Quan Môn
Chương 598 : Chỉ Sợ Không Phải Người Ngoài
Ngày đăng: 12:48 18/04/20
- Ha ha, đúng lúc đang chơi vui, lâu lắm rồi không gặp phải đối thủ mạnh như vậy rồi.
Lão Tạ cười nói, rồi chỉ sang Diệp Khai nói với con trai:
- Vị này là tiểu Diệp, vừa rồi đã thắng của ba đến mười vạn.
Người thanh niên có chút mỉa mai nói:
- Không ngờ Diệp Nhị thiếu gia cũng để mắt đến chút tiền nhỏ này.
- Tôi đâu thể so sánh với Tạ công từ nhỏ đã ngậm thìa vàng mà lớn lên, tôi thì có năm mươi một trăm cũng không chê ít, mà có đến hàng trăm hàng triệu cũng không chê nhiều, tiền mà, đều là thứ tốt.
Diệp Khai cười nói.
- Hai người biết nhau sao?
Lão Tạ nghe thấy vậy thì biết ngay hai người này có gì đó không hòa hảo, nên bất giác cau mày hỏi.
- Vị này là quan viên cấp Sở năm nay hai mươi tuổi và cũng là Nhị thiếu gia của nhà họ Diệp, nhìn ra tầm quốc gia thì anh ta cũng độc chiếm một phần.
Vì Diệp Khai cũng biết được lai lịch của mình rồi nên Tạ Quân Hào cũng không dám làm càn, nhất là muội muội Tạ Quân Ngọc của hắn trước đó không đội trời chung với y không biết sao đó sao lại về một phe với y.
Nói cho cùng thì có thể phát triển được không quan trọng là vẫn phải dựa vào năng lực bản thân, nếu không có mang cho cả một núi vàng cũng sẽ bị người khác cướp cho bằng sạch.
- Thì ra là Diệp nhị thiếu gia, đúng là đã thất lễ rồi.
Tạ Đồng Củ lúc đó kịp thời phản ứng lại, cười và chào hỏi lại,
- Sớm đã nghe Quân Ngọc nhắc đến nhị thiếu gia, lão luôn mong muốn được gặp mặt nói lời cảm ơn, không ngờ chúng ta lại có duyên gặp mặt ở đây.
- Ha ha, Tạ đổng khách khí rồi, nói ra thì mọi người đều không phải người ngoài.
Diệp Khai vẻ mặt tươi cười bắt tay Tạ Đồng Củ nói.
Trong lòng Diệp Khai biết rõ, chuyện tình cảm của mình với Tạ Quân Ngọc cô ấy chưa chắc đã nói nhưng còn những chuyện khác có lẽ cũng đã nói qua, vì thế một lão hồ ly tinh trên thương trường như Tạ Đồng Củ ít nhiều cũng có thể thấy được mối quan hệ không bình thường giữa hai người.
Lúc này lại trạm chán Diệp Khai cũng không thể tỏ thái độ gì, vì dù sao mình cũng có qua lại với con gái nhà người ta, chỉ là chưa tiến đến bước tiếp theo mà thôi.
Nói đúng ra thì vị Tạ đổng sự trưởng tuổi đúng ra đã là năm mươi lăm nhưng nhìn vẻ bề ngoài chỉ như mới trên bốn mươi này cũng coi như bề trên của mình, vì thế cái câu không phải người ngoài này cũng là có căn cứ chứ không phải Diệp Khai tiện miệng nói bừa.