Quan Môn
Chương 587 : Trên Xe
Ngày đăng: 12:48 18/04/20
Tác dụng của thuốc kích thích phát tác cực nhanh, cơ hồ đã đem toàn bộ khí lực của nàng biến thành nhu cầu dục vọng của thân thể, giống như biết bao năm đói khát, mà trước mắt Lâm Uy đã biến thành mơ hồ, hình ảnh chao đảo không còn nhìn thấy rõ.
Mí mắt Mộc Uyển Dung đã không còn chống đỡ được nữa, cánh tay mềm yếu vô lực, chẳng khác gì một tiếng gọi mời.
- Hắc hắc, loại thuốc này đúng là mạnh, đồ nhập khẩu đúng là rất tốt.
Lâm Uy nhìn thấy, biết rõ chuyện này đã thành công.
Hắn cũng biết tình huống của mình, nếu như không bỏ thuốc kích thích cho Mộc Uyển Dung, đoán chừng nếu hắn xông lên làm bậy nhất định sẽ bị Mộc Uyển Dung tát bay đi ra.
Nhưng hiện tại dược lực đang phát tác trong thân thể Mộc Uyển Dung, căn bản không cách nào ngăn cản được hắn, hoặc là nói sau khi chất thuốc bắt đầu có tác dụng trong thân thể nàng, nàng nhất định phải được giải quyết nhu cầu của bản thân, đến lúc đó chỉ cần nhìn thấy bất kỳ nam nhân nào cũng muốn kéo lên giường với mình.
Nếu không làm như vậy, cũng không thể hòa tan được chất thuốc trong người, lại không xóa được nhu cầu dục vọng trong cơ thể, không giúp cho thân thể được hoàn toàn phóng thích.
Lâm Uy xé mở áo sơ mi của Mộc Uyển Dung, bộ ngực đầy đặn của nàng lập tức bị bật ra, chiếc áo lót sậm màu bó chặt căng cứng.
- Kháo, con đàn bà lẳng lơ này thật không biết đã cho bao nhiêu người sờ qua, đã biến thành lớn như vậy rồi!
Lâm Uy nhìn thấy hít sâu một hơi, hơn hai năm không gặp Mộc Uyển Dung biến hóa xác thực rất lớn.
Thân thể trắng như tuyết cùng nội y màu tím sậm tôn lên lẫn nhau, xác thực khiến cho người có cảm giác thị giác vô cùng sung sướng.
Trong miệng Lâm Uy lẩm bẩm, bàn tay cũng không thả chậm, lập tức đã kéo cả váy của Mộc Uyển Dung cởi xuống.
Trong mắt hắn Mộc Uyển Dung chỉ là người đàn bà bình thường, năng lực bản thân mặc dù có một chút nhưng không giỏi bao nhiêu, mấy năm nay nếu được đề bạt nhanh như vậy hơn phân nửa là vì nằm chết gí trên giường của lãnh đạo, nếu không làm sao giải thích được vì sao người ta lại tận hết sức đề bạt cho nàng đây?
Muốn nói có tiền chạy chức quan cũng được, nhưng tình huống gia đình Mộc Uyển Dung hắn cũng hiểu được, tối đa chỉ là một gia đình trung lưu mà thôi, căn bản không có bao nhiêu tài chính đi thao tác chuyện chức quan này, cho nên khả năng duy nhất là Mộc Uyển Dung dùng thân thể để trao đổi rồi.
Là nữ tính quan trường rất có tư sắc, muốn thăng quan, loại phương thức như vậy có hiệu quả nhanh nhất.
- Tránh ra…không được…
Thần trí của Mộc Uyển Dung có chút không rõ, nhưng vẫn gắng gượng mê sảng kêu lên.
- Hắc, cũng không phải không có làm qua, hiện tại chúng ta còn là vợ chồng kia mà!
Lâm Uy cười hắc hắc, cởi dây nịt kéo quần xuống đất, lộ ra đôi chân đầy lông.
Cảm xúc của Lâm Uy đã rất cao, nhưng Mộc Uyển Dung không ngừng giãy dụa trên sô pha không chịu phối hợp, khiến cho Lâm Uy phi thường căm tức, liền bỏ chạy vào phòng rút tấm ra giường cuốn lại thành dây thừng trói ngược hai tay Mộc Uyển Dung ra sau lưng.
Vốn còn định cởi giày của nàng ra, sau đó hắn chợt nghĩ lại liền bỏ qua chuyện này, lại đem đùi của nàng tách ra, đặt lên hai bên tay vịn sô pha.
Lúc này nhìn vào chỉ thấy vì chất thuốc tác dụng nên chiếc quần nhỏ mỏng màu tím đã ướt đầm đìa.
Lâm Uy đột nhiên cảm giác tư thế này của Mộc Uyển Dung phi thường mê người, liền lấy cameras đã chuẩn bị sẵn chụp xuống vài tấm hình.
Làm xong những việc này, Lâm Uy đã cảm thấy phải tận tình hưởng thụ một chút quyền lợi làm chồng của hắn rồi.
- Con đàn bà lẳng lơ, chồng yêu quý của cô đến đây…
Lâm Uy nâng cao hạ bộ đã cứng rắn muốn hướng bên dưới ấn xuống.
- Phanh…
- Đây là số mệnh đi, em cũng không nghĩ tới lại cùng với một thanh niên nhỏ hơn mình mười tuổi làm loại chuyện này.
Mộc Uyển Dung cũng thở dài nói.
- Không nghĩ tới hắn lại buồn nôn như vậy!
Vẻ mặt Mộc Uyển Dung giận dữ nói.
Thấy được cameras mà Lâm Uy đã sớm chuẩn bị, hơn nữa viên thuốc kích dục trong trà, Mộc Uyển Dung tự nhiên có thể đoán được chuyện Lâm Uy nói tìm nàng thương lượng ly hôn căn bản chỉ là lời giả dối, hắn muốn nắm lấy bằng chứng nàng lên giường với hắn sau đó mưu đồ mục đích đen tối không thể cho ai biết mà thôi.
Người kia có thể nói từ trong ra ngoài đều đã thối nát, Mộc Uyển Dung thật sự oán hận bản thân mình lúc trước vì sao lại không có mắt lại đồng ý kết hôn với hắn?
- Chủ yếu là vì để cho hắn nhìn thấy địa vị của em đang thăng cao, chuyện này là vì có quan hệ tới việc hôm trước đi dùng cơm.
Diệp Khai nói ra.
Nếu không phải vô tình để Lâm Uy biết rõ Mộc Uyển Dung trèo lên được Diệp gia, Lâm Uy cũng sẽ không áp dụng thủ đoạn cực đoan tới như vậy, dù sao không phải chỉ có một mình Mộc Uyển Dung là nữ nhân, có cần xếp đặt gài bẫy nàng như thế không?
Chính bởi vì để cho hắn nhìn thấy được quyền thế của Diệp gia, cho nên Lâm Uy mới có ý đồ đem mình cùng Mộc Uyển Dung buộc chung một chỗ, cho dù chỉ là quan hệ hôn nhân trên danh nghĩa hắn nhất định cũng phải bám chặt vào, bằng không mà nói đối với hắn là tổn thất lớn.
Thử nghĩ mà xem, trong tương lai khi Mộc Uyển Dung trở thành lãnh đạo cấp tỉnh bộ, thậm chí còn tiến hơn một bước, Lâm Uy lấy tư cách là chồng của Mộc Uyển Dung, hắn sẽ đạt được bao nhiêu lợi ích?
- Lợi ích thật khiến người điên cuồng, Lâm Uy tự nhiên là không tránh khỏi.
Diệp Khai nói ra.
- Cũng may em không bị tổn thất gì, chỉ tiện nghi cho anh mà thôi.
Sắc mặt Mộc Uyển Dung đỏ lên, kỳ thật trong lòng của nàng cũng cảm thấy có chút kỳ quái, vì sao mình bị Diệp Khai làm như vậy nhưng lại không hề cảm thấy có điều gì không ổn, thậm chí còn cảm thấy rất tự nhiên đây?
Nghĩ tới đây, nàng không khỏi có chút động tình lên.
Diệp Khai ngay lập tức cảm nhận được biến hóa của Mộc Uyển Dung. Thân thể của hắn đang bị Mộc Uyển Dung ôm cứng chặt chẽ, nơi kết hợp không ngừng luật động làm cho hắn có một loại cảm giác thoải mái vô cùng kỳ diệu, đây là điều mà trước kia hắn chưa từng thể nghiệm qua, đặc thù quả nhiên là đặc thù.
Hắn rất nhanh cũng dùng phản ứng của mình thay thế ngôn ngữ, hai người tiếp tục quấn quýt với nhau.
Lần này hai người đều ở trong trạng thái thanh tỉnh làm chuyện nam nữ, cảm giác đương nhiên là khác hẳn.
Thật lâu sau, Diệp Khai thở hổn hển khích lệ nói:
- Em thật sự không tệ!
- Anh cũng rất tuyệt!
Mộc Uyển Dung đỏ mặt khen ngợi Diệp Khai.
- Đúng rồi, cuối cùng Lâm Uy ra sao? Anh không đem hắn đánh chết đó chứ?
Mộc Uyển Dung có chút bận tâm hỏi Diệp Khai.