Quan Môn

Chương 1154 : Phải xử lý thăng cấp

Ngày đăng: 12:56 18/04/20


Một đám sỹ quan giám sát cấp dưới xử lý hiện trường.



Cũng không người nào chú ý tới sau này Lâm gia sẽ như thế nào, bởi vì điều này đã không có ý nghĩa .



Lâm Tiên Giác cường thế như vậy cũng không ngăn được mệnh lệnh, Lâm Hiểu Phàm phản kháng, chỉ có thể cho là giãy dụa mà thôi, đáng tiếc là hắn cũng không đạt tới mục tiêu mong muốn, cùng lắm chỉ làm cho má Diệp Khai hồng lên một vệt.



Một phát súng chẳng thể làm nên điều gì, chỉ khiến Lâm Hiểu Phàm trả bằng mạng.



Mọi người đem thi thể Lâm Hiểu Phàm đi, sau đó chở một xe vôi tới xóa vết máu. Lăn qua lăn lại vài lần, dùng đất phủ qua, không còn lưu lại dấu vết.



Chỗ đất trộn lẫn máu của Lâm Hiểu Phàm được chuyển đến bờ sông, ném toàn bộ xuống dưới.



Về phần thi thể Lâm Hiểu Phàm sẽ được đưa đến đài hỏa táng. Đêm nay sẽ có một phiên làm việc riêng cho hắn, cả thân thể lẫn đầu đạn bên trong tiêu trong ngọn lửa, hóa thành hư ảo.



Đúng như Ngư Thức Phàm, sau khi định cho Lâm Hiểu Phàm tự sát thì thế giới này sẽ không còn lại gì dấu vết của hắn. Sau khi một vòng mới chuyển dời, sinh tử tồn vong chỉ còn là ký ức.



“Thế giới này vẫn là được làm vua thua làm giặc, không có chân lý thứ hai.” Một sỹ quan tham gia toàn bộ quá trình nhỏ giọng nói thầm nói.



Hắn thì thào, không ai nghe rõ.



Loại chuyện giống như đêm nay, không có bao nhiêu người nguyện ý nói đến, dù sao kết quả xử lý cuối cùng đã có. Dù có ám muội đến đâu thì trừ bỏ đương sự, không mấy ai có thể biết chân tướng.



Đương sự làm như vậy cũng là lo lắng phiền toái.



Rất nhiều người ở hiện trường phỏng chừng lúc này đều tình nguyện đêm nay ở nhà xem tivi, cũng không nguyện ý có cơ hội biểu hiện này.



Bên ngoài tuy rằng động tĩnh lớn như vậy, bên trong lễ đường vẫn một mảnh tường hòa.



Trong tiếng nhạc hùng tráng, tiết mục cuối cùng chấm dứt, đám diễn viên xếp thành một hàng, các vũ công thì quay chung quanh trước sau, giơ hoa cổ vũ không khí.



Ngư Thức Phàm lúc này cũng chạy trở về, cùng mấy phó tư lệnh, phó tham mưu trưởng đứng chung một chỗ, tươi cười bắt tay diễn viên, ân cần thăm hỏi, sau đó chụp ảnh chung lưu niệm.
“Lúc này chuyện lớn rồi, phỏng chừng Lâm Tiên Giác gặp phải phiền toái.” Diệp Khai kể lại một chút chuyện bên này.



“Cái gì?!” Diệp Tử Kiện nghe xong Diệp Khai kể không khỏi khiếp sợ.



Ông thật không ngờ, Lâm Tiên Giác không chỉ có ý với Diệp Khai mà đứa con Lâm Hiểu Phàm của ông ta cũng rút súng chĩa vào cháu mình, chuyện này rất lớn!



“Vậy cháu việc gì không?” Diệp Tử Kiện tối quan tâmcũng là vấn đề này.



Vạn nhất Diệp Khai xảy ra chuyện gì ở quân khu tỉnh Giang Hoài thì là tổn thất lớn nhất của lão Diệp gia, thậm chí có thể dùng tin dữ để hình dung, dù sao Diệp Khai hiện tại là hy vọng của lão Diệp gia.



“Cháu không sao, nhưng Lâm Hiểu Phàm xong rồi, hắn bị loạn súng bắn chết.” Diệp Khai hồi đáp.



“Hừ, cũng là gieo gió gặt bão.” Diệp Tử Kiện hừ một tiếng, có chút tức giận nói,“Bác xem vấn đề của Lâm Tiên Giác rất nghiêm trọng, không phải chỉ là vô kỷ luật! Nhìn sự kiêu ngạo ương ngạnh của con hắn vậy thì người làm cha ở đâu! Để bác và nhị gia gia thương lượng một chút, điều tra kỹ chuyện này!”



Kỳ thật theo như bàn bạc trước đây của hai người thì Diệp Tử Kiện cũng không định ra tay quá độc ác với Lâm Tiên Giác. Dù sao ông ta cũng chỉ mới trốn họp, chưa đến nỗi phải kêu đánh kêu giết.



Ý của bọn họ chính là nương cơ hội này, đem Lâm Tiên Giác về kinh hung hăng khiển trách một phen, thậm chí cho một xử phạt nặng để giết uy phong vì hành động của Diệp Khai ở Giang Hoài. Thứ hai nhân đó làm giảm lực ảnh hưởng của Lâm Tiên Giác ở quân khu Giang Hoài, cất nhắc Ngư Thức Phàm.



Cho nên bọn họ mới làm ra một bức điện quân ủy đem Lâm Tiên Giác lên kinh, còn không tuyên bố cụ thể gì, muốn tạo ra áp lực để mọi người cảm thấy Lâm Tiên Giác vừa đi, khẳng định là không về được.



Hiện tại thoạt nhìn, hiệu quả vẫn tốt lắm .



Nào ngờ lại xảy ra biến cố, Lâm Hiểu Phàm đùa giỡn, bắt cóc Ngô Mộng Linh, kết quả dẫn tới Diệp Khai ra tay cứu giúp, làm cho xung đột thăng cấp , mà Lâm Tiên Giác lựa chọn sai lầm, cũng làm cho chuyện này trở nên không chịu khống chế, cuối cùng nháo ra mạng người.



Đến hiện tại, bản thân Diệp Tử Kiện cũng thấy bất ngờ. Đầu tiên chỉ muốn hạ mặt mũi của Lâm Tiên Giác mà thôi, giờ xem ra vấn đề của hắn không ít, phải xử lý.



“ Cháu đúng là gây họa, đi đến đâu cũng có chuyện, lần này hay rồi.” Diệp Tử Kiện không khỏi có chút vò đầu nói với Diệp Khai.



“Tự làm bậy, không thể sống a.” Diệp Khai cũng thở dài nói,“Kỳ thật cháu cũng không có nghĩ tới, sẽ phát sinh loại chuyện này .”