Quan Môn
Chương 584 : Hắn Đối Với Con Có Ý Kiến Gì Không?
Ngày đăng: 12:48 18/04/20
- Việc này thì ông không phản đối, nhưng vì sao tiểu tử ngươi đề bạt đều là chút ít nữ cán bộ không đây?
Nhị lão gia tử hỏi.
- Việc này thật sự là không có biện pháp đấy.
Diệp Khai xòe hai tay, có chút bất đắc dĩ nói:
- Nam cán bộ trên cơ bản đều đã có chủ nhân rồi, mà bên trong nữ cán bộ còn có chút người có thể lôi kéo, đây xem như là chuyện trùng hợp mà thôi, cũng không phải cháu chỉ xem trọng sự phát triển của nữ cán bộ. Nhưng theo xu thế đề bạt cán bộ mà xem, nâng đỡ cán bộ nữ tính càng dễ hơn nam giới một ít.
- Cháu nói cũng không phải không có lý.
Nhị lão gia tử cũng không phản bác.
Mấy năm gần đây, hoặc là do tình thế cần, hoặc là vì cân đối tỉ lệ giới tính cán bộ, cho nên việc đề bạt nữ tính cán bộ cũng rất lớn, nếu không cũng sẽ không có cách nói “thiếu nữ hạ lưu vô tri”.
Diệp Khai nhìn trúng điểm này, đương nhiên liền phải bắt được cơ hội, dù sao đợi tới khi thời đại phát triển tới trình độ nhất định, còn muốn tìm cơ hội tốt để phát triển sẽ rất khó khăn.
Đương nhiên, Diệp Khai lựa chọn mấy nữ nhân, thí dụ như Tạ Quân Ngọc, Mộc Uyển Dung đều là những nữ tính rất có năng lực, nếu không như thế cũng không đảm đương nổi Diệp Khai hạ công phu thao tác sau màn cho các nàng.
- Cũng tốt, gần đây trong thủ đô khả năng cần mở một lớp huấn luyện cho cán bộ cao cấp, nếu như nguyện ý thì có thể cho Mộc Uyển Dung đi vào báo danh, công tác trong tỉnh thì cháu tự mình đi làm đi.
Nhị lão gia tử ngẫm nghĩ, lại nói với Diệp Khai.
Diệp Khai nghe xong gật nhẹ đầu.
Gọi là lớp huấn luyện cán bộ cao cấp, danh ngạch vốn không nhiều, nhưng một khi đạt được, khả năng được đề bạt sẽ phi thường lớn.
Đương nhiên công việc thao tác phía sau cũng không thể thiếu, nhưng đối với Diệp gia mà nói cũng không tính là gì.
Mộc Uyển Dung lái xe của Diệp Khai rất nhanh đã về tới trong nhà.
Bởi vì nguyên nhân nàng nhậm chức tại Long Thành, Mộc Uyển Dung rất ít có cơ hội về nhà, lần này quay về thủ đô cũng là vì lúc ấy Từ lão nghe nói thế cục trong thủ đô thay đổi, ý định thừa cơ hội này muốn an bài một chút công tác tốt cho Mộc Uyển Dung.
Nhưng thân thể đồng chí Phương Hòa khôi phục, thế cục trong thủ đô bình tĩnh trở lại, cơ hội này tự nhiên cũng không còn.
Chỉ là vừa đúng lúc tới Tết âm lịch, cho nên Mộc Uyển Dung dứt khoát ở lại trong thủ đô vài ngày bồi cha mẹ, xem như trọn hiếu đạo.
Cha mẹ Mộc Uyển Dung đều là giáo sư đại học, mẹ của nàng là Mộc Liên cũng đã về hưu, cha nàng là Lý Chiêu Hoa tuy cũng đang tiến hành thủ tục lui hưu nhưng bởi vì người có thể gánh trách nhiệm trong trường cũng không nhiều lắm, vì vậy ngẫu nhiên vẫn có thể quay về đảm nhiệm một chương trình học trọng yếu nào đó, xem như là được mời trở lại cương vị một đoạn thời gian.
Vì vậy điều kiện trong nhà Mộc Uyển Dung vẫn không tệ lắm, xem như là môn đệ thư hương chân chính.
Mộc gia ở khu nhà cấp bốn, hơn nữa vị trí địa lý không tệ, trình độ bảo tồn kiến trúc cũng khá hoàn hảo, mấy năm trước được sửa chữa qua một lần, mọi phương diện đều khá tốt.
Mộc Uyển Dung lái xe đi vào trong sân, liền nhìn thấy cha mẹ đi ra.
- Đây là xe gì vậy, hình như chưa từng gặp qua?
Dù sao xe xem như là vật phẩm tư nhân, còn là vật phẩm đắt giá như vậy, nếu như quan hệ không tốt thật sự không ai đem ra cho người khác mượn.
- Đó là xe của bí thư Ban kỷ luật thanh tra thành phố, cán bộ cấp chính sảnh.
Mộc Uyển Dung hồi đáp, chứng kiến ánh mắt hoài nghi của mẹ mình, nàng liền nói:
- Người ta nhỏ hơn con tới mười tuổi, cha mẹ đừng đoán mò!
- Nhỏ hơn mười tuổi, đây chẳng phải nói chỉ mới hai mươi tuổi thôi sao?
Mộc Liên cùng Lý Chiêu Hoa nghe được lập tức liền kinh hãi kêu lên:
- Cán bộ cấp chính sảnh hai mươi tuổi?
- Dạ, là con cháu của thủ đô Diệp gia, cháu trai của Diệp Tương Kiền!
Mộc Uyển Dung thoáng do dự, nhưng vẫn nói ra.
Vừa nói như vậy, ngược lại làm hai vị lão nhân gia lắp bắp kinh hãi, không nghĩ tới là loại tình huống này.
- Hắn…đối với con có ý kiến gì không?
Mộc Liên có chút lo lắng hỏi thăm.
Bà lo lắng vẫn vô cùng có đạo lý, những con cháu đại thế gia trong thủ đô loại người gì cũng có, trên cơ bản ở bên ngoài có rất nhiều nữ nhân, cũng không bài trừ vị công tử kia của Diệp gia ưa thích thục nữ trên quan trường, hoặc ưa thích chơi trò chơi chinh phục, một nữ chủ tịch thành phố còn trẻ như Mộc Uyển Dung, dĩ nhiên là mục tiêu tốt nhất của bọn họ.
Nếu là nhân vật tầm thường thật sự không làm gì được Mộc Uyển Dung, nhưng là con cháu của đỉnh cấp thế gia như Diệp gia, thật sự là có được năng lực làm như thế.
Nghĩ tới những chuyện này, trong nội tâm Mộc Liên liền cảm thấy vô cùng xoắn xuýt.
Vấn đề chính yếu nhất là Mộc Uyển Dung còn mượn xe của Diệp Khai, việc này đã nói rõ một vấn đề, Mộc Uyển Dung đối với vị công tử của Diệp gia kia cũng không hề có tâm lý bài xích, thậm chí còn có hảo cảm thật lớn.
Thế nhưng giữa hai người bọn họ rất khó có được kết quả gì, Mộc Liên không khỏi cảm thấy sầu lo hơn!
- Cha mẹ suy nghĩ quá nhiều rồi…
Mộc Uyển Dung nghe được câu hỏi của mẹ mình, không khỏi đỏ mặt nói:
- Hắn chỉ là đồng sự của con thôi, làm gì có ý nghĩ gì? Hơn nữa, hắn chỉ mới hai mươi tuổi.
Nếu tuổi tác giữa Diệp Khai cùng Mộc Uyển Dung không kém nhau bao nhiêu, thậm chí chỉ nhỏ hơn vài tuổi giữa hai người cũng có thể sẽ phát triển ra một chút quan hệ nào đó.
Thế nhưng giữa hai người hơn kém nhau tới mười tuổi, điều này đối với Mộc Uyển Dung mà nói vẫn hơi khó tiếp nhận, ít nhất khi nàng nhìn Diệp Khai, lại có cảm giác như nhìn em trai của mình.
Nhưng Mộc Liên lại không cho rằng như vậy, bà cảm thấy với điều kiện của Diệp gia mà nói, có nữ nhân nào mà Diệp Khai không lấy được tới tay? Nhưng giống như Mộc Uyển Dung xem như là vật phẩm khan hiếm, bởi vì nữ chủ tịch thành phố chỉ mới ba mươi tuổi, thật sự là quá hiếm thấy, chớ đừng nói chi dáng người của con gái bà vốn không tệ.