Quan Môn

Chương 594 : Nghiệp Vụ Mới Ở Đế Hào

Ngày đăng: 12:48 18/04/20




Lúc này Diệp Khai cùng Diệp Tử Bình nói chuện thật ra là hi vọng Diệp Tử Bình có thể sớm sắp xếp hết chuyện này, đến lúc đó mới không bị rối loạn đầu trận tuyến.

Chỗ của Diệp lão gia tử, dù sao cũng là Diệp Tử Bình tới nói chuyện cũng vẫn tiện hơn chút. Diệp Khai thường xuyên đi qua đó, một là không có nhiều thời gian, hai là cũng khó tránh khỏi tầm mắt soi xét của người ngoài. Cho nêu Diệp Tử Bình với vai trò là Ủy viên Chính trị trung ương tới bàn chuyện liền tiện hơn rất nhiều.

Hai cha con nói chuyện một hồi, Diệp Khai nhận được điện thoại của Sở Tĩnh Huyên, lúc này mới đi lên lầu buôn điện thoại.

Diệp Tử Bình nhưng lại thấy đêm nay tinh thần có chút phấn khởi, nói chuyện với con trai xong trở về phòng, cũng có chút cảm xúc, hai người liền ở trong phòng triền miên cho tới hơn nửa đêm, làm cho Mạnh Chiêu Hoa có chút không chống đỡ được.

Nhưng mà sáng sớm hôm sau Diệp Tử Bình cũng chẳng hề có chút cảm giác uể oải nào, ngược lại Mạnh Chiêu Hoa phải ngủ bù thật lâu.

Lúc ăn cơm, Mạnh Chiêu Hoa liền lặng lẽ hỏi Diệp Tử Bình, sao tối qua lại hùng mạnh như thế?

- Anh cũng chẳng rõ ràng lắm, có phải là rượu thuộc thằng ranh Diệp Khai này làm cho có vấn đề gì không?

Diệp Tử Bình cảm thấy có thể là nguyên nhân này.

Diệp Tử Bình tuy rằng hơn bốn mươi tuổi, nhưng chăm sóc thỏa đáng, hiện tại đương nhiên thân thển khỏe mạnh. Những cơ năng khác của thân thển vẫn ở giai đoạn xuân sức. Nhưng bình thường áp lực của công việc cũng rất lớn, cho nên rất ít khi có thời điểm nào cuồng bạo mãnh liệt như thế. Biểu hiện tối hôm qua hiển nhiên là phát huy quá mức bình thưởng ồi. Cảm thận nghĩ lại cũng biết là do hiệu quả của rượu thuốc của Diệp Khai..

- Cái thằng ranh thối này, ngay cả cha mẹ nó mà nó cũng ủ mưu được.

Mạnh Chiêu Hoa nghe xong, có chút dở khóc dở cười, lại thấy có chút ý vị, cuối cùng vẫn nói ra:

- Manh bình rượu thuốc này của nó về Minh Châu luôn đi, cũng đừng tặng người khác, giữ lại nhà mình dùng.
Trên thực tế, trường hợp kiểu như thế tương đối nhiều, chẳng những Đế Hào như thế, ít nhất trong Bắc Kinh còn có mấy cái có tính chất tương tự như thế. Đều là mấy khu giải trí có quan hệ tới mấy ban ngành đặt mưu kế mở đường, mục đích đương nhiên cũng rất đơn giản, chính là vì thu thập tình báo cùng tiền tài. Có thể nói là lợi dụng chức quyền để kiếm lời, cũng có thể nói là mặt trái khi phục vụ công tác, chính là xem xem anh đứng ở góc độ nào mà nói thôi.

Diệp Khai biết thủ đoạn trực tiếp của đám Lê Đại cũng chẳng lo lắng gì nữa.

- Sòng bạc làm ăn ra sao?

Diệp Khai hỏi một câu.

- Cũng không tệ lắm, kiếm tiền rất sảng khoái.

Lê Đại nhắc tới chuyện này liền nỏ nụ cường:

- Thời điểm mới đầu còn có mấy thằng ranh gian lận cờ bạc tới phá rối, kết quả bị chúng tôi bắt được, lôi ra ngoài đánh cho nhừ tử. Về sau thì thuận lợi hơn, hiện tại quy mô rất khá. Chúng tôi có phái người đi Vladimir Putin cùng Las Vegas học tập kinh nghiệm, hiện tại đang cố gắng quốc tế hóa.

- Ông thế nào lại là làm một ngành yêu một nghề chứ. Mặc dù không làm công tác tình báo cũng là một nhân tài.

Diệp Khai nghe xong liền tán dương cười nói.

Nói một câu thật sự, lúc trước Lê thúc được quân khu tỉnh bộ bồi dưỡng ra, những người này đều là nhân tài lập thiên, từ Lê Đại tới Lê Ngũ đều có độc môn bí kỹ của mình. Nhưng từ góc độ lớn mà nói thì những người này đều là những nhân tài ưu tú, đủ thấy được lúc trước Lê thúc đã bỏ rất nhiều công sức trong việc này, mới có được thu hoạch lớn thế.

Đương nhiên, hiện tại Diệp Khai xem như có được tiện nghi lớn, những người tài giỏi này đều đi theo hắn hết.