Quan Môn

Chương 601 : Lộ Ra Dấu Vết

Ngày đăng: 12:48 18/04/20




Vì vậy bốn người liền đi đến chỗ chơi xúc xắc, người bên này quả nhiên tương đối nhiều, đặt cược thì đại khái chỉ có hai mươi mấy người, những người vây xem ngược lại là hơn ba mười, may mắn là chiếu bạc chỗ này cũng khá lớn, nếu không thì không chứa được nhiều người như vậy.

Bất quá Diệp Khai cũng nhìn, tổng cộng có tất cả 4 chiếu bạc đổ xúc xắc, chẳng qua là ở chiếu bạc này làm ăn tương đối khá mà thôi.

- Kỳ quái, biết rõ người đổ xúc xắc là cao thủ, vì cái gì còn có nhiều người lựa chọn tới chiếu bạc này như vậy.

Chung Ly Dư thấy vậy, liền có chút tò mò hỏi thăm.

- Cái này rất bình thường.

Diệp Khai giải thích nói:

- Người tới nơi này chơi bài, trên cơ bản đều là loại không thiếu tiền, lấy tiêu khiển làm chủ yếu, cho nên bọn họ chạy tới đây là có mục đích, kỳ thật hoặc là cùng đối thủ của mình đánh cược, hoặc là muốn khiêu chiến nhà cái một chút, chứng minh thực lực của mình, cho nên người chia bài ở bàn này có thực lực mạnh nhất, chính là người mà bọn họ hy vọng khiêu chiến nhất.

- Nhị thiếu gia nói không sai.

Lê Đại gật đầu đồng ý nói.

Kỳ thật hắn chuyên môn đi kiếm vị cao thủ đổ xúc xắc này tới, chủ yếu chính là vì kéo dài buôn bán, rất nhiều người sau khi biết rõ nơi này có cao thủ tọa trấn, liền đều nhao nhao lao tới khiêu chiến, nhưng đáng tiếc là chưa từng có ai thành công, ngược lại là ném ra từng đống thẻ đánh bạc, lại khiến cho sòng bạc kiếm được đầy túi.

Thời điểm bọn hắn vừa đi đến, vừa vặn nghe được người đổ xúc xắc hô lên:

- Mua xong rời tay, mở ra!

- Nguyên lai là nữ?

Diệp Khai lập tức có chút giật mình nói ra.

Người đổ xúc xắc tuổi tác không lớn, lớn lên lại xinh đẹp, chỉ là lạnh lùng như băng, không thích nói cười, thủ pháp ngược lại là phi thường quen thuộc, giống như cao thủ chơi xúc xắc trên điện ảnh vậy, khiến cho người ta kinh thán không thôi.

Thời điểm nàng mở ra hộp đựng xúc xắc, chỉ thấy bên trong có ba con xúc xắc là nhị nhị ba, liền hô :

- Nhị nhị ba, 7 điểm giết đại bồi tiểu.

- Làm sao có thể, liền mở ra được cả bảy lần tiểu! Làm sao lại tà môn như vậy?

- Ta đã nói là ngươi áp tiểu đi, ngươi thấy thế nào?

Đám đổ khách bọn họ nhìn thấy kết quả, đều nhao nhao phàn nàn, hiển nhiên là người thua tương đối nhiều, người thắng cũng có, nhưng mà Diệp Khai rất nhanh nhìn lướt qua thẻ đánh bạc, chỉ thấy số lượng bồi thường là rất nhỏ, còn số lượng thu vào rất nhiều.

Rất rõ ràng, người đổ xúc xắc là tự nhiên có một bộ thủ pháp đấy, có thể khống chế điểm lớn nhỏ.

- Nơi này có hơn phân nửa người, đều là đến đây xem mỹ nữ.

Lê Ngũ có chút không phục nói.

Diệp Khai nghe xong, lập tức nở nụ cười, hắn cũng không biết Lê Đại là từ đâu tìm được một vị mỹ nữ đổ xúc xắc như vậy, bất quá quả thực rất đẹp mắt, cũng hiểu được làm như thế nào để câu dẫn tâm tư của đám đổ khách…, mặc dù nói ở đây rất nhiều người đánh bạc, nhưng ít nhất là hai phần ba số người không phải đem lực chú ý của mình vào xúc xắc, mà là đặt ở trên người mỹ nữ đổ xúc xắc này.

- Lê Đại ngươi giỏi về kinh doanh, ta suy nghĩ lần sau sẽ cho ngươi tới quản lý một công ty lớn.

Diệp Khai quay đầu lại đối với Lê Đại cười to nói.

- Vậy thì tốt, Nhị thiếu gia an bài tự nhiên không phản đối, nhưng đãi ngộ nhất định phải cao a!
- Có thể là do người đối đầu làm ra.

Lê Đại hoài nghi.

Người có lá gan thua một mạch hơn ngàn vạn, hiển nhiên không phải là nhân vật bình thường.

Bất quá sự tình kế tiếp cũng có chút ngoài dự đoán của mọi người, mấy người kia quay đầu rời đi, không nói gì nữa.

- Xem ra là chịu rồi.

Lê Đại nói ra.

Loại chuyện này ở trong sòng bạc nhìn mãi cũng quen mắt, so đấu đúng là cao thấp giữa sòng bạc và đổ khách, ai có thể áp đảo ai, ai là người thắng tiền, trái lại cũng chỉ có rời đi.

- Thu hình của đối phương lại, có thời gian điều tra cẩn thận một chút, nhìn xem đến tột cùng là nhân vật nào ?

Lê Đại nói ra, với tư cách là nhân vật xuất thân từ tình báo, hắn đối với những đối thủ tiềm ẩn này, đều rất có hứng thú.

Bất quá bởi như vậy, trên tay Diệp Khai đã có hơn 300 vạn, vận khí của hắn tối nay là tốt nhất rồi.

Diệp Khai đối với chuyện này ngược lại không để ý chút nào, hắn tới chỉ là cùng Chung Ly Dư giải sầu một chút mà thôi, cũng không có ý nghĩ gì khác, vì vậy liền lưu lại cho Lê Ngũ 50 vạn với tư cách là tiền lì xì năm mới, sau đó đem những thứ khác cho Lê Đại:

- Xem như cho mấy người huynh đệ các ngươi tiền lì xì năm mới.

- Ha ha.

Lê Đại cười to, lại nhận lấy.

Kỳ thật đối với Lê Đại hiện tại mà nói, chừng này tiền lì xì đúng là không nhiều, bất quá nói đi thì nói lại, tuy Đế hào kiếm tiền rất nhiều, nhưng mà người cần Lê Đại nuôi cũng không ít, cho nên tiền rơi đến tay hắn cũng có hạn đấy, đối với thu nhập hàng năm mấy ức của Đế Hào mà nói, đến tay Lê Đại bất quá chỉ là hơn ngàn vạn mà thôi.

Mà ở tầng quản lý trong nước, đây tuyệt đối đã là nhân viên lương cao rồi.

Ước chừng nửa giờ sau, sau khi Lê Ngũ ở trò chơi bàn quay thu hơn 20 vạn, bên phía Lê Đại cũng có tin tức truyền về rồi.

- Mấy người kia là người của Quốc an, là thành viên bên ngoài.

Lê Đại đối với Diệp Khai nói ra:

- Chỉ là không biết như thế nào, lại xông đến nơi của chúng ta?

- Người của Quốc An? Chúng ta cùng bọn họ hình như không có liên quan chứ?

Diệp Khai nghe xong, lập tức nhướng mày nói.

Quân đội là quân đội, quốc an là quốc an, cả hai đều tương đối ít tiếp xúc lẫn nhau, trên cơ bản đều là làm theo điều mà mình cho là đúng, lại thật không ngời bọn hắn lại có thể chạy đến địa bàn của quân đội lấy thức ăn, chuyện này đúng là tương đối kỳ quái.

- Các ngươi không có làm ra chuyện gì vi phạm pháp luật chứ?

Diệp Khai đành phải thận trọng hỏi thăm Lê Đại một câu.