Quan Môn
Chương 561 : Tình Huống Phức Tạp
Ngày đăng: 12:47 18/04/20
Chính vì tầm quan trọng của Phương lão nên hiện giờ là thời kỳ mẫn cảm, người có thân phận và địa vị quá thấp nhất định không gặp được, mà thân phận quá trọng yếu lúc này cũng không tiện đi gặp hắn.
Thân phận quá thấp thì không đủ tư cách, nhưng mà thân phận quá cao đi thì có tâm tư gì đây?
Người trong nước phi thường nhiều chuyện và thích phán đoán, nếu như nói chuyện khôi hài thì người ta cho rằng nói bậy, nhưng hiện giờ tình thế không rõ, ngươi tới sớm cũng không đúng, cho nên tất cả mọi người đang chú ý Phương lão khỏe mạnh, cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, đang chờ đợi tin tức buổi sáng.
Tính trước làm sau, đây là thái độ của đại nhân vật.
Cho nên Lê thúc bảo Diệp Khai đi thăm Phương lão, tất cả mọi người cảm thấy rất kỳ quái.
- Bởi vì hiện tại chỉ có hắn đi mới phù hợp.
Lê thúc mặt không biểu tình giải thích.
- Ông chủ nhỏ thân phận không cao không thấp, là vãn bối, hơn nữa rất được Phương lão yêu thích, cho nên là người thích hợp động đi thăm hỏi Phương lão. Hắn đi qua sẽ không bị người khác suy đoán gì đó, cũng có thể biểu hiện ra thành ý lão Diệp gia chúng ta, sẽ không bị Phương gia phản cảm.
Nhị lão gia tử cùng Diệp Tử Kiện nghe xong đều nhao nhao gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
Lê thúc lại nói một câu.
- Hơn nữa còn có một chuyện mấu chốt, ông chủ nhỏ luôn luôn là phúc tướng, có lẽ hắn đi qua thì bệnh tình của Phương lão sẽ chuyển biến tốt đẹp, như vậy chuyện này dễ làm.
- Con là phúc tướng? Sao con không biết vậy?
Diệp Khai cười khổ chỉ vào mũi của mình, hiển nhiên không tán thành cách nói này.
Nhị lão gia tử nghe xong lập tức cười rộ lên.
- Ha ha, nói con là phúc tướng còn không tốt. Nhưng ta nhìn con đúng là phúc tướng, trong thời gian qua con xử lý bao nhiêu đại sự rồi? Nêu nói con không phải là phúc tướng thì bây giờ có thể thành quan to chính sảnh sao? Con mới hai mươi tuổi ah!
Đại bá Diệp Tử Kiện cũng liên tục gật đầu, trong lòng tự nhủ cách nói phúc tướng này không quá phận, hôm nay lão Diệp gia muốn tiền có tiền, muốn người có người, các phương diện lực lượng trừ bị cũng từ từ lên sân khấu, hơn nữa bồi dưỡng được một đám người trẻ tuổi mới, đây đều là công lao của Diệp Khai, nói hắn là phúc tướng cũng không khoa trương.
- Nếu mọi người nói như vậy thì con không còn gì để nói rồi.
Diệp Khai nói ra.
- Phúc tướng thì phúc tướng, còn êm tai hơn phân heo nhiều.
Thăm hỏi Phương lão là một đại sự, cho dù là Diệp lão gia tử nói ra cũng phải xem xét một hồi, cho nên Nhị lão gia tử điện thoại cho Diệp lão gia tử, nói rõ chuyện này.
- Thăm bệnh ah, cũng tốt!
Diệp lão gia tử nghe xong thì suy nghĩ một chút, lúc này đồng ý.
Lão Diệp gia có tài năng trên phương diện chính trị, thực sự không phải là thế lực phụ thuộc của ai, hiện tại tới thăm thì không quá phận, lực ảnh hưởng càng lúc càng lớn.
Diệp Khai đạt được cơ hội này chỉ có thể nói mặt mũi lão Diệp gia quá lớn.
Rạng sáng hôm sau, Diệp Khai đi tới tổng quân y viện.
Nơi này đề phòng sâm nghiêm, đương nhiên là trong chặt chẽ ngoài thả lỏng, dù sao sự tình Phương lão nhập viện không thể loạn truyền.
Diệp Khai chạy xe đi tới, chỉ tiến vào tầng trạm gác thứ hai thì đã bị ngăn cản.
- Xin lấy ra giấy chứng nhận.
Bởi vì hắn lái xe cấp bậc rất cao, treo chính là biển số của Bộ tổng tham mưu, cho nên vệ binh mới nói chuyện khách khí một ít.
Diệp Khai nhìn quanh, nhìn thấy xe đi vào nơi này cũng không bao nhiêu, chỉ ngừng được vài chiếc.
Hắn liền đem giấy chứng nhận của mình đưa tới cho vệ binh xem xét.
Vệ binh vừa xem lập tức cả kinh, sau đó đứng nghiêm chào Diệp Khai:
- Chào thủ trưởng!
- Khổ cực.
Diệp Khai gật gật đầu, xem như đáp lại.
Nhưng vệ binh rất nhanh liền nói ra:
- Tôi còn cần xác minh cùng lãnh đạo một chút, mời thủ trưởng chờ thêm một lát.
- Được.
Diệp Khai gật gật đầu, đồng ý.
Hắn đã đến nơi này nhiều lần, biết rõ người ta có rất nhiều quy củ, vệ binh không thể làm chủ, đều có một ít quan quân đẳng cấp cao phụ trách công tác bảo vệ nơi này.
Qua chừng hai phút, bên trong trạm canh gác có hai vị trung tá quan quân đi tới.
- Chào thủ trưởng!
Hai vị trung tá quan quân trước tiên cúi chào Diệp Khai, sau đó lại hỏi:
- Ngài muốn thăm hỏi vị lãnh đạo nào vậy?