Quần Long Chi Thủ [Luận Anh Hùng]

Chương 39 : Nàng là một nữ nhân nhìn xa càng đẹp

Ngày đăng: 14:11 18/04/20


Ngoài dự liệu, trong tình ý.



Bởi vì như gần như xa, khi được khi mất, chợt lạnh chợt nóng, lúc tốt lúc xấu, vừa yêu vừa oán như vậy, cho nên Thích Thiếu Thương càng say mê Bạch Mẫu Đơn Lý Sư Sư.



Có khi nàng đang trang điểm.



Thích Thiếu Thương vừa lúc băng qua trời đêm, vượt qua mái ngói đến thăm nàng, đang treo ngược thân hình, muốn phi thân vào các, bỗng liếc thấy Sư Sư đang thay quần áo, y cho rằng bất tiện, lập tức dừng lại.



Sư Sư phát giác, cười một tiếng, gọi y lại.



- Chải đầu giúp tôi!



Nàng bảo y.



Thế là y trở lại trong phòng, cầm lược lên, giúp nàng chải mái tóc đen như thác. Đêm hôm đó rung động tâm can như ca khúc, ôn như triền miên như giấc mộng.



Có lúc Sư Sư lại nói:



- Đầu tôi đau, ngài giúp tôi với!



Thế là y dùng đầu ngón tay tìm kiếm vị trí huyệt đạo trên chiếc cổ cong cong ưu mỹ của nàng, nhẹ nhàng xoa nắn.



Ngón tay của y giống như ấn lên một khúc dây đàn khó quên, không đành kết thúc.



Ngón tay của y rất nhanh, rất linh hoạt.



Trong lòng y rất vui sướng.



Có lần nàng chợt vén tay áo lên, lộ ra một đoạn cánh tay, nhíu đôi mày thanh tú, ưu oán nói với y:



- Chỗ này của tôi đau.



Sau đó lại hờn giận liếc y một cái:



- Ngài đấm bóp cho tôi, được không? Hả?



Nhìn thấy một đoạn cánh tay như ngó sen, thơm dịu khiến người ta mơ tưởng xa xôi, giống như một phần thưởng ngoài định mức mong chờ đã lâu, y có thể không dùng đầu ngón tay vừa nhanh vừa linh hoạt, vừa khoái vừa hoạt của mình đặt lên đó sao?



Nhưng có lúc y cũng khiến người ta bất ngờ, phản ứng hợp tình hợp lý:



- Không, ta không chạm vào cô.



- Tại sao?



Đối phương quả thật bất ngờ.



- Ta sợ chạm vào là bộc phát.



Đổi lấy là một thoáng không hiểu.



- Ta có tình hoài không kiềm chế được, lại không muốn mạo phạm giai nhân.




Lý Sư Sư thản nhiên nói.



- Ngày đó ở chợ tôi đã đi một chuyến.



Trong lòng Thích Thiếu Thương cười lạnh, trăm cay ngàn đắng mời nàng đi, nàng lại không chịu đi cùng ta. Y chỉ nói:



- Đi rồi à? Đi rồi thì tốt, nơi ấy thật náo nhiệt đúng không.



Lý Sư Sư giống như đã nhìn ra, liền thúc thúc tay áo của Thích Thiếu Thương, nói:



- Ngài đừng tức giận mà, hôm đó tôi đi theo theo mỗ mỗ. Bà ấy nóng lòng muốn mua tơ lụa từ Tây Vực, cho nên kéo tôi đi cùng… Tôi vốn định đợi ngài.



Thích Thiếu Thương thấy hai hàng lông mi rũ xuống của nàng có mấy phần sầu não, liền không đành lòng, vỗ vỗ bờ vai mềm của nàng, ngược lại khuyên giải:



- Không sao cả, đi rồi thì đi rồi. May mắn là không hẹn ta cùng đi, mấy ngày đó ta bận bàn đại sự kết minh với đám người huynh đệ họ Trần của Lục Phân Bán đường… Lần sau lại cùng đi thăm Phát đảng Hoa gia và Mộng đảng Ôn trạch cũng được, nơi đó có hai lão bất tử kia, càng náo nhiệt vui vẻ.



Điểm này chính xác.



Thủ lĩnh Phát đảng Hoa Khô Phát, thủ lĩnh Mộng đảng Ôn Mộng Thành, hai người tổ hợp hai đảng Phát Mộng, phong cách hành sự tự thành một phái. Đây là tổ chức tầng lớp thấp nhất của lực lượng chính nghĩa võ lâm kinh thành, phối hợp chặt chẽ với lực lượng do Gia Cát tiên sinh cao cao tại thượng trong triều đình tổ hợp.



Mà hai thế lực lớn này lại đối lập nhau. Ngày đó người dẫn dắt bọn họ liên kết lại chính là Vương Tiểu Thạch, nhân vật số ba của Kim Phong Tế Vũ lâu đương thời.



Hắn rất có lòng làm những chuyện này.



Vì thế lực lượng của hai đảng Phát Mộng có thể tăng cao, trong đó có không ít huynh đệ xuất thân hàn vi, nghèo hèn đã được đề bạt thành nhân vật quan trọng triều đình.



Vì vậy thế lực của Gia Cát tiên sinh cũng càng ăn sâu vào nhân dân, bọn họ lấp lánh trên bầu trời, lại cắm rễ trong lòng người.



Lý Sư Sư dĩ nhiên từng nghe nói đến cặp đôi già hài hước kia. Hai đại “thủ lĩnh” Ôn Mộng Thành và Hoa Khô Phát, ngày thường đấu đá ngươi chết ta sống, nhưng một khi gặp chuyện, lập tức vì đối phương giành chết quên sống, cùng một trận tuyến.



Vì vậy nàng cười ngọt ngào nói:



- Từ lâu tôi đã muốn gặp bọn họ. Một đôi lão nhân gia khả ái như vậy, thế gian này thật hiếm thấy.



Thích Thiếu Thương rất tán thưởng cách nói của Lý Sư Sư.



Y thích cô gái này khen ngợi một số nhân vật đáng khen ngợi (ví dụ như vẫn giữ tính tình thật, chí tình chí tính, có tình có nghĩa).



Như vậy mới làm được “áp trại phu nhân” của y.



Trong lòng y vui vẻ như vậy.



Đáng tiếc…



Thế nhưng, Lý Sư Sư vẫn không đi, không đi cùng nhau.



Hỏi nhiều rồi, Thích Thiếu Thương cũng hiểu được.



Nàng không muốn đi cùng với ta!