Quan Môn

Chương 1094 : Vấn Đề Cá Tính

Ngày đăng: 12:55 18/04/20


Vân Hải Sinh đối với chuyện này, quả thật cảm thấy phi thường đau đầu, cho nên coi trọng ý kiến của người khác, nhất là năng lực của hai vị bạn rượu này cũng là tay lão luyện trên chính đàn, làm người ta bội phục.



“Anh cứ báo cho Hà Cương Dung là có thể.” Bạn rượu nói với Vân Hải Sinh.



“Sợ là không ổn?” Vân Hải Sinh lắc đầu nói,“Tôi biết rõ những người này. Nếu anh định đá quả bóng sang cho hắn thì khẳng định hắn sẽ trả lời không tiện nhúng tay, sau đó hiên ngang lẫm liệt bảo tôi theo lẽ công bằng chấp pháp, như thế mà thôi, kết quả là vẫn là đem phiền toái giao cho tôi.”



Vân Hải Sinh đối với chuyện này thật sự rõ ràng, cũng nếm qua không ít đau khổ.



Trên thực tế, đây cũng là cách mà mọi người thường dùng, bên ngoài bảo anh theo lẽ công bằng chấp pháp, nhưng trên thực tế nếu anh thực dám theo lẽ công bằng chấp pháp vậy thì người ta sẽ âm thầm ghi nợ.



Nhất là Hà Cương Dung hiện tại cũng mới chỉ tầm năm mươi, nếu vận khí tốt thì lên cấp chính bộ, khả năng lên nữa vẫn là rất lớn , Vân Hải Sinh cũng không nguyện ý bởi vì công sự kết ân oán với hắn.



“Vậy anh thả người ra.” Một vị bạn rượu khác cười nói.



“Vậy cũng không được.” Vân Hải Sinh tiếp tục lắc đầu nói,“ Bên cục cảnh vệ trung ương thường không để ý tới chuyện của địa phương, lúc này đột nhiên xuất thủ chắc có gì đó. Nếu tôi thoải mái đem người thả , đến lúc đó bên kia truy cứu xuống thì tôi ứng đối thế nào?”



Vân Hải Sinh cố nhiên không thể trêu vào Hà Cương Dung, nhưng là hắn càng không thể trêu vào cục cảnh vệ trung ương, phải biết rằng, cục cảnh vệ trung ương là do trung ương trực tiếp quản lý, trên danh nghĩa chỉ biết nghe theo số một đồng chí Giang Thành điều khiển.



Theo đạo lý thì Vân Hải Sinh cũng không quá khó khăn để lựa chọn. Chỉ là lần này người xuất thủ không cao, Diệp Khai bày mưu đặt kế cho Lý Hải phụ trách nên Lý Hải lưu lại tên bên cục cảnh sát, theo giấy chứng nhận cũng chỉ là một trung tá mà thôi.



Nếu cấp bậc Lý Hải cao một chút, như vậy Vân Hải Sinh không cần lo lắng nhiều, trực tiếp báo cho cục cảnh vệ trung ương đến phá án, cấp bậc trung tá nói cao không cao, nói thấp không thấp , rất khó làm cho Vân Hải Sinh đoán được sau lưng Lý Hải đến tột cùng là vị nào?



Bởi vậy hắn rơi vào tình huống khó xử, không biết chọn bên nào bỏ bên nào.



“Này cũng không được, kia cũng không được, anh làm cục trưởng cục cảnh sát kinh thành thật quá uất ức. Còn không bằng như chúng ta xa bên ngoài thoải mái tự tại nhỉ.” Vị bạn rượu liền nở nụ cười.



“Ai nói không phải đâu.” Vân Hải Sinh thở dài, nhưng thật ra không phủ nhận điểm này, cau mày nói,“Tôi thiệt tình hâm mộ các anh, phó tỉnh bộ cấp, ở tỉnh nào chả phải là đại nhân vật ngưu bức hò hét, sao bị khinh bỉ như tôi ở kinh thành?”




“Vậy cũng không nhất định, không có gì quy định anh không được thích em .” Diệp Khai cười nói.



“Anh thích cô gái như thế nào?” Lăng Tiếu nép vào lòng Diệp Khai, cảm thấy có chút ấm áp, tràn ngập cảm giác an toàn, cảm giác khó chịu vì chuyện đêm nay, nhất thời tan thành mây khói, đột nhiên có chút tò mò hỏi Diệp Khai.



“Vậy không dễ nói, có lẽ là cô gái có cá tính.” Diệp Khai cân nhắc, cảm thấy đề tài này quá rộng, nhưng đáp án của hắn đồng dạng khiến Lăng Tiếu cảm thấy quá rộng.



“Cá tính?” Lăng Tiếu nghe xong, có chút đăm chiêu,“Về phương diện gì? Quần áo, sở thích hay thói quen ẩm thực, thậm chí là khuynh hướng đối với hoàn cảnh? Nội dung của nó thật sự quá rộng.”



“Ha ha.” Diệp Khai bỗng nhiên nở nụ cười.



“Anh cười cái gì vậy?” Lăng Tiếu hỏi, cảm thấy Diệp Khai cười không có lý do.



“Kỳ thật, để biết cá tính của một cô gái không phải quần áo, sở thích hay cô ấy thích đọc cái gì, ăn cái gì!?



“Nghe có chút đặc biệt, nhưng là vì cái gì?” Lăng Tiếu cân nhắc một chút, lại hỏi.



“Bởi vì những thứ đó có thể bỏ tiền để học, duy có tình yêu là tối chân thật, là toàn bộ cá tính của cô ấy. Nếu cô ấy yêu một chàng trai kém cỏi vậy thì cá tính của cô ấy cũng không mạnh mẽ.” Diệp Khai nói.



“Ha ha, tựa hồ có đạo lý......” Lăng Tiếu nghe xong, gật gật đầu, nhưng vừa cười nói,“Nhưng em cảm thấy như vậy cực đoan, trên thực tế, lúc anh thích một người thì thấy mọi thứ của người đó đều là ưu điểm .”



“Tình yêu thôi, đại đa số đều là mù quáng .” Diệp Khai gật đầu hồi đáp.



Hai người còn đang đàm luận về tình yêu thì điện thoại di động của Diệp Khai liền vang lên. Hắn nhìn số máy thì là do Đàm Thắng Kiệt gọi tới, không khỏi sửng sốt.



“Đã trễ thế này, sao lão Đàm còn gọi điện thoại cho mình?” Diệp Khai nghi ngờ.