Quan Môn

Chương 1109 : Ý tưởng rất muốn làm đầu

Ngày đăng: 12:55 18/04/20


Quyền khai thác cùng xuất khẩu đất hiếm? Khẩu vị Diệp Khai rất lớn a!” Ngày kế tiếp, đồng chí Hồng Chính đang ở trong văn phòng thảo luận với người phụ trách ngân hàng trung ương, nghe được tin tức từ bên phía Diệp Tử Bình liền ngạc nhiên nói.



“Diệp Khai? Con trai của đồng chí Diệp Tử Bình?” Người phụ trách kia nghe xong hỏi lại.



Đồng chí Hồng Chính gật gật đầu nói,“Trong tay cậu ta có một số vàng, tôi muốn thu hồi thì cậu ta nói ra điều kiện như vậy.”



“Vậy trực tiếp thu hồi là được.” Thống đốc Ngân hàng trung ương nói,“Tin tưởng Diệp lão cùng đồng chí Tử Bình cũng không khả năng ngăn cản chuyện này.”



“Không có đơn giản như vậy, số vàng này là của Nam Cung Kinh Hồng .” Đồng chí Hồng Chính lắc đầu nói,“Muốn đánh chủ ý lên số vàng này có rất nhiều nhưng không ai dám mở miệng, bởi vì chuyện này cần phải tự nguyện. Nếu bị người ta bắt lấy nhược điểm thì không thể nào nói nổi.”



“Nguyên lai là vàng của Nam Cung thế gia, vậy thì không dễ rồi.” Thống đốc Ngân hàng trung ương nghe xong, lại hỏi,“Như vậy có quan hệ gì với Diệp Khai, chẳng lẽ hắn là Nam Cung thế gia chủ?”



“Quan hệ giữa Diệp Khai cùng Nam Cung Kinh Hồng rất tốt, , nghe nói Nam Cung Kinh Hồng cố ý đem số vàng này tặng cho hắn.” Đồng chí Hồng Chính hồi đáp.



“Một khi đã như vậy, trực tiếp cùng Diệp Khai liên hệ không phải được rồi thôi, cho dù là có mấy trăm kg, cho dù là một hai tấn vàng, quốc gia ra mặt thu mua cũng là có thể , như vậy không ai có thể nói gì.” Thống đốc cũng rất hứng thú.



“Cũng không phải là một hai tấn vàng. Đó là trên một trăm tấn vàng.” Đồng chí Hồng Chính lắc đầu nói.



“Trên...... Trăm tấn?!” Thống đốc Ngân hàng trung ương nghe xong, nhất thời có chút cứng họng.



Khó trách ngay cả đồng chí Hồng Chính cũng tích cực như vậy, nguyên lai là trên trăm tấn vàng a!



“Theo tin tức chúng ta có được thì gần một trăm năm mươi tấn vàng.” Đồng chí Hồng Chính gật đầu nói,“Sản lượng vàng trong nước không thể nâng lên, nên cần dự trữ số lượng lớn. Vì thế chúng ta rất chú ý tới số vàng này. Chỉ là xuất xứ số vàng này rất mẫn cảm, có khả năng số tài phú mà năm xưa quân Nhật xâm lược lưu lại khi cướp bóc các quốc gia Đông Nam Á. Nếu xử lý không tốt thực dễ dàng khiến cho chúng ta rước lấy một ít phiền toái.”
Vô luận nói từ phương diện nào, đồng chí Hồng Chính cũng không thể cảm thấy cao hứng.



“Nhưng chúng ta cũng có băn khoăn, nếu bên chính phủ hạn chế xuất khẩu đất hiếm, như vậy sẽ tạo ra ảnh hưởng rất lớn trên quốc tế, cũng không bài trừ một số thế lực nước ngoài mượn danh mục này cấm vận.” Đồng chí Hồng Chính nói,“Cho nên, quyết tâm nan hạ a!”



“Một khi đã như vậy , đơn giản đem quyền khai thác cùng xuất khẩu đất hiếm đều tư hữu hóa cũng là một chuyện tốt.” Thống đốc Ngân hàng trung ương nghe xong, liền có chút đăm chiêu nói.



Một khi đất hiếm đã thành tư hữu hóa, vậy trong tương lai rất dài thì khai thác hay xuất khẩu không có bao nhiêu liên hệ với quốc gia.



Về phần nói Diệp Khai muốn hạn chế xuất khẩu, vẫn là đề cao giá, vậy không có vấn đề gì với quốc gia.



“Đây là chuyện tốt, nhất cử lưỡng tiện.” Nghĩ tới điểm này, thống đốc ngân hàng trung ương nói với đồng chí Hồng Chính.



“Ha ha, tôi cũng hiểu được, chỉ để xem những người khác nghĩ như thế nào .” Đồng chí Hồng Chính cười cười nói,“ Đầu cuộc họp thường vụ tôi sẽ đề cập tới, để xem mọi người ý kiến như thế nào.”



Trên thực tế, từ lúc thủ tướng Vân bị bệnh nằm viện thì trên cơ bản rất ít trở về chủ trì công tác, sự vụ của quốc vụ viện trên cơ bản đều là đồng chí Hồng Chính một tay thao tác. Cho nên chỉ cần trong thường vụ cục chính trị không phản đối gì lớn thì chuyện này có thể tiến hành.



Quả nhiên, vào hội nghị buổi trưa của thường vụ cục chính trị, đồng chí Hồng Chính liền đưa ra chuyện này.



“Tình hình khai thác đất hiếm có vẻ hỗn loạn, quốc hữu quặng tuy rằng là chủ thể, nhưng một mình khai thác cũng có vấn đề nghiêm trọng. Số lượng đất hiếm xuất khẩu rất lớn hàng năm cũng chỉ thu về chừng một triệu Mĩ kim, tình huống thực làm người ta lo lắng.” Đồng chí Hồng Chính tỏ vẻ nói,“Cho nên tôi rất đồng ý với ý kiến của đồng chí Diệp Khai đổi số vàng lấy quyền khai thác quyền cùng xuất khẩu đất hiếm, chẳng những làm dự trữ vàng của chúng ta thêm phong phú, để chúng ta có thể giải quyết rất nhiều vấn đề lửa sém lông mày, đồng thời cũng có thể đủ đem công nghiệp đất hiếm tiến hành quy phạm hoá, giải quyết tồn tại các phương diện.”



Nghe xong đồng chí Hồng Chính phát biểu, các ủy viên và thường vụ có các biểu tình khác nhau, bắt đầu nghĩ đến chuyện này.