[Dịch]Quan Lộ Trầm Luân

Chương 486 : Video lan truyền với tốc độ chóng mặt

Ngày đăng: 20:36 09/03/21

Thu vào tầm mắt sự căm phẫn của người đàn ông trẻ tuổi, Khâu Lĩnh Mai thầm lắc đầu. Bị hạn chế tuổi tác và sự từng trải, biểu hiện của Tiểu Lương trong chốn quan trường tranh đấu vẫn còn non nớt. Muốn cùng chơi bài ngửa với cấp trên, mà chỉ dựa vào lòng nhiệt huyết, giữ nguyên tắc nghiêm túc thì còn lâu mới đủ. Giống như bây giờ chẳng hạn, một cái chỉ thị hoặc mệnh lệnh của Vương Phục Sinh là có thể nhiễu Lương Thần rồi, rất dễ dàng thủ tiêu đi những gì Lương Thần đang bảo vệ và giữ vững. - Tiểu Lương, có một tin tốt lành có thể tiết lộ trước cho cậu. Đợi cậu trở về có khả năng ban tổ chức cán bộ Thành ủy sẽ tiến hành đánh giá cậu. Vị trí cục trưởng Công an thành phố vẫn còn trống, cơ hội của cậu rất lớn. Khâu Lĩnh Mai vừa cười vừa nói. Một tay điều hắn đi, tay kia lại mua chuộc hắn. Bất luận là xuất phát từ chính Bí thư Thành ủy Vương Phục Sinh hay xuất phát từ Phó Chủ tịch thường trực thành phố Trương, thủ đoạn này không thể không nói là không cao minh được. Cuối cùng Lương Thần cũng ý thức được, một khi Vương Phục Sinh và Trương Hổ muốn nhúng tay, một Phó cục trưởng Công an như hắn căn bản không thể chống đối được. - Cảm ơn sự tín nhiệm của tổ chức, chỉ có điều là tôi cảm thấy năng lực và sự từng trải của mình vẫn còn chưa đủ, vẫn còn cần tu dưỡng và rèn luyện thêm. Lương Thần mỉm cười trả lời. - Chuyện này đợi cậu trở về hãy nói. Bây giờ quay về chuẩn bị tốt một chút đi, để anh em lãnh hội một chút phong thái của Cục trưởng Cục công an chúng ta là nhất. Khâu Lĩnh Mai cười nói. Về giọng nói chứa đầy ẩn ý phẫn uất của Lương Thần, bà có thể cảm nhận được vài phần. Thằng nhóc này thật là có khí phách. - Bí thư Khâu, vậy tôi đi trước đây. Chôn dấu tất cả buồn rầu trong lòng, Lương Thần đứng lên cáo từ. Bí thư Ủy ban Chính trị Pháp luật. Khâu Lĩnh Mai tiễn Lương Thần ra cửa, đi bộ ở hành lang, bà cầm tay Lương Thần, đầy ý tứ hàm súc nói: - Thỉnh thoảng suy nghĩ kĩ một chút, phục tùng sự sắp xếp của tổ chức dù sao cũng không có hại gì. Lương Thần miễn cưỡng cười một tiếng, sau đó quay người tiến đến chỗ thang máy. Cửa thang máy đóng lại, ngăn cách tầm nhìn của Khâu Lĩnh Mai. Bà thầm than một tiếng, nhưng mong rằng tên nhóc này đừng để tâm đến chuyện vụn vặt mà hủy hoại đi tiền đồ tốt đẹp một cách vô ích. Ra khỏi tòa nhà văn phòng Thành ủy, Lương Thần trước tiên quay về cục Công an thành phố. Được biết Lương Thần sắp làm báo cáo lưu động ở toàn bộ các thành phố của Tỉnh, những thành viên Đảng ủy không khỏi lộ vẻ ngạc nhiên. Họ đều là những kẻ lõi đời trong giới quan trường, rất dễ dàng cảm nhận một chút mùi tầm thường trong đó. Phó cục trưởng Bao Hoa hỏi câu thăm dò: - Sếp Lương, trong khoảng thời gian anh vắng mặt, vậy vụ án xử lý thế nào? - Đợi tôi quay về rồi hãy nói. Lương Thần mặt âm trầm nói. - Luật sư ủy thác của hai người Trương Hào và Hà Tuấn vừa đến Cục, yêu cầu làm thủ tục bảo lãnh đợi xét xử cho hai người này. Phó cục trưởng Hạ Liên Tuấn nói tiếp - Mọi người có ý kiến gì không? Ánh mắt Lương Thần lướt một lượt về phía các thành viên Đảng ủy có mặt. - Khụ, chiếu theo thủ tục như thường lệ mà nói, hẳn là cho phép rồi. Chủ nhiệm ủy ban kỷ luật Tiền Đức Dân ho nhẹ một tiếng, nói như thế. Các thành viên Đảng ủy khác cũng đang tỏ vẻ phân vân, dù sao sự yêu cầu của luật sư cũng phù hợp với thủ tục pháp luật. Phó cục trưởng Hạ Liên Tuấn còn đặc biệt nhấn mạnh một câu: - Về hai kẻ khả nghi Trương Hào và Hà Tuấn có dính líu đến vụ án phóng hỏa, chứng cớ cụ thể khác còn đợi điều tra. Câu này rõ ràng đầy hàm ý. Ý muốn nói rằng hành động Lương Thần vội vã quyết định tạm giam Trương Hào, Hà Tuấn, ông ta tỏ thái độ không đồng ý. - Nếu mọi người đều đồng ý thì tìm người bảo lãnh đợi xét xử đi. Mặt Lương Thần không chút thay đổi nói một câu. Sau đó lại nói: - Thời gian tôi không có mặt ở đây, công việc trong cục do Phó cục trưởng Bao phụ trách. Nếu như không còn việc gì thì tôi tuyên bố kết thúc cuộc họp ở đây. Nhìn bóng vị Phó cục trưởng trẻ tuổi rời đi trước, Bao Hoa, Hạ Liên Tuấn và mọi người không khỏi có chút suy nghĩ. Xem tình hình này thì vị phó cục trưởng Lương này không có ý định thỏa hiệp chăng? Cuộc họp kết thúc, Lương Thần trực tiếp về khu chung cư Thần Phong, gõ cửa nhà bên cạnh. Đối với chuyến viếng thăm của Lương Thần, Liên Tịch Nhược và Liên Thiên Thiên cảm thấy có chút không ngờ. Sau đó nghe lời giải thích của hắn, mới hiểu người đàn ông này muốn mời khách buổi tối nhưng giờ đổi ý mời buổi trưa. Gần khu chung cư có một nhà hàng đồ ăn không tồi, Lương Thần mời chị em họ Liên ăn canh gà, cá pecca Du Lâm. Một chầu cơm trưa coi như mỹ vị, cũng đủ để lắng lại sự bất mãn trong lòng Liên Thiên Thiên. Cô xoa xoa cái miệng nhỏ nhắn loang loáng mỡ, nhìn hắn cười hì hì nói: - Phó cục trưởng Lương, có phải là anh gặp chuyện khó xử nào không? Sao từ đầu bữa đến giờ mặt mày anh rất cau có thế? - Vậy sao? Lương Thần nghi ngờ sờ lên trán mình. Thực sự hắn có tâm sự nhưng không đến mức biểu hiện rõ rệt như thế chứ, hắn lắc đầu cười nói: - Đâu có gì, chỉ là một vụ án thôi. - Đúng thế. Có lẽ thấy phán đoán trong lòng chính xác, Liên Thiên Thiên mân mê cái miệng nhỏ nhắn cười nói: - Nói ra tôi nghe thử xem, nói không chừng tôi có thể giúp được. - Thiên Thiên, bớt nói bậy đi, em có thể giúp anh ấy được cái gì. Liên Tịch Nhược liếc mắt nhìn em gái một cái, vừa nhìn Lương Thần dịu dàng nói: - Nếu như anh có chuyện thì đi trước đi. Lời vừa nói ra khỏi miệng, đột nhiên cô cảm thấy lời nói của mình dường như có chút xua đuổi người, cô vội vàng nói rõ ý câu nói: - Tôi không có ý gì khác, tôi chỉ sợ ảnh hưởng đến công việc của anh. - Không hề ảnh hưởng gì đâu. Tôi phải đi công tác khoảng một tuần. Lương Thần với giọng tự giễu nói: - Sau khi trở về thì càng bận hơn đấy. - Đi công tác một tuần á? Khuôn mặt nhỏ nhắn của Liên Thiên Thiên hiện ra vẻ kinh ngạc. - Không phải tối qua anh nói vẫn còn bận với vụ án quan trọng sao? - Hôm qua là hôm qua, hôm nay là hôm nay. Lương Thần thở dài một cái, miễn cưỡng cười nói: - Không phải chúng ta phải nghe theo sự sắp đặt của sếp sao. Sếp chỉ hướng nào thì ta phải nhằm hướng đó. Liên Thiên Thiên còn muốn hỏi nữa, lại bị chị gái dùng ánh mắt chặn đứng. Liên Tịch Nhược cũng đã nhìn ra, quả thực Lương Thần đang có tâm sự. Mà nhìn qua nét mặt đang buồn bực căm giận, đoán chừng là gặp đối xử bất công nào đó. Ngày hôm sau, cũng là ngày 15 tháng 8, lãnh đạo Thành ủy bày mưu đặt kế, ban Tuyên giáo tỉnh ủy gắng đem hết sức mình ủng hộ, ban Tuyên giáo thành ủy liên hợp với đài truyền hình tỉnh, đài truyền hình thành phố Cẩm Bình, Phó cục trưởng Lương Thần của Cục công an thành phố Cẩm Bình đã bắt đầu tiến hành kế hoạch báo cáo lưu động. Bước đầu là ở các thành phố Phong Hà, Giang Sở, Tuyền Châu, Minh Đài. Từ trước một hôm, luật sư ủy thác của hai người Trương Hào, Hà Tuấn đã làm xong thủ tục bảo lãnh đợi xét xử. Hai người được thả ra. Trong thời gian một tuần Lương Thần tiến hành báo cáo, đến ngày hôm sau tại thành phố Cẩm Bình, một đoạn video có tên “Hung phạm trong đại án phóng hỏa thành phố Cẩm Bình” đã được đăng lên trên trang internet tin tức thành phố Cẩm Bình. Tiếp theo mấy ngày sau đó, đoạn video này được lan truyền với tốc độ kinh hoàng trên các diễn đàn và trang internet trong cả nước. Người đăng video đồng thời kể lại tỉ mỉ bối cảnh gia đình của Căng thiếu gia, Hào thiếu gia, Tuấn thiếu gia và đầu đuôi vụ án phóng hỏa Bách Hưng Lâu hơn một năm trước. Trong lúc đó, cùng vô số ký giả, mấy trang internet tin tức nhạy bén cảm nhận được tin tức hiệu quả và lợi ích mà đoạn video này mang lại, thế là hơn mười cơ quan tin tức truyền thông khắp các nơi bắt đầu đi đến Cẩm Bình, trực tiếp chiếm trước tin tức tài liệu thực tế. Ở Giang Sở xa xôi, Lương Thần trên máy tính trong khách sạn thấy đoạn video lan truyền trên mạng với tốc độ chóng mặt cùng với vô số những lời bình luận của độc giả mạng, khóe môi không kìm nổi cười khẩy một cái.