Quan Môn

Chương 575 : Bật Ti Vi Làm Gì?

Ngày đăng: 12:47 18/04/20




Mở cừa phòng vệ sinh, lấy một chiếc khăn lông, dấp nước lạnh sau đó quay lại, hơi nghiêng người ngồi trên giường, sau đó giúp Bùi Quân Thu lột chiếc tất chân xuống.

Hai đùi trơn bóng, trắng nõn của Bùi Quân Thu lộ ra ngoài, chân cũng tròn, trơn láng, nhất là móng chân sơn mày đỏ tía, nhìn rất bắt mắt.

Diệp Khai nhìn, cũng không khỏi hơi ngây ngẩn ra, sau đó liền nắm lấy một bên chân, dùng chiếc khăn lạnh thoa xuống dưới cổ chân.

- A…

Bùi Quân Thu thấy chợt lạnh, không khỏi khẽ rên một tiếng.

- Thế nào? Đỡ hơn chút nào chưa?

Diệp Khai quan tâm hỏi thăm.

- À, hình như cũng khá hơn một chút rồi.

Bùi Quân Thu đáp lại.

- Để tôi giúp cô mát xa một chút.

Diệp Khai nói xong liền bắt đầu dùng tay đặt trên khăn lông, abwst đầu trượt lên xuống hai beenc ổ chân của Bùi Quân Thu, giúp cô nàng khai thông kinh mạch khu vực mới bị thương.

Bùi Quân Thu cảm thấy rất thoái mái, có cảm giác ấm áp không nói nên lời, không khỏi khép hờ mắt lại.

- Tổng giám đốc Bùi…

Diệp Khai bỗng nhiên dừng động tác lại, có chút kỳ quái nhìn Bùi Quân Thu.

- Làm sao thế?

Bùi Quân Thu mở to hai mắt nói.

- Hình như bôi nhầm rồi…

Diệp Khai nhìn Bùi Quân Thu nói:

- Hình như cô bị trật chân trái cơ.

- Anh cố tình phải không...

Bùi Quân Thu cũng không phải bực tức hay e thẹn gì cho cam, giơ chân đá thẳng tới.

Diệp Khai ngồi bên giường, không ngờ Bùi Quân Thu lại phản ứng mạnh đến vậy, nhất thời mất cảnh giác, bị đạp ngã thẳng xuống gầm giường.

May mà sàn nhà là gỗ thật, còn rải một tấm thảm lông cừu khá dày, Diệp Khai da thô thịt dày, bị ngã xuống sàn cũng chẳng có cảm giác gì, ngược lại còn thấy khá thoải mái. Hắn dang rộng tay chân, ngửa mặt nằm trên thảm.

Bùi Quân Thu đạp hắn xuống đất xong, cũng hơi hối hận, thấy Diệp Khai nằm bất động, cô liền lo lắng.

- Này, anh không sao chứ?

Bùi Quân Thu ngồi dậy, húc chân vào cẳng chân Diệp Khai.

Diệp Khai vẫn không có phản ứng gì, cứ nằm ỳ ra đó như lợn chết.

Bùi Quân Thu tưởng mình đã gây thương tích cho Diệp Khai, bèn không khỏi bối rối.

Cô nhảy khỏi giường, ngồi lên người Diệp Khai, vỗ vào mặt hắn:

- Nè, không sao chứ? Đừng có giả chết, anh đang dọa ai biết không hả?

Cơ thể Bùi Quân Thu mềm mại mà ấm vô cùng, quần áo cũng rất mỏng, đôi chân dài đã cởi bỏ legging như dính chặt vào bụng Diệp Khai, cọ qua cọ lại.

Diệp Khai nằm đấy đã thấy chỗ bị cọ xát đó sắp không chịu nổi được, đến mức từ từ ưỡn lên.

- Hả?!
Qua một lúc, Diệp Khai chợt thấy lưng vừa đau vừa ngứa.

Hắn chạy vào soi giương trong phòng tắm, liền phát hiện mấy vết thương đó đã sưng cả lên.

- Móng tay của em đúng là có độc!

Diệp Khai nhìn xong liền thở dài.

Lúc này Bùi Quân Thu cũng đã từ từ lấy lại sức, cô vấn khăn tắm vào, uể oải đi tới, nhìn thấy lưng Diệp Khai liền hối lỗi ra mặt. Cô cũng không biết vừa rồi mình lại phản ứng quá đến mức cào tấm lưng Diệp Khai thành bàn cờ đến vậy.

- Có cần em đi kiếm ít thuốc thoa không?

Bùi Quân Thu hỏi.

- Thôi khỏi đi, đã giờ này rồi còn gì.

Diệp Khai nghĩ một chốc rồi lắc đầu nói, thoáng cái đã hơn mười một giờ đêm rồi, tuy vẫn còn vài tiệm đồ mở cửa, nhưng tiệm thuốc hay gì thì khó có khả năng.

Năm chín ba, cửa hàng mở cửa 24/24 thật sự rất hiếm thấy.

- Em lấy kem đánh răng thoa một lớp cho anh là được rồi.

Diệp Khai nghĩ ra một cách khác.

- Được không vậy?

Bùi Quân Thu tỏ vẻ hoài nghi.

Bùi Quân Thu cũng xuất thân gia đình khá giả, luôn được ăn sung mặc sướng, dĩ nhiên sẽ không hiểu nhiều về công dụng của kem đánh răng, nghe Diệp Khai nói vậy, cô liền nhíu mày.

- Không sao đâu.

Diệp Khai đáp.

Thấy Bùi Quân Thu thắc mắc, Diệp Khai liền giải thích.

- Thành phần trong kem đám răng có tác dụng giảm viêm, Glyxerol trong đó còn giúp hồi phục da, có người bị mụn lâu ngày, thoa ít kem đánh răng là xong.

Bùi Quân Thu nghe vậy, liền vào phòng tắm tìm một lúc, rồi cầm ra một tuýp kem đánh răng Liang Mian Zhen.

- Ồ, cái này được đó, tác dụng giảm viêm rất tốt.

Diệp Khai nhìn thấy liền gật đầu.

- Có cần rửa sạch trước không?

Bùi Quân Thu cầm tuýp kem, nhìn lưng của Diệp Khai, không biết nên bắt đầu từ đâu.

- Cứ thoa lên đi, nếu rửa bằng nước trước chắc lại càng đau, hơn nữa còn có khả năng bị lây nhiễm.

Diệp Khai nói.

Bùi Quân Thu nặn kem lên ngón tay, rồi nhẹ nhàng thoa lên lưng Diệp Khai.

- Tại anh tự chuốc hết đấy, ai bảo vừa rồi hăng quá làm gì.

Bùi Quân Thu nói.

Sau khi thoa kem xong, cả lưng liền mát lạnh, Diệp Khai cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.

- Lần sau ở bên em, anh phải mặc thêm áo chống đạn, hoặc phải cắt móng tay em đi mất.

Diệp Khai nói, liếc nhìn móng tay dài ngoằng của Bùi Quân Thu, liền hốt hoảng.