Quan Môn

Chương 307 : Lão Diệp gia quyết định

Ngày đăng: 12:44 18/04/20


Cầu thang Lão Diệp gia là gỗ thật nên bước đi phát ra thanh âm lộp bộp lộp bộp.Hà Tình nhẹ nhàng bước lên, tìm được phòng rồi nằm xuống giường.Sự tình hôm nay, thật sự là làm cho nàng mở rộng tầm mắt, đoán chừng có thể trong một gia đình tụ tập nhiều đại nhân vật thanh danh hiển hách như vậy e chỉ có duy nhất lão Diệp gia.Chỉ là Hà Tình cũng có hiếu kỳ, Diệp Khai đến tột cùng muốn nói sự tình gì?Theo biểu hiện cả nhà bọn họ, chưa ai nghe Diệp Khai nhắc tới qua chuyện này, nghĩ đến hải đồ mà Diệp Khai bảo mình phiên dịch ký hiệu Nga văn kia, trực giác Hà Tình thấy có quan hệ.Theo như trên hải đồ, vị trí kia ngay tại Bắc Hải, hẳn là thuộc về hòn đảo hiện tại thuộc sở hữu của Russia ở Bắc Băng Dương.Lại liên tưởng đến Diệp Khai gần đây vẫn bay sang Russia, Hà Tình đã cảm thấy Diệp Khai nhất định phát hiện bí mật gì, muốn cùng người trong nhà thương lượng, cho nên mới bảo mình lên lầu. Dù sao liên quan một số chuyện tuyệt mật, một thư ký đảm bảo đời sống như nàng chưa đủ thích hợp tham gia.Chuyện này, dù sao không có bao nhiêu quan hệ cùng công tác bình thường.Chỉ là Hà Tình nằm trên giường cũng thấy trằn trọc, khó có thể ngủ.Giường của phòng khách Lão Diệp gia rất thoải mái, sạch sẽ sạch sẽ, độ dày vừa phải, mà Hà Tình cũng không quá kỹ tính nhưng không biết vì cái gì mà nằm thật lâu vẫn chưa ngủ.Mất ngủ, Hà Tình thầm nghĩ, hoặc là chính mình canh cánh trong lòng chuyện của Diệp Khai muốn nói?Có thể làm cho mọi người trong nhà hắn thận trọng, chuyện tuyệt đối không phải nhỏ.Hà Tình ngủ không được, liền cầm một tờ báo lật xem, lại phát hiện đây là tư liệu tham khảo nội bộ, trên thị trường không có.Kỳ thật với cấp bậc hiện tại của Hà Tình, bình thường cũng không tiếp xúc những thứ này. Đây cũng phải tài liệu tham khảo của cán bộ cấp sở mà ít nhất phải từ cấp phó tỉnh mới có tư cách đọc qua.Nội dung trong này rất nhiều, Hà Tình đọc qua một bài báo về nghiên cứu thảo luận phương diện cải cách xí nghiệp nhà nước.Đại khái là bởi vì đêm nay mọi người thảo luận vấn đề xí nghiệp nhà nước phá sản cùng công nhân viên chức thất nghiệp nên Hà Tình tự nhiên sinh ra hứng thú.Kết quả lật xem thấy bài báo đưa ra những vẫn đề nghi vấn về lập tức thực hành chế độ phá sản, lập luận rất sắc bén.Tác giả cho rằng, đề cao xí nghiệp tư nhân trong tỉ trọng kinh tế quốc dân cũng không phải là không thể làm, nhưng nhằm áp chế xí nghiệp quốc hữu phát triển chưa hẳn là phù hợp.Bài báo đưa ra lập luận là xí nghiệp quốc hữu có nhiệm vụ rất nặng về phúc lợi xã hội, xí nghiệp tư nhân không cần cân nhắc nhiều như vậy, làm việc lấy tiền, không làm việc rời đi, không có lương hưu cùng phúc lợi xã hội nên xí nghiệp nhà nước không đủ để cạnh tranh.Mà xí nghiệp nhà nước thiếu khuyết sức cạnh tranh, cũng có mấy nhân tố chủ yếu, đầu tiên là xí nghiệp nhà nước có gánh nặng phúc lợi xã hội. Thứ hai là xí nghiệp nhà nước không có xác lập minh xác thứ tự lao động, tính tích cực công nhân lao động không có phát huy. Thứ ba là trách nhiệm xí nghiệp nhà nước không rõ, tất cả mọi người không đem tài sản quốc hữu bảo vệ. Thứ tư là quyền lợi công nhân viên chức xí nghiệp nhà nước không rõ ràng lắm, tất cả mọi người trốn tránh trách nhiệm.Tác giả cho rằng bốn nhân tố này làm cho xí nghiệp nhà nước khuyết thiếu sức cạnh tranh căn bản, nhưng hắn cũng tỏ vẻ, hiện tại bởi vì xí nghiệp quốc hữu có mao bệnh mà để cho xí nghiệp nhà nước phá sản, gây dựng lại, kỳ thật cũng không phải giải quyết vấn đề, bởi vì mặc dù là hiện tại nhìn về tư nhân rất có mong đợi, trên thực tế cũng không có ưu thế gì đáng nói. Hắn tỏ vẻ so tư nhân với xí nghiệp nhà nước, chỉ có một ưu thế, là có thể càng thêm tàn khốc bóc lột công nhân, ép giá trị thặng dư tới trình độ lớn nhất, không cần phải có bất luận gánh nặng tâm lý gì.Cho nên hắn tổng kết, xí nghiệp trong nước , bất kể là tư nhân hay xí nghiệp nhà nước, tính tích cực lao động đều không cao, phân tích theo tinh thần nhân văn cùng tổ chức xí nghiệp thì tư nhân cũng không chiếm ưu thế hơn xí nghiệp nhà nước.Hiện tại tư nhân có thể phát triển, là vì trong nước tồn tại đại lượng sức lao động giá rẻ.Đối với chính phủ mà nói, không tích cực giải quyết vấn đề ở bên trong xí nghiệp công hữu, chỉ đơn giản phá sản xong việc, bán đổ bán tháo cùng xói mòn tài sản xí nghiệp quốc hữu là sự phản bội với thành quả cố gắng của tiền bối.- Thật là một bài báo sắc bén....

Hà Tình đọc xong tự nhủ, tác giả thật sự là gan lớn, nói như vậy không khác ngang nhiên chối bỏ thay đổi chế độ xã hội với xí nghiệp nhà nước trước mắt .Cái này nếu đặt ở trước kia thì đã trực tiếp bị cài lên đỉnh đầu cái mũ phản đối chủ nghĩa xã hội khoa học kiến thiết, sung quân đến nông thôn chăn heo đi, nghiêm trọng một chút còn quy la phản cách mạng?Hà Tình nhìn trong chốc lát, thấy mấy bài báo có giá trị, ý định đề cử cho Diệp Tử Bình xem.Với tư cách thư ký bảo đảm đời sống kiêm phiên dịch, việc cần phải làm của cô kỳ thật cũng không phải rất nhiều, cho nên cũng cần để ý những việc này.Đang có một chút buồn ngủ, bỗng nhiên điện thoại di động của nàng lại vang lên.

Hà Tình nghe xong thì là anh trai gọi tới.- Tiểu Tinh, Diệp bí thư có ở đây không?

Hà Thiên Lâm hỏi vẻ sốt ruột.- Diệp bí thư đang nói chuyện, có chuyện gì không, đại ca?

Hà Tình hỏi.- Ai, thành phố xảy ra chuyện ngộ độc thức ăn, ước chừng có trên trăm học sinh tiêu chảy, anh vội vàng đem tin tức này thông báo tới, em phải kịp thời hướng Diệp bí thư báo cáo.

Hà Thiên Lâm nói.- Chuyện khi nào?
Diệp lão gia tử lập tức liền quyết định:

- Đợi đến lúc làm tốt, chúng ta lại đến thảo luận vấn đề giải quyết tốt hậu quả.- Cũng tốt. Diệp Khai dù sao đem việc này chuẩn bị báo cáo, có thể được đến kết luận này đã là rất hợp lý rồi.Đang trong lúc nói chuyện, Hà Tình vội vàng từ trên lầu bước xuống, nói với Diệp Tử Bình:

- Diệp bí thư, vừa nhận được điện thoại của Hà thư ký trưởng, ở thành phố đã xảy ra ngộ độc thức ăn, hơn trăm học sinh đang cấp cứu tại bệnh viện!- Ti......

Diệp Tử Bình lập tức hít một hơi khí lạnh, trong lòng tự nhủ, sao sinh chuyện vào lúc này?