Quan Môn
Chương 537 : Bôi thuốc
Ngày đăng: 12:47 18/04/20
Diệp Khai thử một chút, cảm giác hơi phỏng, vì vậy lại đặt chén trà qua một bên, hắn nhìn qua Quách Du Du, lại hỏi.
- Nhìn vẻ mặt của em không được tình nguyện, sao thế?
Sau đó còn nói thêm.
- Nữ nhân của tôi cũng không phải tùy tiện là làm được, em xem như chiếm đại tiện nghi rồi.
Hắn nói câu này tuy hơi quá, nhưng suy nghĩ cẩn thận cũng không phải là khoác lác, dù sao cho tới bây giờ nữ nhân có quan hệ chân chính với Diệp Khai cũng chỉ có mình Chung Ly dư, sau đó là Quách Du Du, những người khác còn không có trở thành nữ nhân của hắn.
Nhất là thân phận của Quách Du Du càng mẫn cảm, nếu đặt ở đâu thì Diệp Khai cũng xem như thái tử gia, Quách Du Du tương đương với con gái của tội nhân thân phận khác biệt vô cùng lớn.
- Hiện tại có chút đau.
Quách Du Du nhíu mày nói ra.
- Cảm giác toàn thân phát run.
- Ách?
Diệp Khai nghe vậy lập tức cả kinh, sau đó lại bảo Quách Du Du ngồi xuống, dùng dấu tay sờ lên mặt của nàng, quả nhiên phát giác hơi lạnh, tay chân cũng lạnh buốt.
- Không xong, thân thể chỉ bị suy yếu mà thôi.
Lập tức Diệp Khai cho Quách Du Du nằm ở trên giường, đắp chăn lại, sau đó làm chút nước trà cho nàng uống.
- Anh xem tình huống cho em.
Diệp Khai nói một tiếng sau đó cởi quần của nàng xuống.
- Ah...
Gương mặt tái nhợt của Quách Du Du xuất hiện một tia đỏ ửng, hiển nhiên không thích ứng tình cảnh này.
Nhìn ra được thân thể Quách Du Du phi thường mẫn cảm, hảo hảo bồi dưỡng một chút có thể biến thành vưu vật trên giường của hắn nha.
Quách Du Du cảm giác được động tác của Diệp Khai, lập tức xấu hổ, chui vào trong chăn chết sống không chịu thò đầu ra.
Diệp Khai tự nhiên cũng không có ý định trêu đùa nàng, thành thành thật thật thoa thuốc cho nàng, sau đó lại thanh lý bên ngoài một lần, lại đắp chân kín toàn thân của nàng.
- Trước ngủ một giấc đi, đoán chừng tỉnh ngủ sẽ không có việc gì.
Diệp Khai chỉnh sửa chăn cho nàng, ôn nhu nói ra.
Quách Du Du nhìn qua Diệp Khai, có lẽ là mệt mỏi thật nên cũng ngủ đi.
Thời điểm Diệp Khai tỉnh lại thì sắc trời đã tối.
Hắn vốn đang xem hồ sơ, nhưng mà hồ sơ lại quá nhàm chán, bởi vậy xem hơn một tiếng thì mệt rã rời, vì vậy hắn cũng chui vào trong chăn cùng Quách Du Du nằm cùng giường ngủ.
Nói thật ra thì hai người ngủ còn thoải mái hơn một người, ít nhất trong tay có thể giải trí.
Một giấc ngủ này tới ba giờ.
Diệp Khai nhìn qua bên ngoài, đã hơn bảy giờ tối, khó trách sắc trời tối như vậy.
Hiện tại đã là tháng 11, mặt trời đã xuống núi rồi
Nhưng mà Quách Du Du đã không ở trên giường, Diệp Khai cũng không có cách liên lạc với nàng, nhưng suy nghĩ một chút thì nàng đã lớn như vậy, lại là người địa phương, cũng không có khả năng lạc đường, bởi vậy Diệp Khai không suy nghĩ nhiều.
Diệp Khai rửa mặt xong, sau đó lại từ trong văn phòng đi ra ngoài, nhà hàng vẫn còn một ít người ăn cơm.