn quanh, trên mặt lập tức lộ ra một nét nhiệt tình tươi cười cực kỳ hiếm thấy. Chả trách sao không ai ngăn lại cũng không ai báo trước cho y, hóa ra là người phụ nữ này đã đến.
- Hóa ra là Tịnh tỷ à? Đúng là khách quý đến nhà, ngọn gió nào thổi chị qua đây vậy.
Căng thiếu gia đứng dậy, rất là thản nhiên đối diện với thân thể đầy đặn. Cái ấy của y vẫn đang cương cứng dâng trào không có chút dấu hiệu mềm yếu dính tí máu tươi, dưới ánh đèn sáng bóng lên.
Tịnh tỷ ánh mắt đảo qua chỗ cương cứng của người đàn ông, khóe môi khẽ nhếch lên cười nói:
- Căng đệ năng lực tốt vậy, cũng không sợ làm hỏng con gái người ta sao.
Cô gái chịu đựng sự đau đớn từ phía dưới, quỳ đứng dậy, cầm lấy quần lót màu trắng của mình, nhẹ nhàng lau chùi cho người đàn ông.
- Ra ngoài đi!
Căng thiếu gia giống như đang vỗ về thú cưng vỗ vỗ lên má cô gái. Cô gái phục tùng “vâng” một tiếng, nắm giữ quần lót dính máu, buông váy xuống, bước chân run run đi ra khỏi phòng.
- Tịnh tỷ, chị còn chưa nói. Hôm nay sao lại rảnh rỗi đến chỗ tôi vậy?
Vương Căng ngồi trên sofa, cầm lấy ly rượu đỏ trên bàn trà nhấp một ngụm. Y vẫn chưa chỉnh trang quần áo, cứ lõa lồ như thế mà ngồi trước tầm mắt của đối phương.
- Đến Cẩm Bình làm chút việc, tiện thể ghé qua, nghe qua giọng điệu Căng đệ, hình như là không hoan nghênh tôi lắm?
Tịnh tỷ ánh mắt đảo qua quét lại trên mặt và thân dưới của người đàn ông, liếm liếm môi đỏ, cười quyến rũ hỏi.
-Đâu có, Tịnh tỷ là khách quý, muốn mời cũng mời không được.
Căng thiếu gia cười nói, lấy giọng điệu tâng bốc nói:
-Nói thật nha, đã lâu không gặp, Tịnh tỷ càng ngày càng xinh đẹp.
-Phải không đó? Tôi còn tưởng rằng tôi càng ngày càng già rồi, đã không có đàn ông cảm thấy hứng thú với tôi rồi.
Tịnh tỷ nghiêng cái đùi trắng như tuyết, chân nhẹ nhàng lắc lư, chiếc giày cao gót kia treo ở đầu ngón chân cũng bị nảy lên hai lần, “bịch” một tiếng rơi xuống trên mặt thảm.
-Sao lại thế? Hễ là đàn ông, nhìn thấy Tịnh tỷ liền bị mê hoặc ngay.
Căng thiếu gia cười nói. Y chỉ ưa thích loại phụ nữ ngây thơ dịu dàng mảnh mai, đối với thân thể mà người người đều biết trong cái vòng luẩn quẩn này, y cũng không cảm thấy hứng thú. Tuy nhiên, một là vì thân phận của đối phương có giá trị lợi dụng rất lớn, hai là, cái hương vị phóng đãng đồi trụy này ngẫu hứng nếm thử một chút cũng được, cho nên y cũng không ngại hy sinh ít nhiều cùng chơi đùa với đối phương.
- Căng đệ, nghe nói người của cậu bị cục công an bắt giữ?
Tịnh tỷ ánh mắt thu về, sửa nhìn lại ngón chân của mình, lấy giọng điệu uể oải hỏi.
-Phiền toái nhỏ thôi mà.
Thần sắc Căng thiếu gia không lộ ra phần hoảng hốt. Đối phương hỏi vậy, rõ là từ nơi Trương Hào, Hà Tuấn biết được chuyện xảy ra vào đêm nay. Trương Hào và Hà Tuấn có thể xem như là tâm phúc của y, nhưng cũng không dám đắc tội Hồ Tịnh Tịnh. Hồ Tịnh Tịnh nếu muốn biết chuyện gì, Trương Hào và Hà Tuấn không dám không nói thật. Đương nhiên, nên nói những gì, tin chắc rằng Trương Hào và Hà Tuấn sẽ biết mà nói.
- Phiền toái nhỏ? Thật sự mà nhìn thì không phải là phiền toái nhỏ. Khiến cho Căng đại thiếu gia chúng ta nổi trận lôi đình, phải tìm chú chim non giải phóng như thế?
Hồ Tịnh Tịnh nâng cái đùi tuyết trắng lên, đưa một chân gác lên trên đầu gối của người đàn ông, trong miệng ẻo lả nói:
-Nhắc cậu chuyện này, vị Phó cục trưởng Công an mới nhậm chức kia không phải là nhân vật bình thường đâu.
- Ồ, Tịnh tỷ, chị có thông tin gì, có thể tiết lộ một chút cho tôi không?
Căng thiếu gia giơ tay ra, giữ chặt chân người phụ nữ, nhẹ nhàng vuốt ve. Người phụ nữ này cũng có thể xem là xinh đẹp, dáng người cũng khá chuẩn, nhất là đôi chân này mà đem ra thưởng thức thì vô cùng mà thoải mái. Trên thực tế, kiểu phụ nữ giống như Hồ Tịnh Tịnh này, điều kiện bản thân cũng không kém, hơn nữa hàng năm không dưới một triệu phí thẩm mỹ, rành rành người đã gần bốn mươi, thoạt nhìn như mới chỉ hai mươi bảy, hai mươi tám.
-Vậy phải xem Căng đệ phục vụ chị thoải mái thế nào?
Hồ Tịnh Tịnh phát ra một tiếng cười phóng đãng, cái đùi kia cũng nâng lên, bàn chân trắng nõn vươn tới giữa hai chân người đàn ông, nhẹ nhàng vuốt ve cái kia đang co rút như con rắn chết.
- Tịnh tỷ đã quên mùi vị lần trước rồi sao?
Một tay theo đùi đối phương mò vào trong váy, Căng thiếu gia với giọng điệu cười nhạo nói:
- Lần trước là ai kêu cha gọi mẹ làm ướt hơn nửa cái giường?
-Ai bảo Căng đệ có đồ chơi ác liệt như thế.
Hồ Tịnh Tịnh trong mắt lộ ý xuân, ngực phập phồng dữ dội, rõ ràng là bị lời nói dâm đãng của người đàn ông làm nổi lên ham muốn. Cô thích khuôn mặt trai trẻ xinh đẹp như Lạc Hàn, nhưng cô càng thích loại đàn ông năng lực dồi dào như Vương Căng vậy. Lần trước làm tình với đối phương đến nỗi chết đi sống lại, ăn quen mùi cho nên trễ tới vậy cô còn đến Bách Hưng Lâu, chính là muốn ôn lại mùi vị nhục dục khó quên này.